Người đời đồn rằng nhi tử của hắn mị lực vô song, gieo rắc đào hoa khắp chốn, khiến chúng nữ nhân tranh giành tình cảm đến mức không từ thủ đoạn.
Ân tổng, kẻ làm ăn lớn, coi trọng nhất là thể diện. Để giảm thiểu ảnh hưởng, hắn đã tống Ân Triết xuất ngoại.
Điều này khiến Ân Triết, kẻ ôm mộng mượn dùng gia thế đối phó Hạ gia, vì ái nhân hả giận, cũng phải chịu thất bại. Ân tổng tuyệt đối sẽ không vì một việc vô bổ mà ra tay với Hạ gia.
Đang lúc Tiêu Hàm tại cục cảnh sát viết báo cáo kết án, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm nhắc nhở của hệ thống, "Ngăn cản song song thế giới trùng trí nhiệm vụ nhị, hoàn thành."
Đầu ngón tay xoay bút bi, Tiêu Hàm kinh ngạc: "?"
Thì ra, một thế giới nhiệm vụ không chỉ có một a.
9526 kêu la ầm ĩ, "Không, ký chủ, đây mới thuộc về bất thường."
Cảm thấy sâu sắc tâm mệt, 9526 vẫn là tiếp thu tin tức về nhiệm vụ nhị.
"Thẩm Tâm Duyệt là trọng sinh?" Tiêu Hàm thật sự kinh ngạc, không ngờ nàng ta ngụy trang tốt đến vậy. Nàng cũng đã điều tra qua trải qua của Thẩm Tâm Duyệt, nhưng không nhận thấy bất kỳ điều gì không thích hợp.
Không có đầu tư gì, hoặc là hiển lộ tài năng mà trước kia không ai biết, sáng tác tác phẩm ưu tú.
Quả nhiên, vẫn là nàng xem thường người khác a. Tiêu Hàm hiếm khi coi trọng nhiệm vụ của hệ thống. Hai lần hoàn thành kỳ thực đều có thể nói là vận khí tốt. Nếu lần sau lại đụng phải người ngụy trang đến không hề dấu vết như Thẩm Tâm Duyệt thì sao? Vận khí của nàng sẽ không mãi tốt như vậy.
9526 vô lực phun tào: "..."
Bởi vì Thẩm Tâm Duyệt trừ bỏ dụng tâm trên người Ân Triết ra, thì chưa làm việc gì ra hồn. Mục tiêu của nàng ta chính là ôm lấy cái đùi cao phú soái Ân Triết không buông.
Nhưng 9526 có thể nói gì đâu? Tư duy của ký chủ nhà nó đã phát tán đến ngoài vũ trụ rồi.
Về sau, Tiêu Hàm không gặp lại nhiệm vụ nào nữa. 9526 ngẫu nhiên tiếc nuối thiếu kiếm tích phân, Tiêu Hàm lại không mấy để ý. Đối với chức nghiệp trước mắt, nàng vẫn luôn ôm ấp nhiệt tình, cẩn cẩn trọng trọng.
Từng có kinh nghiệm lần trước, Tiêu Hàm cũng không hy vọng sớm thoát ly nhiệm vụ thế giới, mà là tiếp tục cuộc sống hiện đại của nàng.
Tưởng rằng sẽ chết già ở thế giới này, nhưng không ngờ gặp phải sự cố tai nạn máy bay trên không. Nếu lấy Vong Tình Quyết đặc thù mà an toàn sống sót, chỉ sợ phải đối mặt với điều tra của bộ phận an ninh quốc gia.
Cho nên, Tiêu Hàm lựa chọn tử vong.
Nhiệm vụ kết thúc, tích phân kết toán: 6000.
24, Thiên Hạ Đệ Nhất
"Đại tiểu thư, người đừng lại đem tương lai cô gia đánh chạy."
Tiêu Hàm vừa có ý thức, đã nghe thấy những lời này. Người nói chuyện là một lão nhân đã qua tuổi năm mươi, vẻ mặt từ ái trung hậu, xem trang điểm như là quản gia thời cổ đại.
Mà trong tay nàng đang nắm một cây roi lửa đỏ, thân ở giữa phố xá cổ kính. Trừ bỏ tiểu thương cùng người đi đường hai bên nhìn nàng đều sợ như sợ hổ, thì cũng không có gì kỳ quái.
9526 nhắc nhở: "Ký chủ, đây là xuyên qua vị diện thứ ba."
Nghe được thanh âm quen thuộc của 9526, khóe miệng Tiêu Hàm hơi cong lên, đem roi dài lửa đỏ thu hồi bên hông.
"Nga." Tiêu Hàm thẳng thắn tự nhủ, "Ta muốn trở về."
Thấy Mạc gia đại tiểu thư trở về, chúng tiểu thương cùng người đi đường đều nhẹ nhàng thở ra. Con cọp mẹ này cuối cùng cũng xả đủ giận, đi trở về rồi.
Ai mà không biết Mạc đại tiểu thư của Tứ Phương tiêu cục yêu thích võ nghệ, không muốn lấy chồng. Phàm là việc hôn nhân mà cha mẹ Mạc gia tìm cho nàng, nàng đều phải đuổi theo vị hôn phu tương lai đánh cho một trận, khiến người ta tránh còn không kịp. Nàng còn thường xuyên vô cớ gây họa cho đám dân chúng nhỏ bé này.
Cũng may Mạc gia cũng đủ nhân nghĩa, mỗi khi xong việc đều phái người tới tạ lỗi bồi thường.
Nhưng những vị cô gia tương lai của Mạc gia cứ tới một người là bị đánh chạy một người. Đến nay, Mạc gia đại tiểu thư vẫn chưa tìm được rể hiền, khiến người ta thở dài không thôi.
Mà Tiêu Hàm, tức thời được đến ký ức của nguyên thân, cũng biết hiện tại tình huống như thế nào. Nơi này cũng là thế giới võ lâm quen thuộc. Cha mẹ của nguyên thân cũng là người giang hồ xuất thân. Mạc phụ Mạc Thăng Bình từ nhỏ lang bạt giang hồ, đã đánh hạ không nhỏ thanh danh. Trong lúc này, hắn cùng đệ tử Tử Vi Phái Lương Âm yêu nhau. Sau, hắn lợi dụng nhiều năm nhân mạch sáng lập Tứ Phương tiêu cục, cũng cùng Lương Âm kết làm vợ chồng, tình cảm thắm thiết. Tứ Phương tiêu cục tuy không phải là đầu sỏ giang hồ, nhưng cũng phát triển không ngừng, gia sản phong phú.
Mà nguyên thân chính là trưởng nữ của Mạc Thăng Bình cùng Lương Âm, Mạc Tiểu Nhàn, đại tiểu thư của Tứ Phương tiêu cục. Đặt tên là Nhàn, ý vị nhã nhặn lịch sự dịu dàng, nhưng tính cách của Mạc Tiểu Nhàn lại hoàn toàn tương phản, tính tình cương liệt, hỏa bạo, nói một là một, không ai dám cãi.
Vì thế, nàng không ít bị mẫu thân Lương Âm trách mắng, lệnh nàng không được ăn nói lỗ mãng. Nhưng học tĩnh ngôn, lại không đổi được tính tình, đặc biệt là sau khi học võ công.
Căn cốt của Mạc Tiểu Nhàn không tồi, một cây xà tiên lửa đỏ khiến cho xuất thần nhập hóa. Nghe nương nàng nói nàng không hề nói năng lỗ mãng, mà là trực tiếp động thủ, bởi vậy không ít gặp phải tai họa.
Cũng may nàng là thật lòng yêu thích võ nghệ, cho nên phần lớn thời gian đều ở lại tiêu cục luyện võ, không mấy khi ra ngoài gây họa. Mà thế lực giang hồ lớn nhất ở nơi này chính là Tứ Phương tiêu cục. Vô luận Mạc Tiểu Nhàn gặp phải tai họa gì, Mạc phụ Mạc mẫu đều có thể che chở cho nàng.
Có lẽ là nhiều năm qua chỉ có một bảo bối nữ nhi như vậy, Mạc phụ Mạc mẫu đều yêu thương như châu báu. Cho dù sau này lại có ấu tử, tình yêu thương đối với Mạc Tiểu Nhàn cũng không giảm bớt nửa phần.
Đệ đệ của Mạc Tiểu Nhàn năm nay mới chỉ có năm tuổi, phấn nộn đáng yêu đến cực điểm. Từ sau khi hắn sinh ra, trong tiêu cục có thể khiến Mạc Tiểu Nhàn dừng roi, tiêu hỏa an bình, trừ bỏ Mạc phụ Mạc mẫu, lại thêm một người.
Mà người ủy thác nhiệm vụ cho thế giới này chính là Mạc Tiểu Nhàn.
Lần này rốt cuộc là nhiệm vụ bình thường, 9526 quả thực muốn mừng đến phát khóc.
Tiêu Hàm cũng chân chính gặp được trình tự bình thường mà 9526 nói, hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác. Đang muốn nhìn kỹ thì nha hoàn của Mạc Tiểu Nhàn đã tới, "Đại tiểu thư, phu nhân gọi người qua dùng cơm."
Đi vào phòng khách, thứ nhìn thấy là một nam nhân trung niên khoảng 40 tuổi, thân hình cao lớn vạm vỡ, mang theo vài phần khôn khéo trầm ổn. Bên cạnh hắn ngồi là một phụ nhân mày liễu mắt hạnh, dịu dàng tĩnh mỹ, chính là cha mẹ của Mạc Tiểu Nhàn.
Còn có nhũ mẫu chiếu cố tiểu đệ Mạc Phi Bạch.
"Cha, nương." Tiêu Hàm bắt chước ngữ khí thường ngày của nguyên thân, kêu.