Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 55: Năm đại tông môn

Chương 55: Năm đại tông môn




Tô Tử Mặc nhìn Trắc Linh Thạch ở trên mặt bàn, nhưng không vươn tay ra, ngược lại trên mặt còn lộ ra vẻ suy tư.

Trước khi Điệp Nguyệt rời đi, gieo xuống linh căn giúp hắn, thậm chí còn không kém gì Thiên Linh Căn, đối với chuyện này, Tô Tử Mặc không hề nghi ngờ một chút nào.

Nhưng sau khi nghe được câu nói sau cùng của Cơ Dao Tuyết, Tô Tử Mặc lại hiện lên một ý nghĩ khác.

Cơ Dao Tuyết thấy Tô Tử Mặc không đưa tay ra, cho là hắn không hiểu rõ đối với tông môn của mình, lập tức giải thích: "Ở bên trong cương vực của Vương triều Đại Chu, có năm tông môn mạnh nhất, Thanh Sương Môn của ta chính là một trong số đó. Tử Mặc, ngươi có thể yên tâm."

Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, đột nhiên hỏi: "Bốn tông môn khác là những tông môn nào?"

"Năm đại tông môn theo thứ tự là Bích Hà Cung, Nam Nhạc Tông, Chân Hỏa giáo, Thanh Sương Môn và Phiêu Miễu Phong."

Tô Tử Mặc cúi thấp đầu, nhẹ nhàng thổi lá trà lơ lửng ở trên nước trà, nghe được ba chữ Bích Hà Cung, tia sáng lạnh lẽo trong mắt lóe lên sau đó lập tức biến mất.

Lúc Tô Tử Mặc ngẩng đầu lên, vẻ mặt đã như thường, hỏi: "Muốn bái nhập vào năm đại tông môn nàu, yêu cầu đối với linh căn cũng không thấp chứ?"

"Ừm."

Cơ Dao Tuyết gật đầu nói: "Muốn bái nhập năm đại tông môn, linh căn kém cỏi nhất cũng phải là Linh Căn Thượng Đẳng, Ngụy Linh Căn và Linh Căn Phổ Thông đều không được. Nhưng Tử Mặc cứ yên tâm, coi như ngươi là Ngụy Linh Căn, ta cũng có thể dẫn ngươi bái nhập tông môn."

Linh căn phân thành năm đẳng cấp, Ngụy Linh Căn, Linh Căn Phổ Thông, Linh Căn Thượng Đẳng, Địa Linh Căn và hi hữu nhất Thiên Linh Căn.

Nói cách khác, ngày đó Chu Định Vân và Trầm Mộng Kỳ có thể được Thương Lãng Chân Nhân của Bích Hà Cung chọn trúng, hai người kém cỏi nhất cũng là Linh Căn Thượng Đẳng, còn có thể càng tốt hơn.

Tô Tử Mặc cười cười, nhấp một hớp trà, nhìn như tùy ý hỏi: "Giữa năm đại tông môn này có ân oán gì hay không ? Hoặc là, thực lực của tông môn nào mạnh nhất trong năm đại tông môn?"

"Ân oán?"

Cơ Dao Tuyết lắc đầu nói: "Ta cũng không rõ ràng, nhưng khoảng cách giữa Bích Hà Cung và Chân Hỏa giáo rất gần, quan hệ cũng không tệ. Thực lực của năm đại tông môn hơn kém nhau không nhiều, ai cũng có sở trường riêng, trong đó Phiêu Miễu Phong là thần bí nhất."

"Ở Vương triều Đại Chu, mỗi mười năm đều sẽ cử hành một trận thi đấu giữa các tông môn, mọi tông môn lớn nhỏ bên trong cương vực của vương triều đều có thể tham gia, mặc kệ là đấu pháp, luyện đan, luyện khí, chế phù, dường như người của năm đại tông môn đều chiếm lấy mười vị trí đầu."

Tô Tử Mặc híp hai mắt lại, giống như là có điều suy nghĩ.

Nếu như quan hệ giữa Chân Hỏa Môn và Bích Hà Cung gần gũi, hai tông môn này, chắc chắn là Tô Tử Mặc sẽ không lựa chọn.

Về phần bái nhập Thanh Sương Môn, Tô Tử Mặc muốn để lại cơ hội này cho Tô Hồng và Tô Tiểu Ngưng, xem thử xem ai trong bọn họ sẽ có cơ duyên này.

Tông môn còn lại có thể để cho Tô Tử Mặc lựa chọn cũng chỉ còn có Nam Nhạc Tông và Phiêu Miễu Phong.

Tô Tử Mặc lại hỏi: "Bên trong năm đại tông môn, tông môn nào cách Yến quốc gần nhất?"

Cơ Dao Tuyết từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm bản đồ chế bằng da thú, nhìn kỹ một chút mới nói: "Khoảng cách gần nhất là Phiêu Miễu Phong."

Tô Tử Mặc gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.

"Tử Mặc, ngươi hỏi chuyện này để làm gì? Ngươi mau chóng kiểm tra linh căn của mình một chút đi." Cơ Dao Tuyết lại thúc giục.

Tô Tử Mặc khẽ cười nói: "Sớm đã có người tu chân kiểm tra cho ta rồi, nói ta không có linh căn, sẽ không kiểm tra nữa."

"A" Trong mắt Cơ Dao Tuyết khó nén khỏi vẻ mất mát, giống như là không cam lòng, lại khuyên nhủ: "Có lẽ là người kia nhìn lầm, ngươi lại thử lại xem."

Tô Tử Mặc nói: "Dao Tuyết, cơ hội này khó có được, ta có hai thân nhân, muốn để cho bọn họ thử một lần, nhìn thử xem có thể có cơ hội bái nhập Thanh Sương Môn hay không."

"Chuyện này. . . Cũng được." Cơ Dao Tuyết có chút do dự, sau đó mới đồng ý.

Tô Tử Mặc đứng lên nói cảm ơn, không bao lâu sau, đã dẫn Tô Hồng và Tô Tiểu Ngưng tới, đem lai lịch của Trắc Linh thạch đơn giản nói qua một lần, để cho hai người tiến lên thử một lần.

Tô Hồng vung tay lên, lắc đầu nói: "Ta không cần thử, coi như là ta có linh căn, cũng không thể đi tu đạo, ba người chúng ta cũng nên có một người phải kế thừa chí hướng của phụ thân. Tiểu Ngưng, muội thử một chút đi."

Tô Tiểu Ngưng lộ ra vẻ do dự, giống như là có chút sợ hãi, tựa như là xin giúp đỡ quay sang nhìn Tô Tử Mặc.

Tô Tử Mặc cười cười, dắt tay nhỏ của muội muội đi tới trước bàn tròn, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, nắm chặt tảng đá kia là được."

Tô Tiểu Ngưng gật đầu, giống như là đã quyết tâm việc gì đó lớn lao, tiến lên cầm lấy Trắc Linh Thạch.

Ngay giây phút Tô Tiểu Ngưng cầm lấy Trắc Linh Thạch, trên Trắc Linh Thạch đột nhiên lóe ra năm luồng ánh sáng có màu sắc khác nhau.

Tô Tiểu Ngưng chưa bao giờ thấy qua loại cảnh tượng này, trong lòng giật mình, theo bản năng ném Trắc Linh Thạch xuống.

Năm luồng ánh sáng quang hoa, đại biểu cho năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cũng chính là Ngụy Linh Căn kém nhất bên trong các loại linh căn.

Trong lòng Tô Tử Mặc mừng rỡ.

Mặc kệ là như thế nào, chuyện này có ý nghĩa là Tô Tiểu Ngưng có được linh căn, hơn nữa có thể bái nhập vào một trong năm đại tông môn là Thanh Sương Môn!

Trên thực tế, cho dù không cần nhìn mặt mũi của Cơ Dao Tuyết, Tô Tử Mặc dựa vào linh căn mà Điệp Nguyệt trồng vào, cũng có thể bái nhập Thanh Sương Môn.

Nhưng Tô Tử Mặc mơ hồ cảm giác được chuyện gì đó, nên nghĩ mọi cách bảo trì một chút khoảng cách với Cơ Dao Tuyết.

Cơ Dao Tuyết là ai?

Chính là Tam công chúa của Vương triều Đại Chu, vô cùng cao quý!

Tô Tử Mặc tự biết mình, lần này gặp mặt, đã làm cho hộ vệ sau lưng Cơ Dao Tuyết sinh ra địch ý, nếu như tiếp xúc quá gần, chỉ sợ là sẽ có tai bay vạ gió!

Cũng không phải là e ngại, chỉ là bây giờ hắn còn chưa đủ mạnh mẽ, không đủ sức để tự vệ.

Nhưng Tô Tiểu Ngưng lại khác, dù sao nàng cũng là thân nữ nhi, sẽ không khiến cho người khác sinh ra địch ý.

Quả nhiên, thấy cảnh này, trong mắt tên thống lĩnh mặc giáp vàng Đái Húc kia lóe lên vẻ vui mừng, thở ra một hơi nhẹ nhàng, giống như là đã buông ra đề phòng.

Tô Tử Mặc nhìn Cơ Dao Tuyết, vẻ mặt trịnh trọng, trầm giọng nói: "Đã như vậy, ngươi mang theo tiểu Ngưng rời đi đi. Tiểu Ngưng rất nhát gan, chưa từng đi xa nhà, về sau tu hành ở trong Thanh Sương Môn, còn xin ngươi quan tâm nhiều hơn."

"Ngươi yên tâm, nhất định là ta sẽ chăm sóc nàng tốt." Cơ Dao Tuyết nói.

"Ca, ta không muốn rời đi, cũng không muốn rời khỏi Tô gia." Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Tiểu Ngưng cong lên, mắt đã xuất hiện nước mắt, sắp khóc lên.

Tô Hồng cười to nói: "Đứa nhỏ này, tu hành tốt cỡ nào cơ chứ, cơ hội khó có được, muội cũng đừng bỏ qua. Còn nữa, chờ muội tu luyện lợi hại, về sau đại ca cũng sẽ phải tới xin muội hỗ trợ."

Nghe được lời nói đùa của Tô Hồng, Tô Tiểu Ngưng nín khóc mà cười, nghiêm túc gật đầu: "Ừ! Tiểu Ngưng sẽ cố gắng tu hành, sau này trở về trợ giúp đại ca!"

"Đi thôi, trở về thu dọn một ít đồ đạc, nói lời tạm biệt với bọn Trịnh bá bá đi."

Tô Hồng dẫn Tô Tiểu Ngưng rời đi trước, nhìn theo bóng lưng của hai người rời đi, ánh mắt của Tô Tử Mặc lộ ra vẻ tươi cười.

"Tử Mặc, ngươi. . ." Cơ Dao Tuyết muốn nói lại thôi.

Tô Tử Mặc cười cười, đứng dậy vái một cái, nói: "Lần này phải đa tạ ngươi đã ra mặt hỗ trợ, để cho Tô gia có một chỗ đặt chân, lại còn cho tiểu Ngưng một cơ hội bái nhập Thanh Sương Môn. Sau này nếu có yêu cầu gì, Tô Tử Mặc ta sẽ chắc chắn đồng ý."

"A. . ."

Đái Húc cười nhạo một tiếng, mặt lộ ra vẻ mỉa mai, bĩu môi nói: "Nói khoác mà không biết ngượng, đường đường là Tam công chúa của Vương triều Đại Chu, sẽ có chuyện gì cần đến ngươi sao?"

Tô Tử Mặc cười nhạt một tiếng, không hề phản bác.

Lúc này, cũng không có người ý thức được, lời hứa hẹn này của Tô Tử Mặc, trong tương lai sẽ có sức nặng cỡ nào.

---------

Người dịch: Thờisênh239








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch