Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Nhanh: Trời Sinh Người Thắng

Chương 34: Ba mươi mốt (1)

Chương 34: Ba mươi mốt (1)


"Trên xương sườn sẽ khắc tên viết tắt của ái nhân, hơn nữa cả đời chỉ có thể mua một cái, tuyệt đối không bán ra lần thứ hai."

"Nhân viên cửa hàng nói, Triệu Nguyên lúc ấy yêu cầu khắc chính là ba chữ cái." Tiêu Hàm nghiêm túc nói.

Tô Nam mím môi, "Vậy chính là, hoặc Triệu Nguyên ngoại tình, hoặc Tống Cửu cùng ái nhân của hắn kỳ thực chẳng có quan hệ gì."

Tiêu Hàm nhìn về phía Giang đội, "Bạch Lăng Lâm cùng Triệu Nguyên cùng tồn tại những nút thắt lợi ích với việc cả hai cùng ch·ết giả, Triệu Nguyên lại hư hư thực thực ngoại tình, đều có thể có động cơ gi·ết người, hai người khẩu cung lại không thể làm chứng cứ, cho nên..."

"Ta kiên trì phúc tra hiện trường, một lần nữa thẩm tra vụ án này."

Giang đội nhìn Tiêu Hàm, hai ngày nỗ lực, lật đổ một vụ án vốn nên được nhận định là t·ự s·át, gương mặt ngày thường lãnh khốc nghiêm túc kia cũng lộ ra vẻ tươi cười.

"Phê chuẩn."

17, Ngăn cản ngươi trùng sinh

Tuy Tiêu Hàm vẫn có vẻ tinh thần, không có một tia mệt mỏi, nhưng Tô Nam nhìn cũng có chút đau lòng, ngẫm lại khối lượng công việc lớn như vậy, chỉ so với việc đối chiếu nhạc phổ còn nhiều hơn mấy chục lần, nàng đoán Tiêu Hàm hai ngày nay cũng chưa ngủ nghê gì nhiều.

"Ngươi cũng mệt rồi, về trước chợp mắt đi, Giang đội đều nói, khen ngợi thành quả của ngươi, còn phê cho ngươi nửa ngày nghỉ phép."

Giang đội vẫn là rất săn sóc cấp dưới, thế nên việc đi nam khu phân cục lấy hồ sơ vụ án cũng được an bài cho nàng.

Tiêu Hàm lắc đầu, "Đi lấy hồ sơ vụ án trước đi, ta ngủ bù trên xe là được."

Mấy ngày không ngủ mà thôi, với nàng kỳ thực không có gì ảnh hưởng, những lời sau cũng là giải thích với Tô Nam.

Tô Nam cũng không cố nài thêm, nàng biết khuyên cũng vô dụng, một người có thể vì một vụ án cơ hồ đã được phán định mà không ngủ không nghỉ điều tra, sự kiên trì kia có bao nhiêu cũng đoán được.

Đến nam khu phân cục bằng xe của Tô Nam, so với một sinh viên vừa tốt nghiệp hai bàn tay trắng như Tiêu Hàm, Tô Nam khá hơn nhiều, xe tuy rằng không phải thứ trân quý gì, nhưng không gian cũng đủ lớn, ngày thường nếu cục cảnh sát thiếu xe, còn có thể phái được công dụng, đương nhiên tiền xăng xe vẫn là cục cảnh sát chi trả.

Tiêu Hàm lên xe sau liền nhắm mắt, Tô Nam liếc nhìn Tiêu Hàm ngồi ở ghế sau, theo bản năng lái xe chậm một chút, vững chắc để không quấy rầy Tiêu Hàm nghỉ ngơi.

Tiêu Hàm tinh thần lực rất tốt, cái gọi là thiển miên kỳ thực là đang giao lưu cùng 9526.

"Ký chủ, ngươi thật lợi hại." 9526 mắt lấp lánh, cảm giác ký chủ ở cục cảnh sát thật soái khí, bất quá nó tuy luôn bồi ký chủ, nhưng cũng chỉ thấy nàng thức đêm vẽ vời không ngừng trên bản nháp, lại chạy rất nhiều nơi khác nhau. 9526 kỳ thực cũng giống như những người ở cục cảnh sát, nghe xong nàng giải thích mới bừng tỉnh đại ngộ.

"Đây đều là những thứ cảnh giáo dạy." Tiêu Hàm cảm thấy sâu sắc lựa chọn của mình quả nhiên không sai, có lẽ trước mắt không có cảnh giáo nào có thể dạy cho nàng nhiều thứ như vậy mà còn khơi gợi sự tò mò.

9526 lại hỏi, "Ký chủ, điều tra rõ cái ch·ết của Tống Cửu là hoàn thành nhiệm vụ sao?"

"Không biết." Nhắc đến nhiệm vụ vẫn nhắc nhở nàng, có người tên Tống Cửu, vừa vặn Tống Cửu đã ch·ết, nàng vừa tra lại cảm giác cái ch·ết của Tống Cửu có chút đáng ngờ, vì thế liền tra đến hiện tại.

"Mặc kệ có phải hay không, cứ điều tra rõ rồi nói sau."

Tiêu Hàm trực giác mách bảo nàng, có lẽ đây là mấu chốt để hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nàng cũng không nói cho 9526, kẻo nó lại mừng hụt, nó dường như rất để ý nhiệm vụ. Phía trước vẫn luôn không có nhiệm vụ, Tiêu Hàm ngược lại không sao cả, ngược lại có thời gian làm những việc mình thích, nhưng 9526 dường như mới vừa rồi còn rất tinh thần, giờ lại sa sút hẳn.

Nam khu phân cục rất nhanh liền đến, vừa đến địa điểm, Tiêu Hàm phảng phất như có điều cảm ứng liền tỉnh, Tô Nam còn nghĩ để nàng ngủ thêm một lát, có chút đáng tiếc, nhưng vẫn cởi dây an toàn xuống xe, điện thoại di động liền vang lên.

Tô Nam tiếp điện thoại xong, "Thật sao?"

"Vậy nghiêm trọng." Thần sắc Tô Nam cũng theo lời nói của nàng mà trở nên nghiêm túc.

Tắt điện thoại xong, nàng quay đầu nói với Tiêu Hàm, "Tiểu Mạc gọi điện thoại, bảo chúng ta lên mạng xem Weibo của Bạch Lăng Lâm và Triệu Nguyên, sự tình có thể trở nên phiền toái."

Cũng may Tiêu Hàm cũng có Weibo, tuy rằng đăng ký xong liền cơ hồ bỏ đó không đăng gì, rất nhanh liền tìm được Weibo của Bạch Lăng Lâm và Triệu Nguyên, hai người vẫn còn là bạn bè thân thiết.

Nguyên lai Bạch Lăng Lâm và Triệu Nguyên đồng thời tuyên bố một tin tức, thương tiếc bạn tốt / ái nhân —— Tống Cửu qu·a đ·ời.

Bạch Lăng Lâm còn đăng một bài viết dài, kể lại tình nghĩa nhiều năm quen biết và kết giao của nàng và Tống Cửu, có thể nói là than thở khóc lóc. Triệu Nguyên không đăng bài viết dài, nhưng lại đăng một thông báo, vì ái nhân qu·a đ·ời mà chịu đả kích sâu sắc, tạm thời hủy bỏ nửa năm hoạt động công chúng, rời xa công việc để một mình tĩnh lặng.

"Hai kẻ tiện nhân." Tô Nam cười lạnh nói, nếu không có Tiêu Hàm không ngủ không nghỉ hai ngày tra ra chứng cứ, nàng có lẽ đã bị mặt nạ dối trá của hai người kia lừa gạt.

Mặc kệ bọn họ có phải là h·ung th·ủ hay không, nhưng tuyệt đối không có chân tình thực lòng với Tống Cửu như lời họ nói.

Bạn tốt thì đem bài hát của Tống Cửu đổi thành tên mình, còn dùng nó để kiếm danh lợi, ái nhân chân thành thì nửa đường ngoại tình, cùng người khác cẩu thả ư.

Nhưng những người biết được một ít chân tướng như Tô Nam dù sao vẫn là số ít, ít nhất bên dưới Weibo của hai người toàn là những lời lẽ ủng hộ đường mật, tuy rằng việc Triệu Nguyên có bạn gái khiến bọn họ có chút ngoài ý muốn, nhưng dưới sự giải thích của hai người, Bạch Lăng Lâm và Tống Cửu cũng chỉ là bạn tốt.

Hơn nữa Bạch Lăng Lâm và Triệu Nguyên vốn dĩ cũng chưa bao giờ công khai thừa nhận là người yêu, đều là do bọn họ ảo tưởng mà thôi, đám người hâm mộ tự mình an ủi, khoan hồng độ lượng tha thứ cho thần tượng mà họ yêu mến.

Thậm chí có người hâm mộ nhắn lại nói, "Thật hâm mộ cô gái tên Tống Cửu kia, có nữ thần Lăng Lâm làm bạn tốt, lại có nam thần Triệu Nguyên làm bạn trai, đổi thành ta thì đã vui vẻ ch·ết rồi, cô ta lại còn t·ự s·át, quả thực là không biết thỏa mãn."

"Tôi có chút ấn tượng với cái người tên Tống Cửu này, trước kia cùng nữ thần Bạch cùng nhau xuất đạo, đáng tiếc gặp t·ai n·ạn xe cộ tàn phế."

"Ch·ết rồi cũng tốt, đỡ liên lụy nam thần nữ thần của ta, Nguyên Lâm đại pháp là tốt nhất."

"Nữ thần của tôi thật là lương thiện, người t·ự s·át quả thực là có lỗi với toàn thế giới, làm tổn thương người bên cạnh, sống tốt không phải tốt hơn sao?"

"Cùng ghét cái con nhỏ họ Tống kia, làm nữ thần của ta thương tâm, còn làm Triệu nam thần vì cô ta mà rời khỏi giới giải trí nửa năm, tôi chờ bài hát mới của Triệu Nguyên đến hoa cũng tàn rồi, Tống Cửu cô muốn ch·ết thì ch·ết xa một chút có được không?"





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch