"Nhận thua thì như thế nào? Ta nghĩ muốn đối phó nàng, liền đối phó nàng, cùng ngươi có quan hệ gì?" Chỉ nghe được Kỷ Trúc ngóc đầu lên, nói. "Cát An An là bằng hữu của ta, ta không có khả năng đứng nhìn ngươi làm tổn thương nàng, hơn nữa, mối thù này, ta sẽ thay nàng báo!" Long Hạo lạnh lùng nói. "Ngươi muốn báo thù cho nàng? Ngươi cho rằng ngươi có thể làm được sao? Long Hạo, nếu là ta gặp được ngươi, ta không chỉ muốn phế một cánh tay của ngươi, ta còn muốn đem tất cả tứ chi của ngươi chém xuống hết!" Trong mắt Kỷ Trúc tràn đầy vẻ oán độc. Hôm qua Long Hạo ở trước mặt nhiều người như vậy cự tuyệt lời mời gia nhập Thanh Trúc Hội của nàng, Kỷ Trúc còn chưa có quên, hôm nay Long Hạo lại tới can thiệp chuyện tốt của nàng, cho nên nàng không có bất kỳ hảo cảm nào với Long Hạo. "Trận đấu này, người thắng, Kỷ Trúc, trận luận võ tiếp theo sẽ tiến hành sau một canh giờ nữa, tất cả các ngươi đi xuống đi!" Quách Trường Thanh nói ra, ngăn cản hai người đối thoại. Ngay lúc này, Long Hạo đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía An Ninh, hắn nói ra: "An Ninh sư tỷ, Cát An An là bằng hữu của ta, không biết ta phải làm như thế nào mới có thể tìm đến đan dược để trị thương thế cho nàng?” Những đệ tử ở chung quanh đều nhìn về Long Hạo, Long Hạo lại dám dùng ngữ khí không kiêu ngạo không tự ti này nói chuyện với An Ninh? Mà đây cũng là điểm mà An Ninh thưởng thức nhất với Long Hạo, Long Hạo biết nàng là hạch tâm đệ tử, là tiên võ giả, cũng không có một chút lòng kính sợ nào, đối với nàng giống như là một vị sư tỷ bình thường, cái này đã chứng minh Long Hạo là người có tâm tính kiên nghị. Lúc này Long Hạo biểu hiện ra thực lực cường đại cùng thiên phú tu luyện ưu tú của chính mình, người như vậy, nếu không chết, tất thành đại khí! An Ninh cười nhạt một tiếng, nói: "Cát An An bị thương không nhẹ, muốn để cho nàng khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, đoán chừng cần một viên nhị phẩm tiên đan, Phục Mạch Đan mới có thể làm được!" "Nhị phẩm tiên đan?" Nghe được câu này, trong lòng Long Hạo run lên. Nhất phẩm tiên đan, liền xem như An Ninh cũng không thể tuỳ tiện lấy ra, chớ nói chi là nhị phẩm tiên đan, loại đan dược cấp bậc này, liền xem như Long Hạo, cũng không có cách nào đem tới tay. Người chung quanh hít một hơi lãnh khí, không nghĩ tới Cát An An lại bị thương nghiêm trọng như vậy, phải cần dùng đến nhị phẩm tiên đan. "Long Hạo, ngươi muốn chữa khỏi cho Cát An An, cũng không phải là không thể được, trên tay của ta vừa vặn có một viên Phục Mạch Đan, tình cờ có được, chỉ là loại tiên đan này rất trân quý, ngươi cũng biết, ta không có khả năng tuỳ tiện tặng cho ngươi!" An Ninh thản nhiên nói. "Không biết An Ninh sư tỷ có điều kiện gì?" Long Hạo lập tức hỏi. "Điều kiện? Cũng có thể nói là điều kiện đi, thứ nhất, ngươi nhất định phải là người đứng thứ nhất trong cuộc thi đấu của đệ tử ngoại môn, thứ hai, ngươi phải từ bỏ ban thưởng của ngươi lấy được từ lần thi đấu ngoại môn An Ninh phong này, ngươi có chịu không?" An Ninh thản nhiên nói. Muốn Long Hạo đạt được vị trí đầu tiên trong thi đấu của đệ tử ngoại môn, hơn nữa còn muốn hắn từ bỏ ban thưởng lấy được từ thi đấu của ngoại môn An Ninh phong? Hai cái điều kiện này, nếu là những người khác, cũng chưa chắc nguyện ý đáp ứng, dù sao Cát An An chỉ là bằng hữu của Long Hạo, cũng không phải là nữ nhân của Long Hạo, mà hai chuyện này, mặc kệ là thứ nào cũng không dễ dàng làm được. Lần này ở trong thi đấu của ngoại môn An Ninh phong, Long Hạo khẳng định có thể đạt được thành tích tốt, lấy được ban thưởng cũng không ít, liền từ bỏ như vậy, nếu là những người khác căn bản sẽ không cam tâm. Sau khi Long Hạo nghe được, hắn nói thẳng: "An Ninh sư tỷ, chỉ cần ta làm hai chuyện này, thì ngươi sẽ ban cho ta Phục Mạch Đan?" "Không sai!" An Ninh hồi đáp. "Tốt, An Ninh sư tỷ, ta đáp ứng ngươi!" Long Hạo nói. Long Hạo lại đáp ứng! Tầm mắt người chung quanh nhìn về phía Long Hạo đều mang theo vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ Long Hạo đối với Cát An An có tình cảm đặc thù? Bằng không làm sao lại dễ dàng từ bỏ lợi ích của mình đáp ứng điều kiện của An Ninh? An Ninh cũng có chút ngoài ý muốn, có điều nàng cũng không nói gì thêm. "Long Hạo này lại đáp ứng điều kiện của sư tỷ ngươi, sư tỷ, hắn sẽ không thích Cát An An chứ?" Quảng Vũ hỏi thăm. "Không, hắn đối với Cát An An, chỉ là bằng hữu!" An Ninh thản nhiên nói. "Vậy hắn thật là một kẻ có tình có nghĩa!" Quảng Vũ cảm thán nói. "Hừ, chẳng qua chỉ là lời nói mà thôi, dù sao hắn cũng không thể đạt được vị trí đầu tiên trong thi đấu ngoại môn!" Ô Tu dùng một mặt khinh thường nói. Coi là như vậy, tầm mắt người chung quanh nhìn về phía Long Hạo cũng mang theo vẻ kính nể, nếu đổi lại là bọn hắn, chỉ sợ bọn hắn cũng sẽ không đáp ứng loại điều kiện này của An Ninh. Thời điểm Long Hạo đi xuống lôi đài, phát hiện tay Cát An An muốn nắm chặt kiếm, tựa hồ cũng có chút khó khăn. Cát Lỵ Lỵ bắt được tay Cát An An, nói: "Cô cô, ngươi tạm thời không thể động loạn, thương thế của ngươi nhất định có thể khôi phục!" "An An tỷ, ngươi nhất định không có việc gì, Long Hạo ca ca có bản sự rất lớn, hắn nhất định sẽ giúp ngươi!" Thanh Nhi cũng nói. "Kỷ Trúc này quá phận rồi, lại dám làm ra chuyện như vậy, sao nàng có thể ác độc như vậy?" Ngoài Cát Lỵ Lỵ bên người Cát An An, còn có một vị nữ tử của Thiên Hàn Đình, tên là Mai Xuân. "Là ta có tài nghệ không bằng người, không thể trách nàng!" Cát An An lắc đầu nói. "Cát cô nương!" Long Hạo đi tới. "Long Hạo, lần này đa tạ ngươi giúp ta!" Cát An An nói ra. "Cát cô nương, chờ ta đạt được vị trí đứng đầu của thi đấu ngoại môn, ta nhất định sẽ cầu An Ninh sư tỷ chữa tốt cho ngươi!" Long Hạo nói ra. "Tốt, cám ơn ngươi! Nhưng ngươi làm như vậy, cái giá quá lớn!" Cát An An mặc dù nói như thế, nhưng là nàng đối với chuyện Long Hạo muốn đạt được vị trí đứng đầu của ngoại môn thi đấu lần này, cũng không có ôm hi vọng quá lớn, coi như chỉ là đứng đầu ngoại môn thi đấu An Ninh phong, cũng đã không dễ dàng, chớ nói chi là phải đưng đầu toàn bộ ngoại môn thi đấu của Kim Vũ môn. "Chúng ta là bằng hữu, bằng hữu gặp nạn, ta tự nhiên sẽ ra tay trợ giúp!" Long Hạo lắc đầu nói. Cát An An nghe được, ánh mắt nàng có chút phức tạp. "Long Hạo, ngươi vẫn là trước sau không thay đổi!" Lúc này bọn người Lương Kỳ đi tới. Còn có Phong Chuẩn, Minh Nhược, Tiêu Tiêu, đều đến nơi nơi này quan sát trận tỷ võ. "Sao tới giờ các ngươi mới tới?" Long Hạo hỏi thăm. "Chúng ta biết ngươi sẽ không dễ dàng thua như vậy, cho nên mới chờ tới bây giờ, không nghĩ tới Cát cô nương lại thụ thương nặng như vậy!" Tầm mắt Lương Kỳ nhìn về hướng Cát An An. "Vừa rồi ước định của Long Hạo cùng An Ninh sư tỷ chúng ta cũng nhìn thấy, chỉ có điều, Long Hạo ngươi muốn tham gia lần ngoại môn thi đấu này, còn cần phải đạt được ba vị trí đầu trong ngoại môn thi đấu An Ninh phong mới được!" Phong Chuẩn nói. "Yên tâm đi, ta có thể làm được!" Long Hạo tự tin nói. Một canh giờ rất nhanh liền trôi qua, tiếp xuống là Long Hạo ra sân, đối thủ của Long Hạo, là Thư Lượng! Hiện tại chiến đấu đã tiến nhập vòng thứ hai, người không có chiến bại chỉ có bốn người, Long Hạo, Thư Lượng, Bạch Lam, còn có Kỷ Trúc. Mà bốn người này, cũng là người có khả năng nhất trở thành người đứng đầu trong ngoại môn An Ninh phong. Nhưng hiện tại Long Hạo cũng đã gặp được Thư Lượng, đệ tử ngoại môn ở đây cũng không có mấy người nhìn kỹ hắn. Thư Lượng này là võ giả đã thành danh rất lâu, mà hắn tại cảnh giới thập tinh Nạp Phách cảnh cũng đã khá lâu, kinh nghiệm hắn tích lũy cũng không phải là thứ mà Long Hạo có thể so sánh, Long Hạo đánh với hắn một trận, trong mắt võ giả ở chỗ này, khả năng thắng cũng không quá lớn.