Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 129: Ngươi Đi Cửa Sau À?

Chương 129: Ngươi Đi Cửa Sau À?


Tôn trưởng phòng thấy tình huống trước mặt, cười khẽ, bờ môi rung động nói: "Thú vị, tên tiểu tử này. . . cũng là người thông minh, hẳn là không ai từng chỉ bảo cho hắn chứ nhỉ?"

"Không biết, Liễu Văn Ngạn chỉ e là không thèm để ý chút chuyện này, cho dù có người chỉ bảo thì cũng chỉ là chút kiến thức nhỏ, mấu chốt ở chỗ Tô Vũ mới chỉ Khai Nguyên cửu trọng nhưng nắm giữ nguyên khí cũng không yếu, còn về ý chí lực thì. . . rất yếu, thế nhưng mức độ chuyên chú của hắn lại rất cao."

Bọn họ nghị luận, bên cạnh con rối, vị lĩnh đội của Đại Hạ Chiến Tranh học phủ lại truyền âm qua: "Một đám ngớ ngẩn! Có thể nhìn xa trông rộng hơn chút được hay không, tiểu tử kia mạnh nhất không phải chút chuyện này, nguyên khí hội tụ ở ngón trỏ, ngón tay đều sắp nổ tung mà hắn vẫn mặt không đổi sắc, không có chút nào tỏ vẻ đau đớn, đây mới thật sự là then chốt, rất cứng cỏi!"

"Loại học viên như vậy nên đi Chiến Tranh học phủ, mà không phải vào Văn Minh học phủ chôn vùi ở trong núi sách!"

Lúc này ông ấy thật sự vô cùng coi trọng Tô Vũ, thiên phu trưởng Trấn Ma quân không có mặt tại đây, bằng không thì sẽ muốn lôi kéo Tô Vũ vào trong quân.

Loại học viên như thế rất thích hợp phát triển ở trong quân đội.

Mặc dù bị mắng, bất quá đám người Tôn trưởng phòng cũng không nổi giận, hiện tại bỗng nhiên bọn họ mới ý thức tới một điểm. . . Tô Vũ chỉ mới là Khai Nguyên!

Bọn họ đều là Đằng Không, đã sớm có thân thể vô cùng cường đại, cho nên mới quên đi những chuyện như nhục thân con người vốn yếu ớt.

Thân thể của Khai Nguyên cảnh thì quá bạc nhược, nguyên khí hội tụ khác nào như dao cắt.

Phải biết, Hoàng giai binh khí mới có thể tiếp nhận nguyên khí hội tụ, Tô Vũ thế mà dùng ngón tay, như vậy mặc dù có khả năng tăng cường nguyên khí hội tụ nhưn tiếp nhận mức độ thống khổ cũng là gấp mười gấp trăm lần so với đám học viên khác.

Tên tiểu tử này vì kiểm tra điểm cao mà thật sự không muốn sống nữa!

Một chỉ mới rồi bắn đi, ngón trỏ của hắn bảy tám ngày đều chưa hẳn có thể khôi phục, tay đứt ruột xót, thống khổ trong đó chỉ tự hắn biết.

Các vị giám khảo nghị luận đều là truyền âm cho nhau, đám Tô Vũ hoàn toàn không biết gì cả.

Rất đau!

Tô Vũ biết, thân thể của mình dĩ nhiên là hắn tự biết, bất quá hắn có kinh nghiệm, lần trước vì quan sát nguyên khí ngưng tụ, tay phải hắn đã sưng lên vài ngày.

Đó còn là bình thường, hiện tại đang thi, kiểm tra điểm cao mới có thể lấy lại 20 điểm công huân, tốn mấy trăm khối mua chút dược cao bôi lên một thoáng là được, mấy trăm khối tiền cùng với 20 điểm công huân cái nào quan trọng hơn thì Tô Vũ tự phán đoán trong lòng.

Thời điểm khảo thí không bung sức, chẳng lẽ còn muốn chờ sau này phát huy sao?

Tiếng rẹt rẹt truyền đến!

Ngón trỏ điểm trúng con rối, thanh âm không lớn, Tô Vũ lại cảm nhận được lực cản, ngón trỏ càng thêm đau đớn, Tô Vũ kiên trì một hồi lâu, thẳng tới khi ngón tay có chút không chịu nổi nữa thì Tô Vũ mới thu ngón tay về.

Mây trôi nước chảy.

Không có động tác gì quá lớn, không có quá nhiều động tĩnh, nhưng giờ phút này các học viên nhìn màn hình lại có chút sững sờ.

"327 điểm!"

Ngô Lam ngơ ngác, nhịn không được lắp bắp: "Làm sao có thể. . . Hắn. .."

Tô Vũ làm sao có thể kiểm tra cao như vậy?

Khai Nguyên cửu trọng làm sao có thể đạt tới mức này, Khai Nguyên cửu trọng kiểm tra không đến 200 điểm thì có khối người, nhưng không phải cảnh giới càng cao thì kiểm tra sẽ càng cao, bằng không Văn Minh học phủ sẽ không chỉ có chút người như vậy.

Chu Thiên Kỳ cũng ngẩn ngơ, "327 điểm. . . ý chí lực của hắn cũng đâu có mạnh. . ."

Sao lại thế?

Tôn trưởng phòng lộ ra nụ cười, mấy vị giám khảo khác đều khẽ gật đầu, không ngoài dự liệu.

Kẻ tàn nhẫn đối với mình thì luôn sẽ nhận được quả ngọt.

Tên tiểu tử này ngón tay không bị phế bỏ đấy chứ?

Thấy đám Ngô Lam không dám tin, Tôn trưởng phòng thản nhiên nói: "Ngô Lam đồng học, ngươi có thể thử dùng ngón tay một chút, có thể sẽ kiểm tra được 350 điểm đấy."

Ngô Lam nghe vậy, vội vàng hỏi: "Ta có thể thi lại sao?"

". . ."

Tôn trưởng phòng cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, nhà ngươi không dạy ngươi à?

Trong nhà ngươi đến cùng đã chỉ dạy ngươi những cái gì?

"Khụ khụ!"

Ho nhẹ một tiếng, Tôn trưởng phòng thản nhiên đáp: "Lần sau đi, chỉ có cơ hội một lần, đúng rồi, đừng có thử linh tinh!"

Làm gãy ngón tay Ngô Lam, y cũng không chịu được trách nhiệm đâu.

Tiền phạt 10 triệu thì không đáng gì, nhưng lừa cho vị thiên kim Ngô gia kia mất ngón tay thì bọn hắn thật sự sẽ phải thừa nhận áp lực.

Kiểm tra mà thử linh tinh, ai bảo bọn họ hiến kế vớ vẩn.

Ngô gia nếu đã không dạy nàng, hiển nhiên là không nguyện ý để cho nàng bị thương, dù sao ý nghĩa không lớn, ngoại trừ khảo hạch có thể thêm ít điểm thì lúc khác gia đình giàu có như họ lại không thiếu binh khí mạnh mẽ.

Ngô Lam có chút không cam tâm, Tô Vũ kiểm tra được 327 điểm, lập tức liền đạt đến 527 điểm, khoảng cách đã bị thu nhỏ.

Nàng thật sự không vui!

Nàng còn muốn thấy Tô Vũ đen mặt, thái độ u ám nặng nề cơ mà.

Hiện tại thì hay rồi, tên kia rất vui vẻ, lúc này còn nhìn về phía nàng, gương mặt nở nụ cười càn rỡ. . .

Nếu Tô Vũ biết, đại khái sẽ cảm thấy hết sức vô tội.

Hắn chẳng qua là vui vẻ nên cười mà thôi, kiểm tra được điểm cao, hiển nhiên sẽ thấy hào hứng, tươi cười thì làm sao chứ?

Làm sao lại thành kẻ càn rỡ rồi?

Hắn không biết hiện tại nếu hắn vẫn một bộ mặt không biểu tình, Ngô Lam đại khái cũng sẽ mắng, nữ nhân tức giận lên sẽ có não bổ khác biệt.

595 và 527, khoảng cách chỉ còn 68 điểm.

Tô Vũ lập tức đã kéo gần lại khoảng cách, Ngô Lam đã sắp tức phát khóc, nàng còn muốn lần sát hạch này cao hơn Tô Vũ 150 điểm trở lên, nào biết được lập tức đã bị rút nhỏ khoảng cách rồi.

Ngô Lam tức giận, Tô Vũ thấy được, hắn có chút không hiểu thấu, làm sao cảm giác. . . nàng cứ như muốn khóc nhỉ?

Đồ ngốc này sẽ không thật sự muốn khóc đấy chứ?

Ta lại không trêu chọc ngươi, ta chỉ là vì lấy lại 20 điểm công lao thôi, có ăn hết cơm nhà ngươi đâu?

"Thật khó hiểu" Tô Vũ thầm nhủ, không thèm để ý nữa, nữ nhân đều là trở ngại, lời của lão sư một lần nữa đạt được nghiệm chứng, quá kì quái, ta căn bản đâu có quen gì ngươi.

"Kiểm tra không tệ. . ." Lúc này Tôn trưởng phòng cũng lên tiếng, cười nói: "Sát hạch tiếp theo đây những ai chưa tiếp xúc qua ý chí chi văn, chưa tiếp xúc qua thần văn, chưa tiếp xúc công pháp vạn tộc nguyên bản thì đều có thể không cần thi, miễn cho đả thương chính mình!"

Rõ ràng, sát hạch kế tiếp cũng không thích hợp với học viên bình thường, sát hạch của họ có lẽ đến đây là chấm dứt.

Nếu cảnh giới không cao, thành tích khóa văn hóa không tốt, vậy thì coi như Văn Minh học phủ đã đóng kín cửa vào đối với bọn họ.

Tô Vũ không để ý, suy nghĩ một chút bèn đi tới bên cạnh Ngô Lam, nhỏ giọng hỏi: "Ngốc. . . cái gì ấy nhỉ, điểm công lao ngoài định mức của ngươi tích lũy được bao nhiêu?"

Ngô Lam tức giận nhìn hắn, không lên tiếng.

"Không nói thì ta hoài nghi ngươi một điểm cũng không có, dù sao ngoại trừ Vạn Tộc ngữ, ta cảm giác ngươi cũng không biết gì cả, không có khả năng làm nhiệm vụ. . ."

"Nói bậy, ngươi mới không có ấy!" Ngô Lam tức giận, quát: "Ta có tích lũy điểm công lao! Trước đó ở học phủ, ta cũng giúp lão sư làm phiên dịch Vạn Tộc ngữ, mặc dù chỉ là giúp thôi nhưng ta có 6 điểm tích lũy!"

". . ."

Tô Vũ trợn mắt há hốc mồm, còn có phương thức như vậy?

Đại Hạ phủ trâu bò như vậy sao?

Thế mà để cho học viên của trung đẳng học phủ tiến hành phiên dịch Vạn Tộc ngữ, thật hay giả thế?

Hắn thật sự nhịn không được, thấp giọng hỏi: "Đi cửa sau? Bằng không ai lại đi dùng các ngươi phiên dịch, chuyện này cũng quá giả. . ."

"Ngươi mới đi cửa sau!" Ngô Lam tức tới muốn khóc: "Lần trước thu được hàng loạt Vạn Tộc ngữ nguyên bản, cường giả không nguyện ý tốn sức vì chút công pháp cấp thấp này, các lão sư khác bận không lo nổi, vài học viên ở giai đoạn dưỡng tính chúng ta đi qua phụ trợ phiên dịch, làm sao có thể nói là đi cửa sau? Dù cho là Văn Minh học phủ cũng cần học viên ở giai đoạn dưỡng tính đi trợ giúp phiên dịch, đều được tính điểm công lao, Văn Minh sư không phải đều kiếm điểm công lao như thế sao? Đúng rồi, ngươi vì cái gì có điểm tích lũy?"

Nàng thật sự bị chọc tức rồi!

Nàng hẳn là nên thấy kỳ quái Tô Vũ có phải đi cửa sau hay không mới đúng!

Tô Vũ lấy ở đâu ra điểm tích lũy!

Buổi sáng sát hạch nàng cũng có mặt, lúc ấy quên mất, Tô Vũ hình như cũng có không ít, hẳn là 10 điểm công huân. . . Đúng, hắn có 10 điểm!

Tâm tính Ngô Lam sắp sụp đổ luôn rồi!

Hắn tại sao có thể có nhiều điểm công lao như vậy, trước đó nàng đã quên mất vụ này, Tô Vũ lấy điểm từ đâu, có phải Bạch Phong cho hắn đi cửa sau hay không?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch