Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 455: Các ngươi đều phải chết!

Chương 455: Các ngươi đều phải chết!


Nghe được câu này, trên mặt Cao Hạ lộ ra thần sắc giận dữ: "Các ngươi nói cái gì? Các ngươi có thể vũ nhục ta, nhưng không thể vũ
nhục huynh trưởng của ta!"
Long Vĩnh cùng Long Thư liếc nhau, Long Thư liền khiêu khích nói: "Ta vũ nhục bọn hắn thì như thế nào? Bọn hắn chính là hai tên phế
vật, không dám đánh chỉ dám nhận thua, tin tưởng ngươi cũng sẽ như thế, nhanh lên mau chóng nhận thua đi, tránh khỏi việc chúng ta
phải mất công động tay động chân!"
"Ngươi!" Nghe được câu này, Cao Hạ đã tức giận đến mức sắc mặt đỏ cả lên.
"Cao Hạ bị bọn hắn chọc giận rồi, chết rồi, đại ca, làm sao bây giờ?" Cao Trung vội vàng nói.
"Chúng ta trước tiên khuyên hắn đã, hi vọng hắn sẽ nghe lời chúng ta!" Sắc mặt của Cao Thượng trở nên lo lắng, nói.
"Cao Hạ, không cần để ý bọn hắn, bọn hắn chính là đang cố ý chọc giận ngươi, ngươi mau đi xuống đây!" Cao Trung lập tức hô.
"Tam đệ, mau xuống đây, ngươi không phải là đối thủ của bọn họ!" Cao Thượng cũng nói.
"Cao Hạ, nghe theo lời hai vị huynh trưởng của ngươi đi a, ngoan ngoãn xuống dưới làm con rùa đen rút đầu đi!" Long Thư châm chọc
nói: "Dù sao ba huynh đệ các ngươi, đều là phế vật!"
Long Vĩnh nói: "Đừng lãng phí thời gian của chúng ta, dù sao ngươi cũng muốn nhận thua, sớm hay muộn đều giống nhau cả mà!"
"Im miệng, ta sẽ không nhận thua, một đối một, các ngươi người nào dám ra đây? Nếu các ngươi không dám, cả hai người cùng tiến lên
lão tử cũng sẽ không để ý!" Cao Hạ tức giận nói ra.
"Xong, hắn thật sự đã bị chọc giận! Tiểu tử này, không biết rằng sự xúc động của hắn sẽ hại chết hắn sao?" Cao Trung biến sắc.
Long Thư cười lạnh nói: "Trò cười, đối phó với ngươi còn cần hai người chúng ta cùng nhau ra tay? Một mình ta liền có thể đưa ngươi
đánh thành như một con chó a!"
"Tốt, hiện tại ta liền để cho ngươi biết ai mới là kẻ bị đánh giống như một con chó chết!" Cao Hạ lập tức lớn tiếng nói.
Tay Cao Hạ nắm lấy trường thương, hơn nữa hiện tại Cao Hạ đang phẫn nộ đến cực điểm, vừa ra tay chính là một chiêu võ kỹ vương
cấp, Thiết Giáp Thương!
Một chiêu này đối với Cao Hạ mà nói, là một chiêu võ kỹ có uy lực không kém, nhưng mà ở trước mặt Long Thư, lại hoàn toàn không
đáng để nhắc tới.
Bàn tay Long Thư oanh ra ngoài, ở trên bàn tay của hắn xuất hiện một tầng hàn băng, một chưởng này đánh vào bên trên trường
thương, ngay tức thì mặt ngoài của trường thương ngưng kết ra một tầng hàn băng, sắc mặt Cao Hạ tối sầm, một thương này của hắn
hoàn toàn không có một chút tác dụng nào, ngay cả đến gần Long Thư còn chưa được chớ nói gì là đả thương được hắn, hơn nữa còn
bị một chưởng của hắn đánh lui.
Trước ngực Cao Hạ xuất hiện một tầng hàn băng, sắc mặt hắn trở nên tái nhợt!
"Giác Ngưu Thương!" Trường thương trong tay Cao Hạ biến hóa, giống như biến ảo hóa thành một cái sừng trâu, hai phát đâm ra, một
chiêu chính là võ kỹ mạnh nhất của Cao Hạ, võ kỹ hoàng cấp hạ phẩm!
"Vạn Năm Băng Phong!" Long Thư quát, đấm ra một quyền, trong nháy mắt đã xuất hiện hàn khí dày đặt, chỉ thấy toàn bộ lôi đài đều đã
bị đóng băng, cả người Cao Hạ bị một chưởng này oanh trúng.
Một ngụm máu tươi từ trong yết hầu của Cao Hạ phun ra, trong mắt của hắn tràn đầy vẻ khiếp sợ.
"Thật quá ngu xuẩn, sự chênh lệch của ngươi với ta, cũng không chỉ đơn giản là cảnh giới như vậy, ha ha ha!" Trong mắt Long Thư tràn
đầy vẻ âm trầm, hắn nói ra: "Ngươi thật sự cho rằng chúng ta là người mà ngươi có thể đánh bại sao? Bây giờ cổ họng của ngươi đã bị
hàn băng của ta tổn thương, đoán chừng cơ hội để nhận thua ngươi cũng không làm được a?"
Long Thư nói xong, một cước giẫm ở trên tay phải Cao Hạ.
Một tiếng gãy xương thanh thúy vang lên, Cao Hạ miệng mở ra, hét thảm một tiếng, cánh tay của hắn bị Long Thư đạp gãy rồi!
"Tam đệ!" Cao Thượng la lớn.
"Cao Hạ!" Sắc mặt Cao Trung trở nên cực kỳ khó coi, hắn lập tức xông đi lên.
Nhưng bọn người Long Vũ, Long Lễ cùng Liễu Phù đều đang ở nơi này, lập tức ngăn cản ở trước mặt bọn họ.
"Cút ngay!" Cao Thượng quát lớn, một chưởng hướng Long Vũ đập tới.
"Lớn mật, Cao Thượng, ngươi vậy mà muốn lên lôi đài đánh gãy lần đại điển này, hơn nữa còn muốn ra tay với ta? Hiện tại ta liền cho
ngươi một chút trừng phạt!" Trong mắt Long Vũ lóe lên một đạo khoái ý, chỉ thấy bàn tay hắn oanh ra ngoài, uy lực của một quyền này,
không có chút nào nương tay.
Oanh!
Một chưởng của Long Vũ, ngay tức khắc đem Cao Thượng đánh lui ra sau hơn chục bước, mà còn đem cánh tay của Cao Thượng đánh
gãy, hơn nữa càng làm cho lục phủ ngũ tạng của Cao Thượng bị chấn thương, trong miệng Cao Thượng phun ra một ngụm máu tươi.
"Đại ca!" Cao Trung lập tức chạy tới đỡ Cao Thượng dậy.
"Nhanh... Đi cứu Tam đệ!" Cao Thượng vội vã nói.
"Còn muốn cứu hắn? Hắn chết chắc rồi, ai bảo hắn ngu xuẩn như vậy! Ha ha ha..." Trên mặt Long Vũ tươi cười nói ra.
"Cao Hạ, ngươi nhanh nhận thua, bằng không, chúng ta cũng không có cách nào cứu ngươi!" Cao Trung là kẻ lý trí nhất, hắn hô.
Cái này rõ ràng chính là âm mưu của Long Vũ, bọn hắn cho dù muốn ngăn cản, cũng không có cách nào, ngược lại sẽ cho Long Vũ có
cơ hội đối phó bọn hắn, hiện tại Cao Hạ nếu như không nhận thua, bọn hắn làm sao đi lên cứu dược?
"Ngươi là thương võ giả, nếu ta đem hai tay của ngươi đều phế bỏ, ngươi làm sao có thể tiếp tục cầm thương đây?" Long Thư nói lần
nữa.
Long Thư cũng không có ý tứ buông tha Cao Hạ, hắn tiếp tục tra tấn Cao Hạ, đem một cánh tay khác của Cao Hạ đạp gãy.
Trong mắt Cao Hạ tràn đầy sự giận dữ, nhưng ở cổ họng của hắn bị kết xuất bởi một vòng hàn băng, để hắn không có biện pháp nói ra
một câu đầy đủ.
Chỉ là thân thể thống khổ, đến mức Cao Hạ không thể chịu đựng được, lại phun ra một ngụm máu tươi.
"Cơ huynh đệ, ta biết một điều thỉnh cầu này rất vô lễ, nhưng là, van cầu ngươi, van cầu ngươi mau cứu Cao Hạ đi! Van ngươi!" Cao
Trung nhìn thấy dáng vẻ Cao Hạ thống khổ như vậy, lòng hắn đau như đao cắt, hướng Long Hạo cầu cứu.
Long Hạo đem một bình đan dược quăng về phía Cao Trung, nói: "Cho Cao Thượng huynh ăn vào là được, ta tới cứu Cao Hạ!"
"Cái này... Đây là bát phẩm trị liệu đan dược?" Cao Trung vừa mở ra, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, Cơ Vô Song này, rốt cuộc là ai?
Võ giả bình thường, cũng không khả năng tùy tiện tiện tặng người khác một bình bát phẩm đan dược.
Mà thời điểm Long Hạo đi tới lôi đài, Long Lễ liền lập tức cản ở trước mặt Long Hạo, hắn cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi muốn từ nơi
này đi lên? Đó chính là ảnh hưởng đến cuộc chiến đấu này, ngươi cho rằng ta sẽ cho ngươi đi qua sao?"
"Tránh ra, nếu không, ngươi liền phải chết!" Long Hạo bình tĩnh nói ra.
"Ngươi còn dám giết ta? Ngươi cho rằng ngươi có thể làm được sao? Ta đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt, hiện tại ta liền để cho
ngươi biết, ngươi trong mắt của ta, chính là một con giun dế mà... A" Long Lễ nói còn chưa dứt lời, đã xuất thủ với Long Hạo.
Nhưng bàn tay của Long Lễ ngay lập tức bị Long Hạo bắt được, Long Hạo vừa dùng lực, cánh tay Long Lễ lập tức bị kéo đứt, máu tươi
từ chỗ cánh tay vừa bị kéo đứt kia chảy ra đầm đìa.
Một bàn tay Long Hạo đem Long Lễ vỗ bay ra ngoài, chớp mắt hắn đã đứng ở trên lôi đài.
"Cơ Vô Song, ngươi muốn làm gì?" Trưởng lão Xích Long lão biến sắc, việc Long Hạo làm chính là đang quấy nhiễu những người khác
chiến đấu.
"Cơ Vô Song, ngươi nhất định phải chết, ngươi cũng dám tới quấy rầy chúng ta chiến đấu!" Long Thư nhìn thấy Long Hạo, không sợ
chút nào, nói.
"Các ngươi đều phải chết!" Tầm mắt Long Hạo băng lãnh đảo qua Long Thư cùng Long Vĩnh nói.
Long Thư, Long Vĩnh hai người liếc nhau, đồng thời cười ha hả: "Chúng ta nghe đến cái gì? Hắn nói muốn giết chết chúng ta?"
Long Vĩnh khinh thường nói: "Thật sự là làm ta sợ muốn chết, ngươi thật sự có thể giết ta, vậy liền thử một chút đi!"
Long Vĩnh vừa mới nói dứt lời, đầu của hắn đã rời khỏi cổ, phảng phất giống như bị một lưỡi dao cực kì sắc bén chém trúng, thân thể
của hắn vô lực ngã trên mặt đất.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch