Ký chủ hiện tại vẫn như tờ giấy trắng, nếu bị dạy hư thì sao? 9526 cảm thấy trách nhiệm nặng nề, con đường còn dài.
Tuy nội tâm sôi sục, nhưng hành động vẫn rối rắm, đến nay chưa rõ nhiệm vụ tân thủ là gì.
Cảm Giác Mình Là Hệ Thống Giả
Nếu không phải ký chủ còn nhỏ tuổi, lại vì nguyên nhân nào đó mất trí nhớ, có lẽ 9526 đã bị ghét bỏ sâu sắc.
Nữ đạo sĩ thanh y đến đây đã ba ngày, chưa từng nói tên, chỉ bảo Diệp Vô Tâm gọi là sư phụ. 9526 tuy luôn phòng bị nữ đạo sĩ thanh y này, người có ý đồ không rõ, nhưng không thể phủ nhận sự xuất hiện của ả cũng có chút lợi ích.
Ví như, mấy ma ma chậm trễ Diệp Vô Tâm đã bặt vô âm tín.
9526 không ít lần mách lẻo ký chủ, như đám người kia hạ cấp sữa bò cho ký chủ, đổi thành cháo loãng bình thường, còn có phủ Thừa tướng đưa ngân lượng nuôi dưỡng, may xiêm y lụa tuyết đổi thành vải bông thô, phủ Thừa tướng đâu thiếu chút bạc đó, lẽ nào không nuôi nổi đích nữ của am ni cô, nhưng những thứ đó chẳng dùng được chút nào cho Diệp Vô Tâm.
Chẳng phải khi dễ ký chủ tuổi nhỏ sao? Đợi ký chủ trưởng thành, có nó giúp đỡ, đến lúc đó sẽ hung hăng ngược đãi bọn chúng.
Nữ đạo sĩ thanh y đến, trước tiên giải quyết đám người này, đãi ngộ của Diệp Vô Tâm cũng tốt hơn nhiều, thoạt nhìn cũng không phải người xấu.
9526 vừa nghĩ vậy, liền lập tức gạt bỏ ý niệm, hừ, nếu không vì ả, ký chủ hiện tại vẫn là tiểu thư tôn quý của phủ Thừa tướng.
Đến giờ, vẫn chưa biết ả làm vậy vì điều gì.
Nữ đạo sĩ thanh y nói làm sư phụ Diệp Vô Tâm, thật sự bắt đầu truyền thụ võ công. Diệp Vô Tâm chưa đầy ba tuổi, lại lớn lên ở am, biết chữ không nhiều, nữ đạo sĩ thanh y cũng không đốt giai đoạn, trước cho một quyển đồ lục da màu vàng nhạt, trên đó không có văn tự, chỉ có động tác võ học.
"Ngươi hiểu không?" Diệp Vô Tâm hỏi 9526.
Từ sớm, nàng đã biết nói chuyện với hệ thống kỳ quái tên "9526" này, sẽ không ai nghe thấy.
"Hình như đây là tâm pháp võ học." 9526 ngượng ngùng nói nó cũng không hiểu, gắng gượng kiêu ngạo nói, "Đợi ký chủ ngươi làm vài nhiệm vụ, loại bí tịch võ học nào mà chẳng có."
"Nga." Diệp Vô Tâm không truy hỏi nhiệm vụ là gì, mà mở đồ lục, chuẩn bị bắt đầu luyện.
"Ký chủ, ngươi thật sự muốn luyện sao? Nhỡ có nguy hiểm thì sao?" 9526 có chút khẩn trương, trong cảm nhận của nó, nữ đạo sĩ thanh y chính là người xấu.
"Ta có lẽ không có lựa chọn nào khác." Diệp Vô Tâm chống má nói.
Tuy không có ký ức, nhưng Diệp Vô Tâm toàn dựa vào trực giác lựa chọn, trực giác bảo nàng, hiện tại sư phụ không có ác ý gì với nàng.
9526 lúc này mới nhớ ra, tình cảnh hiện tại của ký chủ chẳng phải bị nắm trong tay nữ đạo sĩ thanh y sao? Người của phủ Thừa tướng trong am đã không còn, mấy ni cô còn lại không biết vì sao, đều sợ hãi nữ đạo sĩ thanh y, ai nấy im như thóc, muốn bọn họ giúp đỡ căn bản không thể.
Tựa như nữ đạo sĩ thanh y quyết định danh phận thầy trò, cũng không hỏi ý kiến Diệp Vô Tâm.
Diệp Vô Tâm rất thích ứng với mọi hoàn cảnh, chẳng thấy nàng mất ký ức lại biến thành trẻ con cũng vẫn bình tĩnh sao? Ngay cả tên Diệp Vô Tâm này vẫn là hệ thống nói cho nàng, nếu không nhớ tên cũ là gì, vậy thì tùy đời này gọi Diệp Vô Tâm vậy, dù sao chỉ là cái tên mà thôi.
9526 lại không bình tĩnh như ký chủ, mà không khỏi lâm vào u ám sâu sắc, hệ thống khác đều giúp ký chủ nghịch tập nhân sinh, trở thành bạch phú mỹ, người thắng lớn, nhưng ký chủ nhà nó từ khi trói định với nó, phảng phất điềm xui.
Từ tam tiểu thư tôn quý của phủ Thừa tướng, đến bị đưa đến am ni cô hẻo lánh là con gái điềm xấu, giờ còn lưu lạc trong tay "buôn người".
Đúng, nữ đạo sĩ thanh y chính là kẻ buôn người đó.
9526 bi thương phát hiện, trong hệ thống thật sự không có vận may này.
"Nghịch tập?" 9526 ngẫu nhiên lọt ra một hai câu bị Diệp Vô Tâm nghe thấy.
"Ký chủ, ngươi không phải đang tu luyện sao?" 9526 tưởng mình làm phiền ký chủ.
Diệp Vô Tâm ngồi trên bồ đoàn, khoanh chân chống cằm. "Đã xong rồi, sư phụ chỉ bảo ta học tầng thứ nhất trước."
Cũng chỉ qua nửa canh giờ, 9526 có chút mờ mịt, tuy rằng ngay cả nhiệm vụ thế giới tu tiên đều có, nhưng bí tịch võ học thế giới cổ đại cũng dễ vậy sao?
"Chỉ là ngưng kết một viên chân khí hạt giống mà thôi."
So với điều đó, Diệp Vô Tâm tò mò hơn về nghịch tập mà 9526 vừa nói.
9526 định dập tắt ảo giác đó, có lẽ nói với ký chủ cũng vậy, thật sự dễ vậy sao, bèn kể cho Diệp Vô Tâm các chuyện xưa về nghịch tập.
Đó đều là quang huy sự tích của các hệ thống tiền bối, 9526 cũng mộng tưởng có một ngày sẽ trở thành đại thần hệ thống khiến người khác ngưỡng mộ.
Nào là vả mặt ngược tra, báo thù...
Không ngờ Diệp Vô Tâm thật ra chỉ nghe như chuyện xưa, nếu không ở am thanh lãnh này thật chán.
9526 tuy kỳ kỳ quái quái, ngày thường cũng chẳng có tác dụng, nhưng lại là người nói chuyện với nàng nhiều nhất, hơn nữa, e là người duy nhất trên đời này đối đãi chân thành với nàng.
Dù chẳng thể xưng là người.
Diệp Vô Tâm vừa luyện tâm pháp thần bí kia, vừa nghe 9526 kể chuyện xưa cho nàng, không biết là thiên phú dị bẩm gì, ở tuổi đó cũng không có nửa điểm tẩu hỏa nhập ma.
Đợi đến năm tuổi, nàng đã luyện đến tầng thứ ba của tâm pháp.
Nữ đạo sĩ thanh y tuy không nói gì thêm, nhưng có thể cảm nhận được ả hài lòng, rồi nói đến một chuyện khác.
"Mẫu thân ngươi sinh cho ngươi một đôi song bào thai đệ muội, cũng gần hai tuổi."
Ả tuy làm sư phụ Diệp Vô Tâm, cũng không giấu diếm thân thế nàng, nhưng chủ động nhắc đến chuyện phủ Thừa tướng, đây vẫn là lần đầu.
9526 nghe nhiều kinh nghiệm trạch đấu của các nhiệm vụ phong phú, nghe được lời này, lập tức nghĩ đến ngay, thảo nào mấy năm nay đồ vật phủ Thừa tướng đưa đến cũng ít, đây là ngay cả phủ Thừa tướng bên kia cũng không để bụng, hệ thống cũng chẳng phải chưa từng nghĩ đến, khi người phủ Thừa tướng đến thì cho bọn họ biết chuyện của nữ đạo sĩ thanh y.