Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 478: Thảm liệt!

Chương 478: Thảm liệt!


Người tới vậy mà chính là Kim Hàn, lúc đầu Kim Hàn chỉ là tới thử thể chất của chính mình một chút, có điều nhìn miệng vết thương trên
người hắn vẫn còn, có lẽ đến được nơi này đã là cực hạn.
Doãn Ngôn cũng không nguyện ý tiếp tục đi lên, nhưng ngay tại lúc hai người chuẩn bị ở chỗ này nghỉ ngơi, thì gặp phải võ giả Thương
Lôi phủ đánh lén, Doãn Ngôn vì bảo hộ Kim Hàn rời đi, cho nên một mình ngăn cản ba tên võ giả.
Mặc dù Kim Hàn chạy trốn đi ra, nhưng ở phía sau lưng của hắn, còn có mấy tên võ giả Thương Lôi phủ đuổi theo tới đây.
Kim Hàn vừa nhìn thấy Long Hạo, trên mặt hắn lộ ra nét mừng: "Cơ sư đệ, ngươi rốt cuộc đã đến, nhanh, nhanh đi cứu Doãn Ngôn!"
Long Hạo nghe xong, sắc mặt biến hóa, hắn nói ra: "Ta giải quyết mấy kẻ này trước rồi nói!"
Sau lưng Kim Hàn, có tới ba tên cường giả nhất tinh Võ Thánh đang đuổi theo tới, mà hình như cũng là võ giả của Thương Lôi phủ.
"Được!" Kim Hàn lập tức lui về sau một bước, hiện tại trong người Kim Hàn còn đang thụ thương, tự nhiên không có khả năng xuất thủ
nữa.
Long Hạo cũng không cần Kim Hàn xuất thủ, chỉ thấy Long Hạo vung ra một đấm, đấm thẳng vào ngực một tên cường giả Võ Thánh,
lập tức khiến cho bộ ngực hắn nổ tung, tên cường giả Võ Thánh bị đánh chết ngay tại chỗ.
Hai người khác muốn chạy trốn, nhưng đã chậm, bọn hắn ở trước mặt Long Hạo, dù chỉ là một quyền cũng không chịu nổi.
"Người của Thương Lôi phủ cùng Thất Tình cốc ở phía trước mai phục chúng ta, chúng ta nhất định phải nhanh lên một chút đi! Chậm
một chút Doãn Ngôn chỉ sợ phải chết!" Kim Hàn sốt ruột nói ra.
Long Hạo gật gật đầu, hắn nói: "Kim Hàn sư huynh, ta chạy tới trước, ngươi có thể chạy tới sau một chút a!"
Long Hạo nói xong, liền dùng tốc độ cực nhanh chạy lên.
Sau khi Kim Hàn nhìn thấy không khỏi sững sờ, hắn lẩm bẩm nói: "Nơi này chỉ là hai vạn bậc thang, chúng ta cũng đã có chút không
chịu nổi, nhưng Long Hạo lại vẫn nhẹ nhõm như thế, hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào?"
Áp lực ở chỗ này thế nhưng là không ngừng đè ép lấy thân thể võ giả, càng mạnh mẽ, mới càng dễ dàng đi lên, hiện tại Long Hạo tựa
như không có cảm nhận được áp lực ở đây, nhanh chóng chạy đi như điên, việc này võ giả bình thường nhất định không cách nào làm
được, liền xem như nhị tinh, tam tinh võ thánh, cũng làm không được!
Khó trách Long Hạo lại có thể vượt giai chiến đấu đơn giản như vậy, chỉ là cường độ thân thể này của hắn, cũng đã hoàn toàn vượt qua
tam tinh Võ Thánh phổ thông rồi!
Mặc dù Doãn Ngôn trì hoãn trước mặt ba tên võ thánh, nhưng trên người hắn vết thương đã chồng chất.
Doãn Ngôn mới chỉ là nhất tinh Võ Thánh mà thôi, ở trước mặt hắn lại có tới hai vị nhất tinh Võ Thánh, một vị nhị tinh Võ Thánh, mà ở
chỗ này, còn có ba vị võ giả Thất Tình cốc ở bên cạnh nhìn chằm chằm.
"Doãn Ngôn, ngươi còn muốn phản kháng? Ngươi cùng với vị sư huynh kia của ngươi, lần này đều chết chắc! Còn có tên Cơ Vô Song
kia, khẳng định cũng không có khả năng sống được bao lâu!" Một vị võ giả cười lạnh liên tục nói.
"Phải không? Ta còn tưởng rằng các ngươi là sợ hãi gặp phải Cơ sư đệ của ta, cho nên mới chỉ dám ở chỗ này mai phục chúng ta! Nếu
là Cơ sư đệ của ta đến đây, các ngươi còn dám nói lời như vậy sao?" Mặc dù trên thân Doãn Ngôn thụ thương, nhưng là nụ cười trên
mặt không thay đổi, hắn tiếp tục nói.
Thần sắc mọi người ở đây đều có chút mất tự nhiên, một người tên Cơ Vô Song kia đơn giản chính là một tên quái vật, cũng may là bây
giờ Cơ Vô Song căn bản không ở đây, bọn hắn cũng không cần lo lắng những thứ này.
"Hiện tại Cơ Vô Song của các ngươi còn không biết đang chỗ nào, dù sao ngươi cũng không nhìn thấy, hôm nay ngươi nhất định phải
chết ở đây!" Chỉ thấy một tên võ giả khác đã xuất thủ, một đạo lôi quang chém ở trên thân thể Doãn Ngôn, trên vai phải Doãn Ngôn lập
tức xuất hiện một mảng cháy đen.
Doãn Ngôn biết bản thân mình lần này chỉ sợ không thoát khỏi cái chết, hắn cắn răng một cái, hung ác nói: "Ta cho dù chết, cũng muốn
kéo thêm một kẻ làm đệm lưng!"
Lúc này Doãn Ngôn chỉ còn tay trái là có thể sử dụng, ở bên trên tay trái của hắn lúc này, ngọn lửa kia tỏa ra uy lực kinh người, bàn tay
hắn trong nháy mắt đánh ra, trong lúc nhất thời chung quanh thân thể một tên võ giả trong đó vậy mà bị hỏa diễm nuốt chửng.
Những người ở đây nhìn thấy cảnh này, lập tức xuất thủ công kích, nhưng trong mắt Doãn Ngôn lại không chút nào để ý đến công kích
của những người khác, lúc này trong mắt của hắn chỉ có tên võ giả trước mặt này thôi!
"Đáng chết, mọi người cùng liên thủ công kích hắn!" Một tên võ giả Thương Lôi phủ lớn tiếng nói.
Ngay tức thời có tới mấy đạo quang mang lôi điện đều đánh vào trên thân Doãn Ngôn.
Cả người Doãn Ngôn bị đánh bay ra ngoài, toàn thân của hắn đều đã cháy đen, nhìn cực kỳ chật vật.
"A!" Kẻ bên trong ngọn lửa cũng đã đi ra, hét thảm một tiếng.
Thân thể của tên võ giả này nhận tổn thương nghiêm trọng, trên mặt tên võ giả tràn đầy sự phẫn nộ: "May mắn là ta đã tu luyện được
nữa phần trên của bộ công pháp Thiên Kiếp Lôi Thể Công, bằng không, ta chỉ sợ đã chết, tên hỗn đản này, dám ra tay với ta như vậy,
ngươi đáng chết, ngươi đáng chết!!!"
Sắc mặt Doãn Ngôn trắng bệch, hiện tại hắn đã nhận trọng thương, lúc này hắn đã không còn sức để tiếp tục tái chiến, lần này, chỉ sợ
Doãn Ngôn phải bỏ mạng ở đây rồi!
Doãn Ngôn vô cùng rõ ràng điều này, hắn đã không còn ý định để phản kháng.
"Ngươi tưởng rằng ta sẽ để cho ngươi chết một cách dễ dàng như vậy sao? Các sư huynh đệ, chúng ta đồng loạt ra tay, đem hắn
nướng chín!" Tên võ giả bị Doãn Ngôn làm cho trọng thương lớn tiếng nói.
Trong nháy mắt này, bên trên tứ chi của Doãn Ngôn xuất hiện từng đạo hỏa diễm, đem tứ chi của hắn đều nướng thành một màu cháy
đen, trong không khí, thoang thoảng mùi thịt nướng hôi thúi.
"A!" Trong miệng Doãn Ngôn phun ra từng ngụm máu tươi.
"Tốt, dừng lại ở đây là được rồi, bây giờ chúng ta liền giết hắn, nhưng mà, tại sao đám người truy sát Kim Hàn kia, vẫn chưa về?" Tên võ
giả bị thụ thương nghi hoặc nói ra.
"Bởi vì bọn hắn đã không về được!" Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, một giây sau, đám người chỉ thấy một vệt kiếm quang hiện lên,
đầu của tên võ giả kia đã bị chém bay ra ngoài.
Máu tươi từ cái cổ của tên võ giả này phun ra, nhuộm đỏ cả bậc thang.
Đám người thấy cảnh này, bọn hắn lập tức ngây ngẩn cả người.
"Ai!" Một tên võ giả Thất Tình Cốc hét lên.
"Ngươi... Ngươi rốt cuộc cũng đến rồi, Cơ sư đệ..." Trên mặt của Doãn Ngôn lộ ra dáng vẻ tươi cười, cũng lộ ra sự suy yếu.
"Doãn Ngôn sư huynh, ta tới chậm, thật có lỗi!" Long Hạo vội vàng chạy tới, cho Doãn Ngôn ăn vào một viên đan dược.
Nhìn thấy thương thế trên người Doãn Ngôn, Long Hạo thở dài, mặc dù Doãn Ngôn là người của Xích Long giáo, nhưng dù sao hắn
cũng là người mang Long Hạo đến nơi này, cũng coi là đồng bạn của Long Hạo, bây giờ cả người bị thương thảm như vậy, cũng khiến
cho Long Hạo phẫn nộ.
Tứ chi của Doãn Ngôn đều bị đốt đến trọng thương, loại thương thế như này nếu muốn khôi phục, đoán chừng ít nhất cũng cần phải
hơn nửa năm, nói không chừng đối với việc tu luyện của hắn sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn!
"Cơ Vô Song, ngươi cho rằng ngươi đến nơi này, liền có thể cứu được Doãn Ngôn sao? Ngươi như vậy, chỉ khiến cho bản thân ngươi
phải bỏ mạng ở nơi này mà thôi!" Một tên võ giả Thất Tình cốc cười lạnh một tiếng nói ra.
"Chỉ bằng các ngươi sao?" Tầm mắt Long Hạo đảo qua người trước mặt, trong mắt của hắn toát ra sự khinh thường.
Trước mặt có tất cả năm tên cường giả, trong đó Thất Tình cốc có ba tên là nhất tinh, nhị tinh Võ Thánh, ngoài ra còn có hai tên cường
giả Võ Thánh Thương Lôi phủ, chỉ là những người này ở trong mắt Long Hạo, không đáng để nhắc đến chút nào!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch