Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 756: Hành Động Táo Bạo

Chương 755: Hành Động Táo Bạo

Địa Long thú vẫn đang phi nước đại.

Sắc trời đã đen kịt.

Rất ít người đi trên đường, thỉnh thoảng Tô Vũ mới thấy có vài người cưỡi yêu thú phóng xẹt ngang rồi biến mất, chẳng ai để ý tới hắn.

Tô Vũ một mực chú ý tới sự biến hóa của ngọc cảm ứng, đúng vào lúc này, ngọc cảm ứng của hắn bỗng nhiên biến sắc, từ đằng xa có một tiểu đội Long Võ vệ chạy như bay đến.

"Phía trước là người nào?"

Long Võ vệ bên kia, có một người lớn tiếng quát, Tô Vũ vội vàng đáp: "Đại Hạ Văn Minh học phủ, tân sinh Tô Vũ!"

Trong lòng hắn kinh ngạc không thôi, Long Võ vệ tới rồi, là đội tuần tra thường ngày sao?

Hay là do Hạ Hổ Vưu phái người đến?

Tên kia bị gì vậy, không phải đã nói muốn cùng mình âm thầm gài bẫy Vạn Tộc giáo sao?

Chẳng lẽ là vô tình gặp?

Tô Vũ còn đang suy nghĩ mấy vấn đề này, bên tai bỗng truyền đến thanh âm của Thủy Nhân: "Cẩn thận một chút, cơ thể của một người trong đội ngũ bên kia có kết cấu chứa nước tương đồng với đồng tử mà chúng ta gặp ban sáng."

Phần lớn tất cả người ngụy trang đều có khả năng cải biến diện mạo, cải biến hình thể, cải biến khí tức, nhưng sẽ chẳng ai nhàn rỗi tới độ cải biến cả nội thể của mình.

Những tên điên cuồng tới độ cải biến cả máu thịt của bản thân có lẽ chỉ có mỗi đám cuồng nhân của Cải Tạo hệ.

Bọn họ cải tạo kinh khủng tới nỗi cha mẹ có đứng trước mặt cũng chưa chắc đã có thể nhận ra hắn!

Nhưng dĩ nhiên, đồng tử còn chưa làm được tới mức này.

Tô Vũ nghe Thủy Nhân nói vậy thì trong lòng không khỏi giật mình, má nó, thật to gan!

Không thể nào!

Nói thật, vừa nãy khi trông thấy Long Võ vệ, cảm giác đầu tiên của hắn là thở phào nhẹ nhõm, vô cùng yên tâm.

Bởi vì một khi Long Võ vệ xuất hiện, dù cho thực lực đối phương không mạnh thì chưa hẳn kẻ địch đã dám ra tay.

Đây cũng là quan niệm thâm căn cố hữu của người dân Đại Hạ phủ.

Long Võ vệ là đệ nhất cường quân của Đại Hạ phủ, là bộ mặt của Đại Hạ phủ nói chung và Hạ Long Võ nói riêng.

Chỉ cần có bọn họ tồn tại thì Đại Hạ phủ sẽ bình an, không có việc gì!

Ban nãy quả thật Tô Vũ không hề mảy may ngờ vực, nếu không phải Thủy Nhân nhắc nhở, hắn đã hoàn toàn tin tưởng những người này.

Tô Vũ chấn động trong lòng, tự kiểm điểm bản thân.

Hắn đúng là quá chủ quan.

Biết rõ lần này có khả năng có người ra tay với mình, thế mà khi gặp người lạ lại hoàn toàn không dấy lên một tia nghi ngờ nào, đúng là quá bất cẩn.

Ngay tại khi Tô Vũ đang nghĩ mà sợ thì mấy tên ngụy trang thành Long Võ vệ kia đã cấp tốc di chuyển tới gần.

Năm người, ba nam hai nữ.

Long Võ vệ có nữ nhân, đây cũng là việc bình thường, dù sao thì nữ tu giả cũng có không ít.

Cả năm người thoạt nhìn đều rất trẻ trung!

Mấy người cấp tốc dừng lại, xem phục trang của người đầu lĩnh thì trông y hệt như một vị Bách phu trưởng.

Tô Vũ suy đoán một thoáng, đối phương hẳn là gia Trương gia gia chủ a?

Là cường giả Đằng Không cửu trọng?

Ở bên kia, người đầu lĩnh đã khàn khàn cất tiếng: "Học viên? Ban đêm không nên chạy loạn. Ngươi là Tô Vũ à? Chẳng lẽ là tối cường tân sinh của Đại Hạ Văn Minh học phủ năm nay?"

"Là ta."

Tô Vũ phối hợp một thoáng, mấy tên này, lá gan thật lớn.

Dám giả mạo Long Võ vệ!

Đúng là táo bạo!

Đối phương nhìn chung quanh một lượt, cau mày nói: "Không có người hộ đạo mà ngươi dám ra khỏi thành sao? Không muốn sống nữa à? Loại học viên thiên tài như ngươi chính là cái gai trong mắt Vạn Tộc giáo, gặp chi tất sát. Đây đã là ngoại ô, tuy nói phủ thành an toàn, thế nhưng không phải tùy thời lúc nào cũng đều có người tuần tra!"

"Đa tạ đại nhân nhắc nhở!"

Tô Vũ vừa nghe liền hiểu, đây là lão đang tìm hiểu tin tức, dò xem có ai đi theo bảo hộ hắn hay không.

"Ta nghĩ chỉ là ra ngoài ngoại ô một chuyến, vẫn còn bên trong phủ thành, cho nên không cần kêu sư bá ta đi theo hộ tống."

Tô Vũ cười ngây ngô nói tiếp: "Có Long Võ vệ đại nhân ở đây, làm gì có ai dám càn rỡ! Nơi này cách nội thành không xa, rất nhanh là ta có thể về tới rồi."

"Ngươi có mang thẻ học viên theo không?"

Tô Vũ giờ phút này còn đang ngồi cưỡi trên thân Địa Long thú, nghe vậy liền mỉm cười, lấy một tấm thẻ học viên ra đưa cho đối phương: "Đại nhân, đây là thẻ học viên của ta!"

"Lão Ngũ, kiểm tra xem!"

Trong đám người, có một kẻ đi ra nhận lấy thẻ từ tay Tô Vũ, chính là gia hỏa mà Thủy Nhân đã nhắc nhở trước đó, người nọ rất có thể chính là đồng tử.

Đồng tử tiếp nhận thẻ học viên, vờ như nghiêm túc kiểm tra một hồi rồi nói: "Đại nhân, là thật!"

"Nơi này tuy cách nội thành không xa, nhưng một học viên thiên tài như ngươi giữa đêm hôm khuya khoắt lại chạy loạn thì không nên. Thôi được rồi, để chúng ta hộ tống ngươi trở về. . ."

Lão hán dẫn đầu ra vẻ xụ mặt nói một câu, lại nhắc nhở: "Lần sau ra cửa, nhất là ra khỏi thành thì tốt nhất nên hành động theo đội ngũ. Thiên tài lại càng phải biết cách tự bảo vệ bản thân hơn, thời thời khắc khắc đều phải chú ý..."

Lão hán cố ý trì hoãn một ít thời gian đủ để cho đám người không an phận khác nhìn thấy bọn họ trong trang phục Long Võ vệ đang trò chuyện cùng Tô Vũ.

Lão đã công khai nói sẽ hộ tống Tô Vũ về lại học phủ, dù cho có người âm thầm nghĩ cách tấn công hắn, giờ phút này nghe vậy cũng nên rút lui rồi.

. . . . . .

Mấy người không biết, lúc bấy giờ, trên không trung có một vị Sơn Hải đang nhìn chằm chằm xuống chỗ bọn hắn.

Hán tử trung niên không khỏi thở dài một hơi, mạnh tay xoa vuốt hai mắt và huyệt thái dương, thiên a!

Mẹ nó, quả thật vừa nãy ông cũng không hề cảnh giác đề phòng, chẳng qua chỉ cảm thấy trùng hợp, tình cờ gặp được một đội Long Võ vệ mà thôi.

Có điều ngụy trang của Đằng Không còn chưa qua mắt được cường giả Sơn Hải. Nhìn chằm chằm một lúc lâu, cuối cùng ông cũng nhận ra, mấy tên này chính là người một nhà Trương gia mà ông vừa gặp ban sáng.

"Đúng là có tuổi!"

Hán tử trung niên trong lòng cảm khái một câu, đúng là ông già thật rồi.

Nếu năm người kia ngụy trang kỹ lưỡng hơn một chút, thực lực lại mạnh hơn một chút, chỉ cần bọn họ đến Lăng Vân cảnh thì ông thật đúng là chưa hẳn có thể nhìn ra cái gì, má nó, mất mặt quá.

"Hừm, ta đã sớm phát hiện, chẳng qua cố ý nhìn thử xem Tô Vũ có phản ứng gì hay không thôi, để cho hắn cảm thụ một phen lòng người phức tạp, xã hội cũng hết sức phức tạp như thế nào."

Hán tử trung niên đang tìm cho mình cái cớ!

Có điều sau một khắc, ông lại thấy như thể bị Tô Vũ vả mặt, cảm giác cực kỳ lúng túng.

Ông cảm ứng được có một cái bóng tách ra khỏi bước chân của Tô Vũ, dần dần bám vào trên cái bóng của Trương Vũ đứng đối diện.

Rất rõ ràng, Tô Vũ đã phát hiện!

Đệt.

Người ta thế mà so với chính mình còn phát hiện ra trước, Sơn Hải như mình quả thật vô cùng mất mặt.

Nếu Tô Vũ đã phát hiện, ông cũng không vội ra tay, chờ xem hắn sẽ xử lý thế nào.

Dù sao thì trên người Tô Vũ cũng mang theo hai đầu Lăng Vân Đại Yêu, mấy người kia còn không làm gì được hắn.

. . . . . .

Dưới mặt đất.

Tô Vũ cũng không vội phản ứng, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải địch nhân biết diễn kịch như vậy, rất có ý tứ.

Ngày hôm nay bọn họ đã dạy hắn một bài học kinh nghiệm sâu sắc, dạy cho hắn biết hắn đã chủ quan và thiếu cảnh giác tới cỡ nào.

"Mấy vị đại nhân, làm vậy thì có phải quá không thích hợp rồi không, quấy rầy mấy vị đại nhân. . ."

Trương Vũ lạnh mặt cắt ngang: "Nói nhảm nhiều như vậy làm gì! Nếu ngươi không phải là học viên thiên tài của Đại Hạ Văn Minh học phủ, ai sẽ để ý tới ngươi! Chúng ta còn có nhiệm vụ khác, nhanh lên, đưa ngươi đến cửa thành xong chúng ta còn phải lập tức đi chấp hành nhiệm vụ!"

Tô Vũ lúng túng đáp: "Vậy liền làm phiền mấy vị đại nhân!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch