Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 269: Cự thú vật lộn

Chương 269: Cự thú vật lộn


Dưới thân Đỗ Phong, lúc này xuất hiện một đầu cự thú, toàn thân của nó đều là màu lam, mà thực lực của nó cực kì khủng bố, đã vượt
qua bát giai yêu thú phổ thông, đây chính là át chủ bài của Đỗ Phong, Lam Tuyết Thú.
Trên tay Nguy Tử Mặc có một kiện ấn phù màu vàng, chỉ thấy thời điểm khi hắn sử dụng cái ấn phù này, ở trước mặt Nguy Tử Mặc, vậy
mà xuất hiện mấy chục đạo kiếm quang, từng đạo kiếm quang đâm ra, trong nháy mắt liền đem một đầu bát giai Khiếu Nguyệt Tri Chu
bắn chết.
Liền xem như bát giai yêu thú, ở trước mặt Nguy Tử Mặc, vậy mà chẳng khác nào một đứa nhỏ không đỡ nổi một đòn.
Tấm ấn phù này, là thời điểm Nguy Tử Mặc trong một lần du lịch đạt được, mặc dù chỉ là ấn phù màu vàng, nhưng l uy lực lại khá
cường đại, dưới võ thánh, có thể nói là tồn tại vô địch, cũng là át chủ bài lớn nhất của hắn!
Lưu Chính cõng một thanh kiếm, nhưng chưng từng ai nhìn thấy thanh kiếm của hắn có hình thù gì, bởi vì người thấy qua, đều đã chết.
Mà Lưu Chính vẫn luôn là dáng vẻ cà lơ phất phơ, giống như công tử nhà giàu bất cần đời, nhưng chỉ có Vô Nguyệt cùng cao tầng của
Võ Cực tông mới có thể biết, Lưu Chính rất mạnh, mà ở phía dưới bộ dáng không bị trói buộc này của hắn, ẩn giấu đi bộ mặt lãnh khốc
mà người khác chưa từng nhìn thấy.
Lúc này, ở chung quanh Lưu Chính xuất hiện ba đầu bát giai yêu thú, mỗi một đầu đều rất hung tàn, thấy cảnh này, nụ cười trên mặt
Lưu Chính dần dần trở nên lạnh nhạt, tay hắn nắm lấy thanh kiếm trên lưng, nói: "Xem ra, chúng ta lại phải xuất thủ rồi, Tiêu, ngươi
chuẩn bị xong chưa?"
"Đương nhiên!" Một thanh âm trầm thấp xuất hiện, thanh âm này lại là từ trên lưng Lưu Chính truyền đến.
"Như vậy, chúng ta liền động thủ đi!" Lưu Chính trả lời, ánh mắt của hắn cũng đã trở nên lãnh khốc đến cực điểm.
Ngoại trừ bọn hắn ra, còn có người muốn tiến vào vùng này, nhưng rất rõ ràng, bọn hắn đã bị cản lại, lấy thực lực của võ giả bình
thường, cõ lẽ không có ai có thực lực bước vào chỗ này, dù sao ở giữa rừng rậm thí luyện, đã là khu vực chiếm cứ của yêu thú cấp bảy,
cấp tám rồi.
Long Hạo lúc này cũng đã tiến vào, nhưng là hắn ỷ vào long uy của Long Viêm, yêu thú trước mặt đều bị tuỳ tiện xé nát, Long Viêm ở
bên trong Dưỡng Long Trì tĩnh dưỡng qua, hiện tại đã khôi phục hoàn hảo, mà hiện tại, thực lực của Long Viêm tựa hồ lại tiến một
bước, đến cảnh giới cửu tinh võ tôn, không bao lâu nữa, Long Viêm đoán chừng liền có thể tiến vào cửu giai, cũng chính là cảnh giới võ
thánh.
Trải qua thời gian một ngày, Long Hạo đã xâm nhập vào sâu bên trong rừng rậm thí luyện, thuận tiện đã giải quyết sáu đầu yêu thú,
nhưng vào lúc này, phía trước truyền đến một tiếng vang.
Sau đó là thanh âm thú rống vô cùng kinh khủng, thậm chí Long Hạo còn cảm giác được màng nhĩ của mình sắp bị phá nát, phía trước
khẳng định có yêu thú cường đại!
Ngay sau đó, lại có một tiếng long ngâm xuất hiệ, Long Hạo rất là kinh hỉ, nơi này, vậy mà thật sự có rồng!
Mà lại trọng yếu nhất chính là, hiện tại có tiếng long ngâm này xuất hiện, đối với Long Hạo mà nói, thật sự là kinh hỉ, con rồng ở đây
đang cùng với một con yêu thú khác chiến đấu, đây chính là cơ hội trời cho vô cùng hiếm thấy!
Long Hạo nghĩ nghĩ, để Long Viêm về Ngự Long Không Gian trước, chính hắn một mình đi tới gần, dù sao long uy của Long tộc rất khó
thu liễm, nếu như bị Long tộc trước mặt phát hiện, cái này hết thảy đều phí công.
Lại đi về phía trước, Long Hạo nhìn thấy, là một đầu Cự Long màu đỏ, còn có một con vượn bốn tay đang ôm nhau vật lộn. Đầu Cự
Long này cao chừng sáu bảy chục mét, mà con vượn khổng lồ bốn tay kia cũng không hề thua kém, hai đầu cự thú đều không hề
nhường đối phương một chút nào.
Mỗi một cánh tay của Cự Viên đều có được cự lực cường đại, không hề thua kém Cự Long, nhưng đầu Hỏa Long này, rõ ràng phun ra
một ngọn lửa, đã đem một cánh tay của con Cự Viên đốt cháy, nhưng đầu của nó cũng bị đánh trúng một quyền.
Hai đầu cự thú vậy mà ở đây vật lộn sống mái với nhau!
Ở trước mặt của hai đầu cự thú, lại là một gốc linh hoa màu đỏ, hai đầu cự thú này, xem ra chính là vì nó mà bắt đầu tranh đấu, hơn
nữa còn không tiếc sống chết với nhau!
Cái đóa linh hoa này xem chừng đối với yêu thú rất có lực hấp dẫn, hai đầu yêu thú bất kể là ai phục dụng, đều sẽ tăng lên không ít
thực lực, thậm chí có cơ hội đột phá, chính vì vậy, hai đầu cự thú sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội này.
Xem ra lần này thật sự là một cái cơ hội tốt để làm ngư ông đắc lợi!
Hai đầu cự thú tổn thương càng ngày càng nặng, máu tươi trên thân thể của chúng cũng chảy ra càng ngày càng nhiều, toàn bộ ba đầu
cánh tay của Cự Viên đã bị bẻ gãy, cuối cùng bị một đám lửa của Hỏa Long phun trúng, thân thể của nó đã biến thành một màu cháy
đen, mà Hỏa Long cũng cắn lên cái cổ của con Cự Viên.
Một cánh tay cuối cùng của Cự Viên liên tục công kích lên lưng của Hỏa Long, nhưng Hỏa Long căn bản không chịu buông tha, cắn rất
chặt lên cái cổ của Cự Viên, nó đang không ngừng uống máu tươi của Cự Viên, phát ra từng tiếng ừng ực.
Rốt cuộc cánh tay của Cự Viên cũng vô lực rũ xuống, kẻ chiến thắng cuối cùng, chính là con Hỏa Long kia, bất quá bộ dáng bây giờ
của nó cũng không hề dễ chịu một chút nào, toàn bộ của đầu Hỏa Long này, khắp nơi đều là huyết động, mà vảy rồng trên người nó,
cơ hồ đều bị đánh nát toàn bộ, đuôi rồng thì bị xé đứt.
Sau khi con Hỏa Long này buông cái cổ của con Cự Viên ra, lại phun ra một ngụm hỏa diễm, đốt cháy thi thể của Cự Viên, sau đó
hướng cái đóa màu đỏ kia đi qua.
Mắt thấy con Hỏa Long này sắp thôn phệ đóa kinh hoa kia, trong lòng Long Hạo lóe lên hàn quang, liền muốn động thủ.
Nhưng là Long Hạo đột nhiên phát hiện con Hỏa Long này có điểm gì đó là lạ!
Kim lão đã từng nói, Cự Long nhất tộc, chỉ có ở nơi an toàn mới có thể ăn đồ vật gì đó, nhưng đầu Hỏa Long này, lại muốn ở đây nuốt
đóa linh hoa này?!
Cái này không hợp lý!
Thời điểm Long Hạo nghĩ như vậy, hắn lập tức thu hồi ý định động thủ bây giờ, Long Hạo có thể nhịn, nhưng là ở chỗ này, lại có những
người khác xuất thủ.
Chỉ thấy một đầu cự thú màu lam từ bên trái lao ra, ngay sau đó mấy chục đạo kiếm quang đã chớp động, từ bên phải bay ra, mục tiêu
chính là con Hỏa Long kia.
Trong nháy mắt, con Hỏa Long này liền bay lên, nó sớm đã phát hiện, có mấy con sâu kiến tiềm phục tại nơi này!
Chỉ thấy nó vừa bắt đầu bay lên, liền lập tức phun một ngụm hỏa diễm ra ngoài, ngọn lửa kia lập tức bao phủ Lam Tuyết Thú ở phía
dưới.
Lam Tuyết Thú mặc dù cường đại, nhưng bất quá chỉ có thực lực cao tinh võ tôn, nó giương miệng ra, phun ra một ngụm hàn khí, nhưng
ngụm hàn khí này vừa bị hỏa diễm của Hỏa Long phun trúng, lập tức liền bị đánh lui.
Kiếm quang đánh úp về phía Hỏa Long, nhưng hơn một nửa trong đó đã bị nó tránh qua, chỉ có hai đạo kiếm quang đâm trúng vào thân
thể của Hỏa Long, trên thân thể của Hỏa Long lập tức xuất hiện hai cái huyệt động có thể nhìn thấy xương trắng.
Hỏa Long phát lên một tiếng rít gào, miệng há ra thật to, một cái hỏa cầu phun về phía phát ra kiếm quang kia, nơi đó lập tức bị nổ
tung, chỉ thấy một bóng người đã từ bên trong lao ra, chính là Nguy Tử Mặc!
Nguy Tử Mặc đã phóng tới đóa linh hoa kia, nếu có thể đoạt lấy đóa linh hoa này tới tay, có thể là có không ít giá trị!
Bất quá Nguy Tử Mặc lại phát hiện, ở trước mặt của hắn có một người khác, người này cũng cùng mục tiêu với hắn, Đỗ Phong!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch