Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 725: Hai Thành Viên Tiếp Theo Của Sở Nghiên Cứu

Chương 724: Hai Thành Viên Tiếp Theo Của Sở Nghiên Cứu

Tôn Các lão cười nhạo, nói thẳng: “Phía sau trung tâm nghiên cứu Văn Đàm có một viện nghiên cứu bỏ hoang đã lâu, diện tích rất lớn! Ngươi muốn xin đúng không, được, gom đủ một vị Đằng Không cộng thêm 5 học viên hoặc là lão sư đều được, đạt tiêu chuẩn hẵng đến xin! Mặt khác, đề tài nghiên cứu nộp lên tổ nghiên cứu khoa học, đề tài được thông qua, tự nhiên không thành vấn đề!”

Tô Vũ nhếch miệng cười: “Tôn Các lão, nếu ta xin lập viện nghiên cứu thành công, học phủ sẽ phát tài chính khởi động ban đầu đúng không?”

“Đúng vậy!”

Tôn Các lão bĩnh tĩnh đáp: “Ngươi xác định muốn nhận sao? Nếu nhận, thành quả nghiên cứu của ngươi, học phủ cũng có thể sử dụng không bị ràng buộc! Mặt khác, nếu trong thời gian giới hạn không có bất luận thành quả gì, vốn tài chính khởi đầu này sẽ bị yêu cầu hoàn trả!”

Tuy rằng bình thường quy định hoàn trả ấy chỉ mang tính răn đe.

Nhưng năm nay thì khó nói.

Giám sát viện chuẩn bị có hành động lớn, viện nghiên cứu cũng là trọng điểm cần chú ý!

Biết đâu năm nay thật sự sẽ phải hoàn trả một đống lớn tài chính!

“Sử dụng không ràng buộc à?”

Tô Vũ không cho là đúng, “Tôn Các lão, đừng đùa chứ, học phủ chỉ có quyền ưu tiên, không có điều nào quy định được sử dụng không ràng buộc đâu.”

Tôn Các lão cười nhạo, lười cãi lại, tùy ý nói: “Ngươi muốn xin tài chính khởi đầu đúng không? Gần đây hạng mục quá nhiều, học phủ muốn bớt đi một vài hạng mục nghiên cứu vô dụng, nói thẳng là, không xin được!”

Đơn giản như vậy thôi!

Không cho ngươi tài chính khởi đầu!

Ngươi không phục cũng không được!

Tô Vũ bất đắc dĩ, thở dài: “Thế thôi, Tôn Các lão, vậy là chỉ cần ta tìm đủ người, đề tài qua khảo nghiệm là có thể mở viện nghiên cứu đúng không?”

“Không sai.” Tôn Các lão đạm mạc nói: “Chuẩn bị cho tốt rồi hãy đến xin!”

“Cảm ơn Tôn Các lão!” Tô Vũ tỏ vẻ cảm kích, “Nhất định ta sẽ lập viện nghiên cứu, sau này có thành tích, tạo phúc cho nhân loại là nhờ công Tôn Các lão mạnh mẽ duy trì giúp ta làm nên thành quả.”

Tôn Các lão không kiên nhẫn liếc mắt nhìn hắn một cái, cười một tiếng, khinh thường nói tiếp.

Chờ ngươi tạo phúc nhân loại đi!

Tô Vũ không nói nữa, nhanh chóng rời đi.

Hắn vừa đi, gia gia của Lâm Diệu liền hỏi: “Tôn lão, ngươi thật sự phê chuẩn cho hắn ư?”

“Vỏ rỗng mà thôi, xây lên cũng không đáng mấy đồng.”

Tôn Các lão không bận tâm.

Gia gia của Lâm Diệu trầm ngâm một hồi, nhắc nhở ông: “Nếu thật sự làm ra thành quả, vậy sẽ rất khó coi.”

“Không sao!” Tôn Các lão cười nói: “Tùy hắn đi, chậm trễ tu luyện là chuyện tốt!”

Tô Vũ ngươi chưa đến Đằng Không, suốt ngày làm mấy chuyện này cũng không tồi, kệ ngươi chơi đùa lung tung.

Hai người hàn huyên vài câu, không nói đến Tô Vũ nữa.

. . . . . .

Giờ phút này Tô Vũ đang hăng hái chuẩn bị.

Tốt nhất là hôm nay phải chuẩn bị cho xong!

5 học viên, 1 vị Đằng Không.

Học viên thật ra không khó, sư tỷ là một suất, Hồ Thu Sinh là hai, mình là ba, tìm thêm hai người nữa là được.

Đằng Không...

Không thể tìm Lưu Hồng, không cẩn thận thì sẽ bị gia hỏa đó nuốt chửng viện nghiên cứu mất.

Tô Vũ ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng quyết định đi thẳng đến Bách Cường lâu.

Triệu Minh!

Đúng vậy, chính là vị trọng tài này.

Hệ trung lập!

Hắn từng hỏi ý Triệu Lập, cũng từng nhờ Hoàng lão và Nhiếp lão cố vấn, bọn họ cho ý kiến là tốt nhất tìm một nghiên cứu viên hệ trung lập, vậy thì đối phương sẽ không thiên vị ai, đứng tên mà thôi, một năm trả chút điểm công huân là được.

Triệu Minh dám nhúng tay vào viện nghiên cứu, hệ trung lập sẽ xử phạt y.

Hôm nay, không ai khiêu chiến.

Triệu Minh cũng không đợi trên lôi đài, y đang nghỉ ngơi trong Bách Cường lâu, thuận tiện trò chuyện cùng vài vị tiểu tỷ tỷ phụ trách nghiệp vụ.

Tô Vũ chưa đi đến Bách Cường lâu bao giờ, mấy lần đánh Bách Cường lôi đài xong đều chạy lấy người.

Đây là lần đầu tiên hắn chân chính đi vào.

Triệu Minh nhanh chóng cảm ứng được sự tồn tại của Tô Vũ, y quay đầu nhìn về phía hắn, kinh ngạc nói: “Tô Vũ?”

Ngày hôm qua gia hỏa này không xuất hiện, vậy mà hôm nay lại xuất hiện.

“Muốn đánh bảng à?”

“Không đâu.” Tô Vũ vui vẻ chào hỏi, đoạn nói: “Ta tới tìm lão sư có chút việc.”

“Nói đi.”

“Ta muốn mượn ngài đứng tên, một năm đưa ngài 30 điểm công huân.”

Tô Vũ dứt khoát trực tiếp báo giá.

Triệu Minh vừa nghe liền hiểu, giờ phút này, trong đại sảnh Bách Cường lâu cũng có vài vị học viên đi ngang qua, nghe vậy thì không khỏi hiếu kỳ nhìn về phía hai người.

Tô Vũ không quan tâm, Triệu Minh càng không thèm để ý, buồn cười hỏi: “Viện nghiên cứu ư?”

“Đúng vậy.”

“Tìm đến ta là biết tầm quan trọng của ta rồi!” Triệu Minh cười ha hả: “Ta trọng quy củ! Nói bao nhiêu chính là bấy nhiêu, không làm chuyện bát nháo, 30 điểm quá ít, trong học phủ, ngươi tìm người đứng tên rất khó, tìm được cũng chưa chắc có thể tín nhiệm...”

Tô Vũ bâng quơ đáp: “Lưu Xuyên sư huynh cũng không tồi.”

“Xì!”

Triệu Minh biết hắn nói đến ai, đó là học sinh của Liễu Văn Ngạn, nhưng tuổi không nhỏ, đến nay vẫn là Đằng Không.

Triệu Minh bĩu môi: “Ngươi muốn kéo người ta xuống nước à? Vài vị kia đã quên chuyện lần trước, không để ý tiểu nhân vật này, hiện giờ ra mặt đứng tên cho viện nghiên cứu của ngươi, lập tức liền trồi lên mặt nước, ngươi cố ý muốn hại hắn sao?”

Tô Vũ lắc đầu, “Vậy nên ta mới tới tìm Triệu lão sư, nhưng quả thực ta còn rất nhiều lựa chọn, Triệu lão sư cảm thấy đúng không?”

“100 điểm!”

Triệu Minh không nói nhiều, trực tiếp báo giá.

“50 điểm, trả hằng năm, không cần làm gì cả, lão sư không đáp ứng thì thôi.”

“Cũng được!” Triệu Minh thống khoái đáp ứng, cười nói: “Việc nhỏ, nói tới tiền lại làm tổn thương tình cảm. Ngươi định đề tài nghiên cứu gì? Cần ta giúp ngươi làm giả một cái không? Tùy tiện lấy một đề tài qua khảo sát là được, yên tâm, học phủ không thèm để ý đâu.”

“Thu phí không đắt, đảm bảo qua xét duyệt!”

Tô Vũ nghiêm túc trả lời: “Trước mắt ta chuẩn bị nghiên cứu Nguyên Thần khiếu.”

“Gì?”

“Nguyên Thần khiếu!” Tô Vũ giải thích: “Dựa theo lý luận của ta, nhân thể tồn tại một khiếu huyệt liên hệ Nguyên khiếu và Thần khiếu, một khi tìm được, định vị chính xác là có thể giúp Nhân tộc tránh giai đoạn khai nguyên tu luyện bị động! Trực tiếp tu luyện Nguyên Thần khiếu! Như vậy, nguyên khí, ý chí lực có thể đồng thời tu luyện, nói không chừng sau này không có khai nguyên, trực tiếp tu luyện bình thường.”

Triệu Minh sửng sốt, nhìn hắn thật lâu không nói gì.

Y cho rằng tiểu hài tử chơi đùa, kết quả người ta tung ra một cái đề tài siêu cấp lớn!

Nguyên Thần khiếu?

Tô Vũ còn đặt tên luôn rồi!

Một khi phát hiện khiếu huyệt này, từ nay về sau, Nhân tộc tiến vào thời đại Nguyên Thần khiếu, Tô Vũ... Có lẽ có thể viết lại lịch sử, tên tuổi hắn vang danh muôn đời.

Sắc mặt Triệu Minh trịnh trọng: “Nguyên Thần khiếu... Là khiếu huyệt liên hệ Nguyên khiếu cùng Thần Khiếu sao?”

“Đúng vậy!”

“Nó có tồn tại không?”

“Ta không biết.”

“Vậy ngươi còn nghiên cứu cái gì?”

“Nghiên cứu mới biết được nó có tồn tại hay không!” Tô Vũ thản nhiên đáp: “Hết thảy đều được phát hiện trong lúc thăm dò, mấy năm nay, ta phát hiện con đường Văn Minh sư không hề tiến triển, thăm dò quá ít. Cầu Tác Cảnh, trên dưới tìm kiếm... Hiện tại Văn Minh sư...”

Tô Vũ cười, không nói nhiều.

Tránh cho một câu nói đả kích tất cả mọi người!

Nhưng không thể không nói, mấy năm nay, Tô Vũ cảm thấy lĩnh vực Văn Minh sư không tiến triển quá lớn, đều là một vài đề tài tầm thường.

Triệu Minh nhìn hắn, một lúc lâu sau mới nói: “Cái gì cũng phải có đầu mối rồi sinh ra niệm tưởng, ý niệm này ra đời như thế nào?”

“Ra đời sau khi ta khai 300 khiếu huyệt.”

Tô Vũ bình tĩnh đáp, giống như Hồ Thu Sinh, Triệu Minh không có lời gì để nói.

Má nó!

Ngươi kích thích ai đấy?

Hơi ghen tị, Triệu Minh rầu rĩ đáp: “Thông suốt nhiều như vậy để làm gì, cũng không thể liên hệ tất cả.”

Tô Vũ trả lời: “Phát hiện ra Nguyên Thần khiếu sẽ có hi vọng! Thậm chí là Nguyên khiếu hợp nhất cùng Thần khiếu cũng được! Thậm chí ta đã suy nghĩ, Nguyên Thần khiếu có phải một trong những điểm mấu chốt để Văn Minh sư tiến vào vô địch hay không!”

“...”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch