Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vô Thượng Sát Thần

Chương 1771: Ngươi Nên Gọi Là Tiếu Thiên Khuyển

Chương 1773: Ngươi Nên Gọi Là Tiếu Thiên Khuyển


"Đa tạ công tử chỉ điểm." Kiếm La đột nhiên cười lớn, trong chớp mắt, khí thế trên người hắn nhanh chóng dâng cao, huyết hải quanh thân càng thêm hung mãnh.

Xa xa nhìn lại, trong sát lục huyết hải của hắn, đột nhiên mọc lên vô số thân ảnh đỏ ngòm, đó là vô tận sát lục khí.

Tất cả sát lục khí đều xông vào bên trong cơ thể Kiếm La, quanh người hắn đều từ từ biến thành màu máu, toàn thân tựa như một huyết nhân.

Đồng thời, Sát Lục Áo Nghĩa trên người hắn cũng càng trở nên mạnh mẽ và lăng lệ, đây dấu hiệu muốn đột phá.

"Đừng có giữ lại, giết hắn." Một tu sĩ phía Tiếu Thiên Long quát to, khí thế trên người bạo phát lên mấy phần.

Bọn hắn vừa mới đây còn muốn dày vò và hạ sát Kiếm La, nhưng mà không ngờ rằng Kiếm La lại muốn đột phá.

Hiện tại bọn chúng đều chỉ là chiếm được một chút xíu ưu thế, nếu như Kiếm La đột phá đến chiến thần cảnh đỉnh phong, bọn hắn đừng nói có thể giết chết Kiếm La hay không, có thể sống sót từ tay Kiếm La hay không mới là vấn đề.

"Chết!"

Cũng vào lúc này, Kiếm La đột nhiên quát lên một tiếng lớn, vung tay chính là một kiếm, cả mảnh thiên khung đều muốn rạn nứt, mang theo một nguồn khí thế dũng mãnh đánh tới một người trong số đó.

Giờ khắc này Kiếm La giống như sát lục giả từ trong núi thây biển xác đi ra, trong mắt chỉ khóa chặt một người, năm người khác, đều bị hắn gạt ra phía sau.

"Đại Địa Thành Trì!"

Sắc mặt kẻ bị Kiếm La khóa chặt cuồng biến, nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền nổ ra, quanh thân hắn tỏa ra vô số sương mù màu vàng, trong nháy mắt ngưng tụ thành một tòa thành trì, bảo vệ chính mình.

Hơn nữa, thành trì màu vàng còn đang không ngừng chồng chất lên, từng tầng từng tầng xuất hiện ở chung quanh, một mặt bảo hộ tự thân, hắn còn muốn Kiếm La phải bồi táng theo.

"Đại Địa Áo Nghĩa?" Ánh mắt Tiêu Phàm có chút lấp lóe, hắn phát hiện tu sĩ trong Thiên Địa Lao Ngục, đối với Áo Nghĩa tự thân vận dụng thành thạo hơn rất nhiều so với tu sĩ Chiến Hồn đại lục.

Nhất là cửu biến Chiến Thần, đạt tới cảnh giới như vậy, đã có thể khiến Áo Nghĩa thực chất hóa.

"Có lẽ, ta cũng muốn tìm hiểu kỹ hơn một chút bốn loại Áo Nghĩa mà ta lĩnh ngộ, nếu như có thể vận dụng thoả đáng, uy lực tất nhiên sẽ tăng lên một cấp độ." Tiêu Phàm híp híp hai mắt, trong lòng âm thầm nói.

"Chém!"

Cũng tại lúc này, một kiếm bá đạo của Kiếm La ập xuống, Đại Địa Áo Nghĩa gì chứ, Đại Địa Thành Trì gì chứ, trước một kiếm này của Kiếm La, hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.

Một kiếm này, thế như chẻ tre, đại địa thành trì phía dưới đường kiếm sụp đổ, kiếm khí giống như một luồng sáng xẹt qua hư không.

Cường giả cửu biến Chiến Thần kia bị một kiếm này trực tiếp chém tới, thân thể nổ tung, cái gì cũng không sót lại.

Gần như đồng thời, công kích của ngũ đại cường giả khác ập tới gần, tuy Kiếm La lùi lại rất nhanh, nhưng vẫn bị đánh trúng, trên thân lại nhiều thêm mấy vết thương.

"Ha…" Kiếm La khẽ cười một tiếng, nhưng không lộ ra bất cứ vẻ đau đớn gì, đồng tử hắn tỏa ra huyết quang, giống như sát lục ma vương khát máu.

Mặc cho máu tươi trên người chảy xuôi, sau đó đồng tử lại khóa chặt một người trong đó.

Người kia vừa mới bắt gặp đồng tử đỏ rực của Kiếm La, toàn thân không khỏi rùng mình một cái, chỉ một ánh mắt, khiến hắn bị dọa cho phát sợ.

"Sát Lục Áo Nghĩa thật là bá đạo." Nơi xa, Tiếu Thiên Tà nhíu mày, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc. "Chỉ có người của Tu La điện mới có thể lĩnh ngộ Sát Lục Áo Nghĩa bá đạo như vậy, bọn hắn thật sự là người của Tu La điện sao?"

Nói đến Tu La điện, vẻ bề ngoài Tiếu Thiên Tà mặc dù rất bình tĩnh, nhưng sâu trong mắt hắn lại lấp lóe nồng đậm vẻ kiêng dè.

Thương Sinh thần quốc chiếm lấy một phần ba lãnh thổ Thiên Địa Lao Ngục, trên thực tế đã chân chính là thế lực xếp thứ nhất.

So sánh một chút, Tu La điện chỉ chiếm một ngọn núi, hoàn toàn có thể không tính toán đến, nhưng mà Tu La điện lại là tồn tại khiến Thương Sinh thần quốc kiêng kỵ nhất.

Bao nhiêu năm nay, Thương Sinh thần quốc cũng không dám xâm phạm Tu La điện, người của Tu La điện là một đám vô cùng điên cuồng.

"A…" Lại một tiếng kêu thảm truyền ra, lục đại cường giả ban đầu đã chỉ còn lại bốn người, đây cũng là người thứ ba Kiếm La chém giết.

Giờ phút này, vết thương trên người Kiếm La càng ngày càng nhiều, máu tươi ướt đẫm quần áo, nhưng hắn vẫn không có bất cứ e ngại gì, lộ ra dáng vẻ thấy chết không sờn.

Đồng thời, khí thế trên người hắn vẫn đang dâng lên, tựa như muốn đột phá một cảnh giới nào đó.

Dưới chỉ điểm của Tiêu Phàm, Kiếm La bỗng nhiên hiểu rõ, địch nhân lúc trước đối mặt, hắn chỉ muốn quấn lấy bọn chúng, bảo vệ mình, điều này đã trở nên tầm thường.

Sát Lục Áo Nghĩa dùng để công kích cố nhiên uy lực vô tận, nhưng nếu như phòng ngự lại không đủ khả năng.

Kiếm La bỏ đi ưu thế cường đại nhất của Sát Lục Áo Nghĩa, chỉ muốn phòng ngự, làm sao có khả năng giết địch, lại làm sao có thể đột phá?

Ngay cả dũng khí giết địch cũng không có, mà chỉ muốn tự vệ, tâm giết chóc chủ định thiếu thốn, muốn bước vào viên mãn lại càng khó khăn cỡ nào?

Đây cũng là nguyên nhân mà Kiếm La hơn ngàn năm nay, một mực không có cách nào đột phá một bước cuối cùng của Chiến Thần cảnh.

Chính như Tiêu Phàm nói, chỉ có dũng cảm tiến tới, mới có thể lĩnh ngộ chân lý của Sát Lục Áo Nghĩa.

"Giết!"

Không nhìn thương thế trên người, Kiếm La nhào về phía bốn người còn lại lần nữa, trong mắt của hắn chỉ có sát ý, không lo không sợ, dù là mình trọng thương thê thảm, hắn cũng chỉ nghĩ đến giết chết đối phương.

Bốn người kia cảm nhận được sát khí trên người Kiếm La, có chút kinh hãi, thậm chí lộ ra vẻ khiếp đảm.

"Nghe đồn người của Tu La điện đều là kẻ điên, quả nhiên là thật." Nơi xa, có tu sĩ của Thương Sinh thần quốc hãi hùng lên tiếng.

Thần sắc của Tiếu Thiên Long không phải đẹp đẽ gì, người của hắn cứ lần lượt gặp nạn, sáu người đều không phải là đối thủ của một người đối phương, điều này đối với hắn mà nói, trên mặt đã sớm tắt nắng.

Hơn nữa, người của hắn chẳng những không giết chết Kiếm La, còn trở thành đá mài đao của Kiếm La, cơn giận này, bất luận như thế nào Tiếu Thiên Long cũng không nuốt trôi được.

Hắn trừng mắt giận dữ, trên thân bộc phát ra khí thế đáng sợ, giống như một con hung thú thức tỉnh, nắm đấm xiết lên ken két.

Phụt…Phụt…Phụt

Lại là vài âm thanh vang lên, Kiếm La một kiếm chém giết ba người, nếu như bọn chúng không sợ hãi còn được, chưa hẳn không phải là đối thủ của Kiếm La.

Nhưng khi sau khi Kiếm La liên tục chém giết ba người, người của Tiếu Thiên Long đã sợ hãi, thậm chí suy sụp, một khi trong lòng một người đã sợ hãi, thực lực sẽ giảm bớt đi nhiều, thì làm sao có thể là đối thủ của Kiếm La?

Một mạch chém giết sáu người, bây giờ vây giết Kiếm La, chỉ còn lại người cuối cùng, hắn đưa trường kiếm nhỏ máu từng bước một đi tới người cuối cùng, giống như một ma vương trong địa ngục đi ra.

Huyết khí quanh người hắn đã hoàn toàn thực chất hóa, ngọn lửa huyết sắc gầm rú, con ngươi sống chết nhìn chằm chằm người cuối cùng.

"Uỳnh…!"

Chỉ một thoáng, khí thế trên người Kiếm La tăng vọt, đây là dấu hiệu hắn đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, cùng lúc đó, hắn giơ trường kiếm trong tay lên, chém về phía người cuối cùng.

"Chết!"

Đột nhiên, một tiếng nổ ầm truyền ra, lại là nhìn thấy bên trên Thần Châu phía xa bay vụt ra một đạo kim sắc lưu quang, phóng thẳng về phía Kiếm La.

Kiếm La không để ý đến, tay nâng kiếm chém, vẫn như cũ chém giết người cuối cùng, sau đó nhe răng trợn mắt nhìn về phía luồng kim sắc lưu quang kia, một kiếm nghênh đón.

Kim sắc lưu quang cùng kiếm khí đụng vào nhau, chuyện khiến cho người ta kinh hãi xảy ra, chỉ thấy Kiếm La đột nhiên bay ngược ra, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, giống như bị một ngọn núi lớn đánh trúng bay ngược ra.

Có điều, đạo kim sắc lưu quang kia cũng không định buông tha Kiếm La, tiếp tục tấn công, nắm đấm thần lực giống như một ngọn núi nhỏ giận dữ dáng xuống.

Bản thân Kiếm La đã bị trọng thương, bây giờ lại phải nhận lấy một quyền, đoán chừng không chết cũng sẽ tàn phế.

"Hừ!"

Cũng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên, chỉ thấy một bóng đen một bước vượt qua mấy ngàn trượng, trong mấy hơi thở đã đến trước mặt đạo kim sắc lưu quang kia, một quyền giận dữ nổ ra.

Ầm…!

Giông tố đáng sợ cuồn cuộn tỏa ra, nắm đấm hai đại cường giả bỗng nhiên đụng vào nhau, giông tố cắt hư không thành hai nửa.

Nét mặt mọi người kinh hãi nhìn hư không, lúc này hư không vang lên một giọng nói lạnh giá: "Cái gì mà Tiếu Thiên Long chứ, hạng người đánh lén mà thôi, ta thấy ngươi nên gọi là Tiếu Thiên Khuyển mới đúng!"
















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch