Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1138: Lời Ta Nói Sai Rồi Ư?

Chương 1137: Lời Ta Nói Sai Rồi Ư?

Tô Vũ chờ những người khác đều đi hết, hắn nhìn Ngưu Bách Đạo một hồi, Ngưu Bách Đạo câm nín, cũng bất đắc dĩ phải rời đi, ông đã nhận ra Tô Vũ có việc muốn tìm Hồ Kỳ.

Đám người đi hết.

Trong tay Tô Vũ xuất hiện một khối ngọc bội, nhìn đến số liệu ngọc bội, ánh mắt Hồ Kỳ khẽ động, “Triệu Thiên Binh giỏi thật, một mình chế tạo ra ngọc cảm ứng cấp bậc như thế, không hổ là Đúc Binh sư Địa giai đệ nhất!”

Bà liếc mắt liền nhận ra thứ này!

Cũng nhìn ra đây là sản phẩm của Triệu Thiên Binh, còn Triệu Lập thì vẫn kém xa.

“Tiền bối.”

Tô Vũ chờ mong: “Tiền bối, ngọc cảm ứng của ta có chút vấn đề nhỏ, không thể phân chia nhân số, không thể xác định cùng một người hay không.”

“Ngươi muốn ta cải tạo giúp ngươi?”

Tô Vũ cười gượng, gật đầu.

“Có thể!”

Hồ Kỳ thoải mái đáp: “Nếu là mấy năm trước ngươi tới tìm ta, ta không làm được, đồ vật Triệu Thiên Binh chế tạo, ta rất khó cải tiến, nhưng hiện tại thì khác. Vừa vặn ta có chút nghiên cứu, nó chỉ khuyết thiếu một ít công năng nhỏ, ta có thể thêm giúp ngươi.”

Đúng là việc nhỏ, bà có kinh nghiệm.

Hao phí vài thập niên, vài vị Đúc Binh sư Địa giai chế tạo siêu cấp ngọc cảm ứng, bà là người chủ đạo trong đó, quá hiểu biết cái này.

“Chừng một tuần đi, ta có thể giúp ngươi cải tạo thành công, nhưng phạm vi bao trùm sẽ không quá lớn, khoảng 1000m mà thôi.”

Tô Vũ kinh hỉ, khoảng cách này đã xa hơn trước, Hồ Kỳ giỏi như vậy sao?

Dường như Hồ Kỳ biết hắn nghĩ gì, bà nói: “Không phải Triệu Thiên Binh yếu, có thể là hắn không quá am hiểu thứ này, có lẽ là cái đầu tiên chế tạo ra, hắn không suy xét nhiều, khuyết thiếu một ít công năng, ta chỉ bổ sung mà thôi, độ khó không cao.”

“Triệu Thiên Binh cũng có thể làm, nhưng chưa chắc hắn dã có hứng thú cải tiến.”

“Đa tạ tiền bối!”

Tô Vũ đại hỉ, mặc kệ là ai, có thể cải tiến là được.

Hồ Kỳ cũng mỉm cười, bà ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Đúng rồi, công pháp kia của ngươi, đừng truyền lung tung, nó cần tiêu hao Thiên Nguyên khí, Thiên Nguyên khí a, aiii!”

Thở dài một tiếng!

Không có nhiều!

Nếu truyền khắp nơi, bà lo mọi người sẽ vì duyên thọ mà bí quá hóa liều, có người không màng tất cả mà lao vào Thần Ma đại giới, như vậy chính là đi tìm chết.

Thọ nguyên tới cuối, đại nạn sắp đến, liều một lần, đây là tâm tư của rất nhiều người.

Nhưng bà không hy vọng nhìn thấy mấy lão bằng hữu đi chịu chết.

Chính bà đã từng trải qua, cũng biết tới một khắc kia có bao nhiêu tuyệt vọng.

Còn về phần Tô Vũ có thể cho bà nhiều Thiên Nguyên khí như vậy chỉ sợ đã là cực hạn, bà không mở miệng hỏi Tô Vũ còn hay không, không cần thiết.

Tô Vũ gật đầu, “Còn chưa tới nỗi ấy, có lẽ sau này sẽ có cách cải tiến, ta sẽ xem lại!”

“Tiền bối, mấy ngày nữa ta lại đến.”

“Ừ.”

Tô Vũ đứng dậy rời đi, Hồ Kỳ bỗng nhiên nói với theo: “Lần này là ta nợ ngươi một ân cứu mạng, Tô Vũ, về sau nếu cần gì, tùy thời đều có thể tới tìm ta.”

“Tiền bối nói quá lời!”

Tô Vũ quay đầu lại cười xán lạn, rồi mới xoay người rời đi.

Hắn đi rồi, Hồ Kỳ cũng cười cảm khái một tiếng, tiểu tử Tô Vũ thật đáng sợ.

Thiên Nguyên khí. . . Hắn có còn nữa không?

Nếu còn, có lẽ có thể mượn cơ hội này thu phục. Không phải thu phục, nói chính xác là mượn sức một đám Nhật Nguyệt lâu đời sắp ngã xuống.

. . . . .

Ngọc cảm ứng tạm thời giao cho Hồ Kỳ.

Tới lúc này, Tô Vũ chỉ còn một chuyện chưa xong, là làm giả thân phận, Nhân cảnh không có khả năng đột nhiên xuất hiện một thiên tài, dù không phải thiên tài thì cũng phải có chút thực lực mới được.

Trừ phi là ngụy trang thành Vạn Tộc Giáo đồ, nếu không, muốn chính đại quang minh hành tẩu tứ phương thì thân phận là thứ rất quan trọng.

. . . . .

Duyệt Tâm Đảo.

Tô Vũ tò mò hỏi lão rùa: “Toàn Quy tiền bối, lần trước ta và Đan Hùng chiến đấu, trong hồ xuất hiện một con Toàn Quy, là hậu duệ của tiền bối à?”

Lần trước khi hắn giao thủ cùng Đan Hùng, một con Toàn Quy xuất hiện, thực lực Lăng Vân cảnh.

Sau đó bị uy lực trận chiến làm cho không thể không ngoi đầu thoát khỏi đại hồ.

Lão Ô Quy lắc đầu, đáp: “Không phải, là lão bà nhà ta.”

“. . .”

Má!

Đầu năm nay, rùa đen cũng có vợ.

Tô Vũ im lặng, sau một lúc lâu mới lên tiếng: “Tiền bối, kỳ thật độc thân cũng khá tốt, ta cảm thấy rùa độc thân cũng ổn, nếu tiền bối không cưới vợ, có lẽ đã sớm tiến cấp Nhật Nguyệt cảnh.”

“. . .”

Lão Ô Quy không nói gì.

Tiểu tử này đang khuyên mình đừng kết hôn à?

Có phải hắn biết mình có rất nhiều lão bà hay không?

“Tiểu hữu nói vậy là sai rồi, tu đạo, thứ tu chính là đạo tâm, là thiên địa âm dương giao hợp, là ngươi tình ta nguyện, cũng là cảm giác vui vẻ sung sướng, nếu không, tu đạo có ý nghĩa gì?”

Tô Vũ trầm mặc, hắn không mở miệng, khẽ gật đầu.

Có lý!

Đạo mỗi người theo đuổi bất đồng, không thể cưỡng cầu, có lẽ Toàn Quy nhất tộc không giống Nhân tộc, dù cưới vợ thì cũng chưa chắc chậm trễ tu luyện.

Mẫu Toàn Quy và nữ nhân có lẽ là khác nhau, có khả năng mẫu Toàn Quy sẽ không quấy nhiễu lão Ô Quy tu luyện.

Đang trò chuyện, bọn họ đã tới Duyệt Tâm Đảo.

Ngưu Bách Đạo cũng vừa trở về không lâu, lúc này ông đang đi tới đình viện, thấy hắn thì liền trêu chọc: “Tiểu tử, ngươi vừa đuổi ta đi, giờ lại tới tìm ta à?”

“Phủ trưởng nói đùa!”

Tô Vũ phi thân xuống, hơi ôm quyền với lão rùa rồi nhìn về phía Ngưu Bách Đạo, đoạn nói: “Phủ trưởng, vừa rồi ta không đuổi ngài đi, tự ngài đi đấy chứ.”

“Tiểu tử này!”

Ngưu Bách Đạo bật cười, “Lên đây uống ly trà, tiểu tử ngươi quá bận rộn, lúc nào cũng vội vội vàng vàng, lao dật kết hợp mới là tu đạo!”

Tô Vũ đạp không bay lên, ngồi xuống đối diện ông, Ngưu Bách Đạo cách không đổ cho hắn ly trà, ông nhìn tứ phương, lại nói: “Rảnh rỗi thì trèo cao nhìn xa, nhìn xem mặt hồ yên lặng này xem.”

Tô Vũ không cho là đúng, “Sóng ngầm mãnh liệt, bình tĩnh đâu ra, phủ trưởng hà tất phải lừa mình dối người.”

Hồ nước bình tĩnh sao?

Chưa chắc!

Mặt ngoài bình tĩnh thôi, trên thực tế sóng ngầm mãnh liệt, sát khí ngùn ngụt!

Ngưu Bách Đạo nghe vậy liền im lặng, hồi lâu sau, ông mới chậm rãi gật đầu, “Ngươi nói không sai, quả đúng thế! Đại Chu phủ, Đại Hạ phủ, Đại Minh phủ đều đã hỗn loạn, kể cả chiến trường Chư Thiên, tam đại hải vực, kỳ thật đều có điềm báo loạn tượng hiện ra.”

Dứt lời, ông thở dài, “Nhưng vẫn còn thời gian, Thần Ma đại tộc chưa chắc đã chuẩn bị xong, Bán Hoàng đang bế quan, Bán Hoàng không ra, hai đại cường tộc không dám tùy tiện giao thủ cùng Nhân tộc, nếu không thể diệt sạch Nhân tộc, Nhân tộc chiếm rất nhiều tiểu giới, đến lúc đó thế cục luân chuyển, Thần Ma cũng không được lợi gì!”

Hiện tại Nhân tộc không muốn từ bỏ Nhân cảnh!

Nếu nguyện ý từ bỏ, thực lực Nhân tộc không bằng hai đại cường tộc, nhưng đến cuối cùng chắc chắn cũng là kết cục lưỡng bại câu thương.

Chiếm cứ tiểu giới, phát huy thực lực vô địch, trừ phi Thần Ma đánh vỡ tiểu giới, nếu không, vô địch Nhân tộc ở địa bàn tiểu giới thì cũng vẫn là vô địch.

Đương nhiên, Nhân cảnh không thể mất!

Tuy cảm thấy Nhân cảnh không dễ phá vỡ như vậy, nếu Thần Ma thật sự phá hủy được Nhân cảnh, vậy thì mọi vô địch chứng đạo ở Nhân cảnh đều sẽ bị thương nặng, thậm chí là ngã xuống.

Tới lúc đó, Nhân tộc sẽ gặp phiền toái lớn.

Tô Vũ gật đầu, “Cho nên hiện tại vẫn ở giai đoạn giằng co, dù Thần Ma muốn bùng nổ đại chiến toàn diện, nhưng nếu không thể vững vàng áp chế Nhân tộc, bọn chúng sẽ không tùy tiện xuất toàn lực ứng phó, phủ trưởng thấy đúng không?”

“Đúng!”

Ngưu Bách Đạo gật đầu, “Nhưng vẫn có phiền toái! Tiên tộc! Lúc trước thái độ của Tiên tộc là sống chết mặc bây, hiện giờ, một khi Chu Phá Long xác nhận là chứng đạo đa thần văn hệ, vậy có khả năng Tiên tộc sẽ nhanh chóng thay đổi lập trường, lựa chọn gia nhập.”

Tô Vũ không hé răng.

Ngưu Bách Đạo lại nói: “Đương nhiên mọi người đều biết Tiên tộc vốn không có ý tốt, chỉ sợ Tiên tộc và Thần Ma hoàn toàn liên thủ mà thôi.”

“Ý ngài là, lời ta nói sai rồi ư?”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch