Bên tai Giang Hàn truyền tới ba đợt tiếng reo của hệ thống, khiến hắn cảm thấy căng thẳng, dự cảm bất thường càng thêm mãnh liệt.
Một trong Thập Đại Ma Thần, Tà Ác Trớ Chú-Lore!
Loại cường giả cấp bậc này tới đây hỗ trợ?
Hoặc là……có mục đích riêng?
“Chạy mau…! “
“Không chạy sẽ chết chắc, Ma Thần Lore là đao phủ giết dân thường! “
“Rõ ràng Ma Thần lại đến thị trấn nhỏ này của chúng ta, quả thực không thể tưởng tượng! “
……
Trên mặt đám dân thường đều lộ vẻ hoảng sợ, điên cuồng tháo chạy về các lối ra của Băng Tuyết Trấn, sợ Ma Thần đánh nổ toàn bộ thôn trấn, khiến bọn hắn mất mạng.
Dường như Lore chẳng thèm quan tâm dân thường, đồng tử xanh biếc chăm chú nhìn Giang Hàn, chất vấn bằng giọng khàn khàn: “Ngươi gọi ta đến đây, địch nhân đâu? “
“Là Kỵ Sĩ Thần Thánh· Herbert! ” Giang Hàn tận lực biểu hiện ngoan ngoãn, trả lời : “Cảm nhận được ngài sắp đến, hắn liền chạy mất……”
“Chạy? “
Tựa hồ Lore chỉ hỏi cho có, cũng chẳng quan tâm kết quả, ngược lại dời mũi nhọn qua Giang Hàn: “Có phải là ngươi đang lấy ta làm trò cười hay không? “
“Sao lại thế được. ” Giang Hàn lắc đầu : “Quyển trục Ma Thần Triệu Hoán không thể sử dụng tùy tiện, ta biết rất rõ. “
“Khặc khặc! “
Ánh mắt Lore bắn ra tia lạnh lùng, phát ra tiếng cười quái dị: “Nếu như ngươi cho rằng chỉ nói vài câu là xong chuyện, vậy thì hoàn toàn sai rồi. “
“Bá! “
Thân hình hắn lóe lên, xuất hiện ở bên người Giang Hàn giống như thuấn di, chẳng biết từ lúc nào, trong tay hắn xuất hiện một thanh liêm đao tinh xảo màu đen, chuôi liêm đao này lớn đến khiếp người, cong như trăng khuyết, bên trên lưu chuyển ánh sáng âm u, sắc bén khủng bố chứng minh nó nhất định không phải vật phàm.
(Thuấn di : dịch chuyển tức thời)
(liêm đao : giống lưỡi hái)
Giờ phút này, liêm đao đang kề ngang cổ Giang Hàn, chỉ hơi nhích một chút, đầu người sẽ rơi xuống đất.
“……”
Cảm nhận được sự sắc bén của liêm đao chạm vào da thịt, trong lòng Giang Hàn có chút nặng nề, ánh mắt lộ ra ý lạnh: “Lore, ta đắc tội ngươi sao? “
Hắn đã hiểu đại khái tại sao độ khó nhiệm vụ lại tăng lên thành SSS, bởi vì gã Ma Thần này sinh ra sát ý đối với hắn, muốn lấy mạng hắn.
Còn có một loại khả năng, mục đích của đối phương tới đây đúng là hắn, cho nên lúc trận pháp truyền tống vừa hoàn thành lập tức hàng lâm, chuyện dọa sợ Herbert chỉ đơn thuần là ngoài ý muốn.
“Không không không……”
Lore cười khẽ: “Ta có cừu oán cùng Kiếm Sĩ Hắc Ám đời trước, nhưng hắn đã chết, về phần tại sao muốn giết ngươi, rất đơn giản, trong cơ thể Kiếm Sĩ Hắc Ám ẩn chứa năng lượng tà ác có thể giúp cho thực lực của ta tăng vọt một mảng lớn. “
“Không có chỗ nào thương lượng sao? ” Giang Hàn khẽ nhíu mày, không thể làm gì.
Đối kháng Ma Thần?
Giỡn mặt sao!
Đứng trước thực lực tuyệt đối, cho dù hắn còn Tử Diện Bảo Thạch, kể ca quyển trục cấm chú, cũng chưa chắc có thể kéo dài mạng sống thêm một giây.
Trò chơi chết tiệt này, chẳng lẽ tới đây là chấm dứt rồi ư?
“Chết đi! “
Tựa hồ Lore nhất quyết phải giết, không hề muốn dông dài, liêm đao lướt ngang cổ họng, hắn đã không thể chờ đợi được mà nghĩ tới cảnh tượng lợi dụng sinh mạng Kiếm Sĩ Hắc Ám giúp mình tiến xa hơn.
Hắn có dự cảm, năng lượng tà ác của Kiếm Sĩ Hắc Ám có thể giúp hắn tấn chức Top 5 trong Thập Đại Ma Thần!
“Xoẹt……”
Ngay lúc tất cả mọi chuyện đã dường như kết thúc, một thanh lợi kiếm màu bạc xé rách không gian mà đến, tốc độ gần như muốn xé rách không gian, nhanh đến mức vượt quá sức tưởng tượng.
“Keng…——”
Mũi kiếm va chạm cùng chuôi liêm đao, ngăn cản một cách hoàn mỹ không cho nó nhích về trước, trong tiếng binh khí ma sát, sóng khí xoáy lên, hất bay Giang Hàn.
“! ! “
Biểu tình vui vẻ trên mặt Lore cứng lại, thay vào đó là khiếp sợ cùng phẫn nộ.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía xuất kiếm, chỉ thấy trong gió tuyết mịt mù, một thiếu nữ áo trắng đang chậm rãi đến gần.
Trong gió rét, tà áo trắng bay phất phới.
Thiếu nữ có dung mạo thanh lệ, yêu kiều duyên dáng, đáng tiếc ở giữa hàng lông mày như tranh vẽ lại ẩn chứa một tia sát khí, phá hủy đi mỹ cảm đặc biệt cùng ý cảnh lúc này.
“Kiếm Thần! “
Nhận ra người đến là ai, Lore cảm giác như trái tim bị xiết chặt, lộ ra một tia sợ hãi.
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở : nhiệm vụ chính tuyến của ngài thay đổi độ khó!
Độ khó của nhiệm vụ lại bị thay đổi?
Giang Hàn mở bảng nhiệm vụ ra, phát hiện độ khó lại từ SSS biến thành SS.
Cái này……
Hắn có chút câm nín.
Có ý gì?
Lore thuộc phe Hắc Ám muốn giết hắn, nhưng tại sao Kiếm Thần phe Quang Minh lại giúp mình?
Đi tới bên cạnh Giang Hàn, con ngươi trong suốt của Đông Phương Nhất Tâm nhìn qua hắn: “Không có sao chứ? “
“Không có gì. “
Giang Hàn lắc đầu, do dự một chút, nói ra: “Cám ơn. “
“Không cần khách khí. ” Nàng cười một tiếng, tay trái giơ lên hai ngón, trong lúc Giang Hàn lộ vẻ nghi hoặc, mới giải thích: “Như vậy ngươi đã thiếu ta hai cái nhân tình, nhưng mà ta không thích làm ăn lỗ vốn, về sau ngươi phải trả lại phần nhân tình này. “
Hai cái nhân tình?
Tại sao là hai cái?
Giang Hàn đang muốn mở miệng truy hỏi, Đông Phương Nhất Tâm đã nói: “Lore muốn giết ngươi, ta ngăn cản, đây không phải là ân cứu mạng? “
“Đúng. “
Giang Hàn gật đầu, ngầm chấp nhận, nhưng vấn đề là còn nhân tình thứ hai ?
“Ta thuộc về phe Quang Minh, là thế lực kẻ thù của ngươi, ta vốn là phải giết ngươi, nhưng hiện tại không giết ngươi, đây không phải là cứu mạng hay sao? “
“……”
Giang Hàn ngây ngốc một chút, lập tức tỉnh táo lại.
ân cứu mạng thể loại này, vẫn là lần đầu tiên hắn nghe thấy.
“Ngươi nói thế nào liền thế ấy. ” Giang Hàn ngượng ngùng cười cười.
Khó khăn lắm mới cứu về cái mạng nhỏ, hắn chỉ có thể nghe theo ý tứ của Kiếm Thần.
“Ha ha……”
Ánh mắt Lore lóe lên, cười lạnh một hồi.
Hắn cũng không phải là kẻ ngu, có thể hiểu được ý khác trong lời nói của Kiếm Thần.
Nếu như nàng nói Kiếm Sĩ Hắc Ám thiếu nàng hai cái nhân tình, tự nhiên là chứng tỏ nàng sẽ bảo vệ hắn đến cùng.
“Có ý tứ, Kiếm Thần, ngươi thân là phe Quang Minh, rõ ràng tìm cách cứu viện Kiếm Sĩ Hắc Ám, nếu chuyện này bị cường giả Thần cấp khác biết được, ngươi có thể tiếp nhận được hậu quả? ” Lore nhìn qua thiếu nữ chỉ có bộ dáng mười lăm, sáu tuổi, cũng không dám khinh thường.
Thực lực đối phương rất mạnh, không ai mà không biết.
“Đương nhiên. “
Sắc mặt Đông Phương Nhất Tâm lạnh nhạt, vung kiếm chỉ Lore: “Chỉ có giết ngươi, mới có thể giữ được bí mật. “
Hiện tại, dân thường trong Băng Tuyết Trấn đã sớm rút lui, chỉ còn sót lại ba người bọn họ, bởi vậy sẽ không có người thứ tư biết được.
“Ngươi! “
Lore biến sắc mặt, bộ dáng như lâm đại địch.
“Hôm nay hai trận doanh lớn khai chiến, ta giết ngươi không cần lý do chứ? ” Đông Phương Nhất Tâm cười khẽ, cánh tay khẽ đảo, lợi kiếm màu bạc nhanh chóng thu về trong tay.
“BOANG…”
Một giây sau, Kiếm Thần biến mất tại chỗ, lần tiếp theo xuất hiện đã ở trước mặt Lore, lợi kiếm ma sát với liêm đao.
“Rầm rầm rầm……”
Mặt đất sụp đổ, trong chớp mắt hình thành hố to sâu không thấy đáy, sóng khí vô tận giống như bão cấp 10 càn quét xung quanh, chấn cho mọi vật trong phạm vi sóng khí nát bấy.
Giang Hàn đã sớm chạy cong đuôi, hắn không dám quay đầu lại.
Trận chiến của cường giả Thần cấp có lực phá hoại quá khủng bố, tuy rằng rất muốn đứng gần quan chiến, nhưng cái mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn, tốt nhất là chạy trước.
“KENG…! KENG..! KENG…!……”
Binh khí tiếng va chạm rung trời tối đất.
Tạo thành từng cỗ sóng khí, quét sạch toàn trường, khiến cho nhà cửa nát bấy, tường thành sụp đổ, gần như lật úp Băng Tuyết Trấn.
Chạy được mấy ngàn thước, tới biên giới Phong Tuyết Sơn Mạch, xác nhận tạm thời bản thân đã an toàn, Giang Hàn như trút được gánh nặng, hắn xoay người nhìn lại, kết quả đập vào mắt chính là hố sâu cực lớn, cát bay đá chạy, trừ những thứ này ra, chỉ có tuyết trắng mù mịt.
Ngây ngốc nhìn một màn này, Giang Hàn có chút khó tiếp thu.