Hiện nay, học tiểu học chỉ cần học nửa ngày là được, cho nên Vệ Hỉ Nhạc có đủ thời gian chuẩn bị cho buổi tối.
Loại thời điểm mời cả một đại gia đình này, chính là thời điểm khảo nghiệm tay nghề của người vợ, có thể chuẩn bị một bàn thức ăn chỉnh tề vừa đẹp vừa ngon, sẽ được mọi người tán thưởng bằng cách giơ ngón tay cái lên.
Đối với thanh danh con dâu cũng tốt, tương tự như vậy, nếu như có con gái thì sau này muốn tìm nhà chồng sẽ càng thêm thuận lợi.
Bà tự mình tìm con dâu cũng sẽ như thế, nếu như bà biết đối phương có thể chuẩn bị một bữa cơm ngon, cũng sẽ tăng điểm tốt cho cô ấy.
Vệ Hỉ Nhạc thuộc loại người vừa nhắc đến sẽ được người khác giơ ngón tay cái lên, mẹ của bà là một cao thủ trong phòng bếp, bà không học được đến mười điểm, nhưng cũng học được bảy tám điểm, so với người bình thường đã cao hơn một bậc.
Ngoài ra còn có thêm một đĩa đậu xào, mộc nhĩ xào, rau dại xào, đậu phụ hầm thịt, bí ngô hấp, khoai lang hấp, dưa hấu trộn lạnh, gom đủ mười món ăn, thập toàn thập mỹ.
Cái này đọc lên rất dễ nghe, nhưng ngoại trừ thịt và cá, phần còn lại đều là các món ăn thông thường.
Thật sự muốn ai nấy đều có thể ăn một bữa thịt lớn, thì khả năng phải làm thịt một con lợn mới đủ, nhưng hiện tại cũng không cho phép nhà nào tự nuôi heo, làm sao có nhà ai có điều kiện làm thịt lợn được.
Bàn cùng chén đũa nhà bọn họ không đủ dùng, Lâm Thanh Sơn phải đem đồ của nhà ông tới đây, lúc này mới gom đủ, hơn nữa nhà Lâm Thanh Sơn có nhiều người, còn mang theo một ít khoai lang đỏ và hạt đậu tới, góp một chút khẩu phần lương thực nhà bọn họ, Vương Nguyệt Quế cũng vừa làm xong liền tới hỗ trợ.
So sánh một chút, Tào Phi Yến chỉ mang theo mấy món ăn khô và rau xanh, lúc nhận được Vệ Hỉ Nhạc không nói gì, nhưng khi quay lưng lại liền liếc mắt xem thường một cái.
Chỉ là do con trai bà bốn năm mới trở về một lần như vậy, không muốn náo loạn chuyện này đến khó coi, bằng không bà khẳng định phải nói cho rõ ràng một chút mới được.
Bên nhà của bác cả cộng thêm cháu trai có mười một người, nhà mình năm người, nhà ông bà nội và thím nhỏ có sáu người, cộng lại là hai mươi hai người, chừng này chuyển một cái bàn cũng không đủ ngồi, bọn nhỏ đành phải chen chúc bên người mẹ mình một chút.
Hiểu Hiểu ăn thịt sớm hơn so với tất cả mọi người, lúc đồ ăn còn chưa bưng lên bàn, cô đã được Vệ Hỉ Nhạc nhét vài miếng thịt, nói là hỗ trợ nếm thử hương vị, nếm thử một chút, bụng nhỏ cũng gần no luôn rồi.