Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Việt Bắt Đầu Từ Nuôi Rồng

Chương 489: Thượng Phẩm Hồn Khí, Phượng Minh Kính!

Chương 489: Thượng Phẩm Hồn Khí, Phượng Minh Kính!


Ở trong một căn phòng trống, lúc này chỉ còn lại hai người Nghê Hoàng cùng Long Hạo, Nghê Hoàng nhìn tới Long Hạo, nói ra: "Được
rồi, hiện tại ngươi có thể đem lai lịch của ngươi nói cho ta rồi?"
Long Hạo đem mặt nạ lấy xuống, lộ ra diện mục thật sự, nói: "Ba tháng không thấy, Nghê Hoàng, ngươi còn nhớ ta không?"
"Ngươi... Ngươi... Long Hạo, ngươi tại sao lại ở chỗ này? Không thể nào, nơi này chính là Phượng Minh các, vậy mà ngươi dám một
mình chạy tới nơi này? Ngươi muốn chết? Ngươi nhanh chóng rời khỏi đây đi, bằng không, liền muộn!" Trên mặt của Nghê Hoàng lộ ra
vẻ sốt ruột, trong mắt của nàng, có chút phức tạp.
Mừng rỡ, áy náy, hối hận, còn có khẩn trương...
"Nếu ta đã tới nơi này, đương nhiên sẽ không dễ dàng rời đi, mà Nghê Hoàng cô nương, việc ngươi giấu diếm khiến cho ta thật khổ!"
Long Hạo lắc đầu, nhìn nhìn Nghê Hoàng nói ra: "Ngươi rõ ràng nhận biết Long Huyên, lại nói với ta không biết Long Huyên là ai!"
"Thật xin lỗi, ta không biết Phượng Huyên chính là vị hôn thê của ngươi, nếu như ta biết, nhất định sẽ không giấu diếm ngươi!" Nghê
Hoàng có chút áy náy nói.
"Chuyện trước kia thì cho qua đi, hiện tại ta chỉ muốn biết Long Huyên đang ở nơi nào!" Long Hạo nhìn Nghê Hoàng, nói.
"Cái này..." Sau khi Nghê Hoàng nghe được, sắc mặt của nàng khẽ biến một cái.
"Nghê Hoàng cô nương!" Sắc mặt Long Hạo trở nên khẩn trương, hắn nói ra: "Xin ngươi nhất định phải nói cho ta biết, Long Huyên rốt
cuộc đang ở nơi nào!"
Nghê Hoàng nhìn thấy biểu lộ trong mắt của Long Hạo, thần sắc Long Hạo ngưng trọng, ở chỗ sâu trong ánh mắt thậm chí còn có
ngang ngược cùng băng lãnh, Nghê Hoàng biết, nếu như hiện tại nàng không nguyện ý nói cho Long Hạo biết rõ chân tướng, chỉ sợ
Long Hạo có khả năng sẽ ra tay giết chết nàng!
"Long Hạo, nếu ta nói cho ngươi biết, ta cũng không biết Long Huyên đang ở nơi nào, ngươi có tin hay không?" Nghê Hoàng thở dài,
nói.
Trong nháy mắt này, Nghê Hoàng chỉ cảm thấy bản thân mình giống như bị một đầu cự thú hồng hoang để mắt tới, trong lòng của
nàng xiết chặt, vội vã nói ra: "Ta cũng không có lừa ngươi, ta nghe thị nữ nói, Đường Kỳ cùng Ngũ Nhu đã là tùy tùng của ngươi, tin
tưởng ngươi đã từ trong miệng của bọn hắn hiểu rõ một chút tình huống!"
"Bọn hắn đã đem tất cả mọi chuyện mà bọn hắn biết được nói cho ta biết!" Mặt Long Hạo không chút thay đổi nào, nói.
"Đã như vậy, có một ít sự tình ta không cần lặp lại, mặc dù Long Huyên đã từng là thị nữ của ta, nhưng ta đối với nàng như là đối với tỷ
muội của mình, chỉ là ta không nghĩ tới thời điểm khi ta quay trở về nơi này, nàng đã mất tích, ta hỏi thăm qua những người khác, nhưng
không có ai biết được tung tích của nàng!" Nghê Hoàng tiếp tục nói.
"Tại sao Long Huyên lại bị giáng thành thị nữ của ngươi? Đường Kỳ cùng Ngũ Nhu cũng đã có nói, thiên phú của nàng vô cùng xuất
sắc, thậm chí đã trở thành đệ tử phó các chủ! Về sau lại bị giáng chức trở thành thị nữ của ngươi!" Long Hạo nhìn chằm chằm Nghê
Hoàng, hỏi.
"Chuyện này ta hỏi thăm qua Long Huyên, nhưng khi ta hỏi thăm tới, trong mắt Long Huyên đều tràn đầy vẻ thống khổ không nói lên lời,
hơn nữa cũng không cho ta tiếp tục hỏi thăm nữa, ta nghĩ, người hiểu rõ chân tướng của chuyện này, cũng chỉ có Phong Chuẩn, phó
các chủ mà thôi!" Nghê Hoàng lại nói.
"Ngươi muốn ta tự mình đi truy vấn Phong Chuẩn?" Long Hạo nghe được, nhíu mày nói ra.
Có thể trở thành phó các chủ Phượng Minh các, khẳng định là Võ Đế, bây giờ muốn Long Hạo đến hỏi thăm nàng, thật sự là khá khó
khăn.
"Nếu ngươi muốn biết chân tướng, có lẽ sẽ còn có một loại biện pháp khác!" Nghê Hoàng đột nhiên nói ra.
"Biện pháp gì?" Long Hạo vội vàng truy vấn.
"Tại bên trong Phượng Minh các chúng ta, có một kiện thượng phẩm hồn khí, hồn khí kia là một chiếc gương, chỉ cần cùng cái gương
này câu thông, liền có thể biết được một chút sự tình mà ngươi muốn biết! Đương nhiên, có thể hỏi ra tất cả sự tình hay không, không
thể biết được, nếu là ta không có nhớ lầm, ba tháng trước, đã từng có người sử dụng tới nó để tra hỏi tung tích của ngươi, nhưng lại tra
không ra được kết quả!"
Nghê Hoàng lại tiếp tục nói.
"Thượng phẩm hồn khí của Phượng Minh các?" Long Hạo nhướng mày: "Chỉ sợ ta không có cách nào sử dụng nó!"
"Vị trí của thượng phẩm hồn khí này ta biết, ngoài ra ta còn biết biện pháp sử dụng nó, bởi vì ta cũng muốn biết chân tướng của chuyện
này!" Nghê Hoàng nhìn Long Hạo nói: "Ta trước đó từng nói một câu, là thật, ta thật sự đem Long Huyên coi như là muội muội của ta!"
Long Hạo cùng Nghê Hoàng ánh mắt chạm vào nhau, Long Hạo cuối cùng cũng gật đầu, nói ra: "Tốt, ta tin tưởng ngươi!"
Từ trên vẻ mặt của Long Hạo cùng Nghê Hoàng, ở trong mắt thị nữ trên Nghê Hoàng phong này, Long Hạo cùng với Nghê Hoàng nói
chuyện với nhau rất là hòa hợp, trên mặt của Nghê Hoàng thậm chí lộ ra bộ dáng tươi cười.
Đây chính là sự tình mà trước đây chưa ai từng thấy, mặc kệ là đối mặt với vị nam tử nào, Nghê Hoàng cũng không bao giờ tươi cười
như vậy, điều này thật khiến cho người khác phải bắt đầu suy đoán.
Lúc tiễn Long Hạo đến bên dưới Nghê Hoàng phong, trên mặt của Nghê Hoàng mới hiện ra sắc đỏ ửng, nói ra: "Cơ công tử, ngươi nhất
định phải đạt được hạng nhất của đại hội chọn rể lần này, sau đó tới nghênh đón ta!"
"Ngươi yên tâm đi, Nghê Hoàng cô nương, ta sẽ làm được!" Trong lòng Long Hạo có điểm cảm thán với kỹ năng diễn xuất bất phàm
của Nghê Hoàng, nhìn y như thật.
Lần này Long Hạo đến nơi này, chính là thận trọng từng bước, trọng yếu nhất chính là, hiện tại Long Hạo cũng không biết Long Huyên
đang ở đâu, hiện tại việc quan trọng nhất chính là tìm được thượng phẩm hồn khí, Phượng Minh Kính!
Long Hạo đã cùng Nghê Hoàng ước định cẩn thận, đêm nay liền đi đến bên trên một tòa Linh Phượng phong, sau đó câu thông với
Phượng Minh Kính, là sẽ có cơ hội tìm được Long Huyên!
Sự tình Long Hạo đắc tội Bạch Dạ, sau đó lại đến Nghê Hoàng sơn ở một đêm đã truyền khắp toàn bộ Phượng Minh các, ai ai cũng
nghĩ rằng thánh nữ mà Long Hạo chọn trúng, chính là Nghê Hoàng!
Lúc buổi tối, Long Hạo cũng không có mang theo Đường Kỳ cùng Ngũ Nhu bên mình, mà là một mình rời đi.
Bên trên Linh Phượng phong có không ít võ giả trấn thủ, có điều đại bộ phận cũng chỉ là Võ Tôn, Phượng Minh Kính này có ấn ký của
các chủ Phượng Minh các lưu lại, nếu như mang khỏi Phượng Minh các, vị các chủ kia sẽ lập tức biết được!
Chỉ là nếu đến bên trên Linh Phượng phong này để câu thông với Phượng Minh Kính, cũng không dễ dàng, thật sự Nghê Hoàng đã hao
tốn không ít công phu, mới tìm được phương pháp câu thông.
Nghê Hoàng qua điều tra đã có thể biết được lộ tuyến tới Phượng Minh Kính, lần này hai người rất thuận lợi, cũng không có gặp phải
quá nhiều trở ngại, liền đi tới trước Phượng Minh Kính kia.
Long Hạo nhìn thấy Phượng Minh Kính đang ở trước mặt, trên mặt của hắn lộ ra vẻ ngoài ý muốn, ở chung quanh Phượng Minh Kính
này, cũng không có võ giả thủ hộ, Nghê Hoàng nói cho Long Hạo, võ giả nơi này sẽ thay phiên, lúc này bọn hắn chỉ có thời gian chưa
tới một canh giờ!
Mặt của Phượng Minh Kính, lại là khảm nạm ở trên vách đá, tựa như một mặt tấm gương chân chính, có điều ở chung quanh Phượng
Minh Kính này, thế nhưng là có từng cái đường vân bất đồng huyền diệu.
Long Hạo nhìn về phía Nghê Hoàng, trong miệng Nghê Hoàng đang đọc một thứ ngôn ngữ huyền diệu nào đó, sau đó Nghê Hoàng nói
ra: "Ngươi muốn biết cái gì?"
"Ta muốn biết vì cái gì Long Huyên lai bị giáng thành thị nữ! Còn có, nàng bây giờ ở nơi nào!" Long Hạo hỏi.
Nghê Hoàng gật gật đầu, trong miệng nàng đọc ra một câu chú ngữ chan chát, sau đó, ngọc thủ của nàng đặt ở trên mặt kính.
Trong nháy mắt này, Long Hạo nhìn thấy bên trong gương, xuất hiện một bức tranh.
"Thế nào lại là nàng?" Long Hạo biến sắc.
Người ở bên trong gương, không phải là Long Huyên, mà là Bạch Dạ!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch