Chương 190: Thiên tài xuất sắc nhất trong lịch sử Thủy Nguyệt điện!
Võ hồn của Đỗ Dương, là đao, mà võ hồn của hắn đã thức tỉnh lần hai, không chỉ đạt được hồn kỹ, hơn nữa còn để cho võ hồn của hắn càng thêm cường đại! Đao của Đỗ Dương đã được hồn hóa, lực phá hoại cũng tương đối kinh khủng, lúc này đao khí bàng bạc, chém trên mặt đất, có thể tạo thành một vết rách rất sâu. Nhưng là một đao này, lại chém không trúng Long Hạo, thân thể Long Hạo chỉ nhoáng một cái, đã biến mất ngay tại chỗ! "Vô dụng, ngươi đừng nghĩ có thể né tránh được!" Đỗ Dương lần nữa chém ra một đao, thân đao lúc này lại phụ thêm một tầng hỏa diễm, hỏa diễm trong nháy mắt hướng Long Hạo quét tới. "Đỗ Dương đã là thất tinh võ vương, hắn tốn phí hết mười năm mới tu luyện đến loại tình trạng này, tại vương quốc của các ngươi là thiên tài, nhưng ở trong Võ Cực tông của chúng ta, lại không tính là cái gì, nếu vận khí của hắn tốt, có lẽ hắn có thể trở thành võ hoàng!" Dung cô nương bình tĩnh nói. Trên mặt của Thủy Phong Hoa vẫn không có một chút biến hóa nào, nàng như không hề nghe thấy giọng nói của Dung cô nương. Thủy Phong Hoa đã từng rất hận Đỗ Dương, nhưng là nàng cũng tôn trọng lựa chọn của Đỗ Dương, dù sao Đỗ Dương cũng là đệ tử nàng yêu thích nhất, lại hại toàn bộ Thủy Nguyệt điện! Hôm nay, Đỗ Dương ở trong mắt Thủy Phong Hoa, bất quá chỉ là một kẻ đáng thương mà thôi, hắn thậm chí liền vận mệnh của mình cũng không có cách nào nắm giữ được! Thủy Phong Hoa có thể biết, trong lòng Đỗ Dương có nàng, nhưng lại không thể không bắt nàng tới chỗ này, thậm chí còn để cho nàng bị nam nhân khác vũ nhục, nếu là hôm nay Long Hạo không đến, kết quả của nàng thê thảm như thế nào, liền ngay cả nàng cũng không dám nghĩ tới. Hôm nay, tới cứu nàng, lại không phải Đỗ Dương nàng vât vả dạy dỗ, mà lại là Long Hạo! Long Hạo đúng là từng sinh hoạt ở Thủy Nguyệt điện, nhưng Long Hạo cũng không có nhận được trơ giúp của thủy Nguyệt điện là bao, Thủy Phong Hoa rất rõ ràng điểm này, mà Long Hạo lại bởi vì cái tích thủy chi ân này, không ngại ngàn dặm, thậm chí mặc kệ có thể sẽ gặp được nguy hiểm, đến đây cứu nàng! Thủy Phong Hoa không phải sắt đá, sao lại không cảm động, điều duy nhất nàng có thể làm bây giờ, chỉ có thể là cầu nguyện cho Long Hạo có thể chiến thắng! "Long Hạo đích thật là cường đại, đáng tiếc, hôm nay hắn chưa hẳn là có thể sống sót trở về!" Dung cô nương còn nói thêm. Thủy Phong Hoa vẫn không nói lời nào, chỉ là tầm mắt của nàng hướng Long Hạo nhìn lại, trong mắt xuất hiện vẻ gấp gáp. Hỏa diễm trong nháy mắt liền đem Long Hạo nuốt hết, Đỗ Dương rống to: "Long Hạo, ngươi thắng không được ta, coi như thiên phú của ngươi xuất sắc, cũng không phải là đối thủ của ta, sư phụ, ngươi thấy không? Ta vẫn đệ tử mạnh nhất trong lịch sử Thủy Nguyệt điện!” Thủy Phong Hoa nghe được câu này, nàng lạnh như băng nói: "Ngươi đã không phải là đệ tử của Thủy Nguyệt điện chúng ta rồi!” Trong mắt Đỗ Dương xuất hiện một tia thống khổ, hắn nhìn thấy một bóng người từ trong ngọn lửa đột nhiên lao ra, một quyền hướng hắn đập tới: "Đỗ Dương!" Đỗ Dương ánh mắt ngưng tụ, một đao chém tới bàn tay cảu Long Hạo! Đỗ Dương hôm nay, liền muốn để Thủy Phong Hoa đối với Long Hạo thất vọng, muốn để Long Hạo tuyệt vọng, hắn muốn đem tay của Long Hạo chém xuống. "Đinh!" Chỉ nghe được một tiếng vang lanh lảnh xuất hiện, đao của Đỗ Dương bị một quyền của Long Hạo đánh tránh, hộ khẩu tay của hắn lại bị đánh rách tả tơi, cánh tay tê dại một hồi. Lực lượng của Long Hạo, thậm chí còn ở trên hắn, hơn nữa còn có thể đem tay phải của hắn chấn thương! Quá kinh khủng, đây rốt cuộc là cái lực lượng gì? Đỗ Dương tức giận nói ra: "Ta sẽ không thua, ta tuyệt đối sẽ không thua!" Đỗ Dương không tin, chính mình sẽ bại bởi Long Hạo, chỉ thấy đại đao trên tay Đỗ Dương lại chém xuống người Long Hạo, trong nháy mắt đao ảnh xuất hiện ở trước mặt Long Hạo, liên tiếp chín đao, uy lực mỗi một đao càng thêm kinh khủng. Võ kỹ vương cấp trung phẩm, Cửu Diệp Lê Hoa Đao! Ở xung quanh Long Hạo, xuất hiện chín đạo gai băng, đồng thời đâm ra, những cái gai băng kia đánh vào trên đao ảnh, trong nháy mắt đem bóng đao đánh nát, gai băng đã xuyên thấu qua đao ảnh, ập tới trước mặt Đỗ Dương. Đỗ Dương sắc mặt đại biến, đại đao vũ động, trước mặt tiếng gió rít gào, đem mấy đạo gai băng đều xoắn nát. Đỗ Dương trong lòng giật nảy cả mình, thực lực của Long Hạo, thật sự là vượt khỏi tưởng tượng của hắn! "Mới đi qua không đến thời gian một năm, ngươi cũng đã tiến vào Võ Vương cảnh giới, hơn nữa, còn là tam tinh võ vương?" Trong mắt Đỗ Dương tràn ngập vẻ không thể nào tin được. Loại tốc độ tu luyện này, đã vượt xa qua hắn! "Ta không cần trả lời ngươi!" Long Hạo lạnh lùng nói, đã một quyền đánh về phía Đỗ Dương. Thân thể Đỗ Dương lấp lóe, đao quang đã bao trùm ở chung quanh thân thể Long Hạo, từng đạo đao quang chém ở trên người Long Hạo, nhưng cũng không thể tạo bất kỳ tổn thương nào đối với Long Hạo. "Đinh đinh đinh..." Đao quang của Đỗ Dương phảng phất như chém vào trên sắt thép, căn bản không phá nổi làn da của Long Hạo! Con mắt của Dung cô nương trừng lớn, có chút không thể tin được, thực lực của Long Hạo, vậy mà lại mạnh như thế? Đây là nhục thể gì, thậm chí ngay cả thất tinh võ vương cũng không đả thương được Long Hạo? "Ngươi đã thua!” Long Hạo đấm ra một đấm, đã lao đến trước mặt Đỗ Dương. "Bành!" Đỗ Dương bị Long Hạo đánh bay ra ngoài, một quyền này của Long Hạo, đem vai phải của hắn đánh nát, cánh tay phải của Đỗ Dương, đã không nhấc lên nổi rồi! Một quyền, cơ hồ cũng đã đem cánh tay Đỗ Dương phế bỏ, thực lực của Long Hạo, vượt qua xa suy nghĩ của Dung cô nương, nhưng dạnhư vậy, lại càng tốt hơn! "Dừng tay!" Chỉ nghe Dung cô nương lúc này nói ra. Đỗ Dương cắn răng nói r: "Dung cô nương, ta còn có thể tái chiến!" "Đủ rồi, ngươi không phải là đối thủ của Long Hạo! Hôm nay đến đây đã đủ rồi, ngươi nếu là tái chiến tiếp, chỉ có một con đường chết! Long Hạo hắn còn không có sử dụng toàn lực!" Dung cô nương nói. "Ta..." Đỗ Dương nhìn chằm chằm Long Hạo một chút, trong mắt hắn, tràn đầy phẫn nộ, oán hận, còn có không cam lòng, thậm chí còn có một tia hâm mộ, cuối cùng Đỗ Dương rốt cuộc nói: "Ta hiểu rồi, Dung cô nương!" "Ta đã chiến thắng, ngươi còn có cái gì khảo nghiệm nữa?" Tầm mắt của Long Hạo rơi trên người Dung cô nương Dung cô nương này mặc dù tướng mạo xinh đẹp, nhưng là Long Hạo cũng không dám xem thường nàng, mà đối với nàng cũng không có một chút hảo cảm nào, chính như Long Hạo đã nói, Thủy Phong Hoa là nửa sư phụ của Long Hạo, Dung cô nương này bắt Thủy Phong Hoa đến đây uy hiếp Long Hạo, Long Hạo há lại sẽ cho nàng sắc mặt tốt. Nhìn dáng vẻ của Dung cô nương này, cũng không giống như là liền muốn thả Thủy Phong Hoa ra ngay bây giờ. "Long Hạo thiếu gia, ngươi đã thông qua được khảo nghiệm sơ bộ nhất của ta, ta hiện tại liền dẫn ngươi đi gặp tiểu thư nhà ta!" Dung cô nương mỉm cười nói. "Tiểu thư nhà ngươi?" Long Hạo nhướng mày, nói: "Tiểu thư nhà ngươi là ai?" "Hì hì, ngươi cái tên xấu xa này, chúng ta lại gặp mặt!" Sau lưng Long Hạo, xuất hiện một thanh âm. Long Hạo nghe được thanh âm này, lông mày của hắn không khỏi nhíu một cái, cái thanh âm Long Hạo đương nhiên sẽ không quên, đây chính là thánh nữa của Võ Cực tông, Vô Tinh! Long Hạo xoay người lại, quả nhiên thấy một dung mạo trẻ con, thiếu nữ dáng người thấp nhỏ xuất hiện ở trước mắt của hắn, thiếu nữ này mặc một csi váy hồng màu trắng, lộ ra hai chân trắng nõn, hai tay đều nắm một cây quạt, chính là Vô Tinh mà Long Hạo đã thấy qua. "Nàng chính là tiểu thư nhà ngươi?" Long Hạo cảnh giác nhìn Vô Tinh: "Ngươi là cố ý tới tìm ta báo thù?"