Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 258: Không Tin Lời Sách Nói

Chương 258: Không Tin Lời Sách Nói


Người được gọi là lão Hoàng trông thấy mấy người Bạch Phong vẫn còn đang sầm mặt thì nghiêm giọng giải thích: "Đừng nghĩ nhiều, hiện tại học viện vạn tộc cũng đã mở ra, cho nên những nguyên khí bí cảnh không tính là cực kỳ trọng yếu thì chỉ cần bọn chúng bỏ ra phí tổn, học phủ sẽ đáp ứng để chúng tiến vào. . ."

Bạch Phong hừ lạnh một tiếng, lười nói thêm cái gì.

Nhưng vị lão sư trung niên tóc dài thì khó nhịn được, ông bất mãn nói: "Hiện tại là mở ra cơ sở bí cảnh, qua chút thời gian, dám chừng tới cao đẳng bí cảnh cũng sẽ mở ra cho bọn chúng, có phải không?"

Lão Hoàng thản nhiên đáp: "Ngươi nói với ta cũng vô dụng, ngươi đi tranh luận cùng phủ trưởng đi. Có vào hay không, vào thì ba người cùng nhau vô trong đi, không muốn vào thì liền trở về!"

". . ."

Mấy người bọn họ thở dài một tiếng, không nói thêm lời nào.

Bạch Phong ném một cái bình nhỏ qua cho Tô Vũ, cũng không buồn dặn dò gì thêm, anh khoát khoát tay, sắc mặt mất hứng rõ rệt.

Trong bí cảnh của học phủ mà lại nhìn thấy yêu tộc, hiển nhiên tâm trạng ai nấy đều rất tệ.

Tô Vũ và hai vị học viên kia cũng không nhiều lời, tranh thủ mang theo đồ đạc cần thiết tiến tới cánh cửa ra vào ở sau lưng lão Hoàng.

Tô Vũ chưa hoàn toàn thoát ra được khỏi sự chấn động mới rồi, trong đầu vẫn còn hồi tưởng đến sự tình vừa mới diễn ra.

Yêu tộc!

Đây chính là lần đầu tiên hắn chân chính nhìn thấy bọn chúng.

"Hồ tộc. . . Quả nhiên, tạp thư đều là gạt người, ai nói Hồ tộc rất đẹp? Xấu tới dọa người!"

Tô Vũ trong lòng oán thầm, thật xấu!

Trên mặt toàn là lông, khó nhìn cực kỳ.

Mặc dù chỉ có thể trông thấy vài giây, nhưng hình ảnh tên yêu tộc ban nãy vẫn khiến Tô Vũ nhớ kỹ. Về sau hắn nhất định không tin những lời hỗn tạp mà trên sách nói nữa, vạn tộc đều rất xấu xí, ở đâu ra tuấn nam mỹ nữ gì chứ, một thân toàn lông với đuôi, người nào thích tán thưởng thì đi mà tán thưởng đi, ngược lại hắn thưởng thức không nổi vẻ đẹp “hoang dã” đó, còn chẳng thuận mắt bằng cô ngốc Ngô Lam kia.



Vào cửa.

Tựa như xuyên qua thời không, Tô Vũ thấy hình ảnh trước mắt hoa lên, sau một khắc, hắn đã xuất hiện ở một mảnh đất trống.

Vắng vẻ, tịch mịch.

Chẳng có cái gì cả.

Không đúng, ở phía trước có một cái bảng hiệu mục nát, treo lơ lửng trên không, trên đó có ghi mấy chữ: Khu vực Thiên Quân.

Bốn phía giống như bị người ta cách ly ra một mảnh đất trống, nơi này là khu vực dành riêng cho Thiên Quân, còn những khu vực thì Tô Vũ tạm thời chưa nhìn thấy tới.

Dưới chân hắn dường như không phải đất đai bình thường, không biết rõ là cái gì, nhưng lại cứ mềm nhũn như đang giẫm lên bông.

Tô Vũ nhìn xung quanh, bên cạnh hắn còn có hai người khác, chính là hai học viên ban nãy cùng tiến vào bí cảnh này.

Hai người bọn họ vừa tiến đến liền gấp rút chuẩn bị tu luyện.

Bất quá trông thấy Tô Vũ mờ mịt nhìn chung quanh, một nam tử có tướng mạo bình thường mỉm cười nhắc nhở: "Tô Vũ, đừng nhìn nữa, nhanh đi tu luyện đi! Nguyên khí bí cảnh chính là như vậy đấy, không có gì đẹp mắt cả, chỉ là một thần văn cường đại, có thể thu nạp nguyên khí rồi hóa thành tiểu không gian mà thôi."

Tô Vũ cũng cảm ứng được nguyên khí nồng đậm, giờ khắc này, dù cho hắn không ngồi xuống tu luyện, thì vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được hàng loạt nguyên khí đang liên tiếp tràn vào trong cơ thể mình.

Khai Nguyên đã mở ra khiếu huyệt thứ chín thì có thể tự động thu nạp nguyên khí quanh mình.

Thế nhưng dần dần, Tô Vũ cảm nhận được khiếu huyệt bắt đầu bão hòa.

Nói một cách khác, dù cho hắn không chủ động tu luyện, đến thời gian nhất định, hắn cũng sẽ bị nguyên khí trong đây đè ép, gạt ra khỏi bí cảnh.

Khó trách mấy người Bạch Phong ban nãy dùng thời gian dài ngắn trụ vững ở trong đây để phán đoán bản thân thu nạp được nhiều hay ít nguyên khí.

"Thật đơn sơ. . ."

Tô Vũ nói thầm một câu, đánh vỡ hết huyễn tưởng của hắn rồi.

Vốn dĩ trước khi vào đây, Tô Vũ còn cho rằng bí cảnh này hết sức thần bí, hết sức thần kỳ.

Kết quả thì ra nó chỉ là một cái không gian!

Tô Vũ trông thấy hai học viên kia đã bắt đầu tu luyện, hắn cũng không tiện hỏi nhiều, chính mình xếp bằng ngồi xuống, nhưng suy nghĩ một chút, hắn lại đứng dậy chạy ra chỗ xa xa cách bọn họ một đoạn, miễn cho bị quấy nhiễu.

Quấy nhiễu bọn họ là việc không tốt, mà chính hắn bị hai người nọ quấy nhiễu thì cũng chẳng tốt.

. . .

Không lãng phí thời gian nữa, Tô Vũ bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển《 Chiến Thần quyết 》công pháp, cố gắng khai thông với khiếu huyệt trong cơ thể.

Trong cơ thể, có vài điểm sáng lóe lên, bắt đầu phác hoạ ra từng đầu đường cong.

Khiếu huyệt đã khai mở chính là điểm sáng, chúng nó nối qua nhau thành một đường cong vững chắc, cuối cùng đan xen hình thành một cái mạch kín khép kín.

Tô Vũ đã mở ra 22 cái khiếu huyệt tổng cộng, nhưng trên thực tế, trong đó có một cái thuộc về Lôi Nguyên đao, cho nên vô dụng đối với hệ thống《 Chiến Thần quyết 》này.

Một điểm sáng, hai điểm sáng, ba điểm sáng. . .

21 điểm sáng, dần dần bắt đầu liên kết chặt chẽ lại với nhau.

Tốc độ rất nhanh!

Không đến mười phút đồng hồ, 21 điểm sáng ấy đã trực tiếp tạo thành một cái hệ thống, ầm vang một tiếng thật lớn, thanh âm ấy đến từ trong cơ thể Tô Vũ, là tiếng động báo hiệu những cái khiếu huyệt kia đang cộng hưởng, chỉ có hắn mới có thể nghe được.

Nguyên khí nồng đậm tứ phía đang cấp tốc tụ đến chỗ hắn.

Cách đó không xa, hai học viên nọ tuy không nghe được tiếng khiếu huyệt nổ vang, nhưng lại cảm nhận được hướng đi khác thường của nguyên khí, bọn họ mở choàng hai mắt, trông thấy tình trạng bên phía Tô Vũ liền nhận ra, nhanh như vậy mà hắn đã liên kết xong các khiếu huyệt, quả thật là đáng ngưỡng mộ.

Lợi hại!

Bọn họ cùng Tô Vũ khác biệt, hai người này cũng chỉ tu luyện《 Chiến Thần quyết 》bản bình thường, bản tiến giai chỉ phổ biến bên Chiến Tranh học phủ, còn ở Văn Minh học phủ thì ngược lại không nhiều học viên tu luyện.

Thậm chí không ít thượng đẳng học viên còn chọn phiên bản bình thường, chỉ cần mở ra 8 khiếu huyệt là đủ.

Hai người này cũng không phải là tân sinh, mà là lão sinh trên Tô Vũ một vài năm.

Cả hai đều đã tiến nhập giai đoạn dưỡng tính, bất quá thân thể năm nay mới vừa vào Thiên Quân.

Bây giờ trông thấy Tô Vũ nhanh như vậy đã tiến lên cảnh giới Thiên Quân không nói, nhưng xem tình huống nguyên khí hội tụ thì chỉ e là hắn đã tu luyện bản《 Chiến Thần quyết 》tiến giai, hai người đều có chút hâm mộ nho nhỏ.

Cũng may Văn Minh sư chủ tu ý chí lực, mặc dù hâm mộ, còn chưa tới mức độ ghen tỵ.

Trước mắt thì bọn họ vẫn còn không quá coi trọng việc đẩy mạnh tu thân thể.

. . .

Vẻn vẹn mười phút đồng hồ, Tô Vũ đã thành công liên kết toàn bộ khiếu huyệt trong cơ thể.

Khiếu huyệt tạo thành mạch kín, hàng loạt nguyên khí xung quanh tràn vào trong thân thể hắn, đều bị khiếu huyệt tham lam hấp thu, Tô Vũ rõ ràng cảm nhận được, trong cơ thể mình dung nạp nguyên khí nhiều hơn hẳn trước khi tiến vào đây.

Không những thế, mà thân thể hắn cũng đang biến cường rõ rệt.

Nguyên khí đang thối luyện!

Khí huyết hùng hậu, kinh mạch bị nguyên khí rửa sạch, xương cốt được một phen chấn động.

Đây là quá trình cải biến mạnh mẽ.

Từ Khai Nguyên đến Thiên Quân, hiện tại hắn đã là một vị Chiến giả chân chính trên ý nghĩa, hoàn toàn có khả năng rèn luyện sức chiến đấu để đối đầu với kẻ địch.

"Lão sư nói, sau khi đột phá Thiên Quân xong thì phải tiếp tục lần nữa khai khiếu, chờ đến khi khai mở cực hạn thì mới dùng tới tinh huyết, ta đây làm thử một chút, xem xem còn có thể mở ra mấy cái!"

Nghĩ đến việc này, Tô Vũ không dám trễ nãi, lập tức bắt đầu vận chuyển Chiến Thần quyết tầng thứ hai.

Hàng loạt nguyên khí bị hắn thu nạp!

Tô Vũ cảm giác, nhiều nhất 5 phút đồng hồ thì hắn có thể hấp thu được một lượng nguyên khí tương đương với việc sử dụng 1 giọt Nguyên Khí dịch.

"Một giờ là ta có thể hấp thu lượng nguyên khí bằng với việc hấp thu 12 giọt Nguyên Khí dịch, tương đương 60 điểm công huân!"

"Kiên trì được 3 giờ là tương đương với 180 điểm công huân, vả lại cảm giác nơi này càng dễ hấp thu nguyên khí hơn cả sử dụng Nguyên Khí dịch. . ."

"Khó trách tất cả mọi người đều muốn đi vào bên trong bí cảnh tu luyện!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch