Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ảnh Hậu Toàn Năng Vân Thiếu, Vợ Anh Lại Bay Rồi

Chương 51: Hi sinh con gái Ông cũng không mù!

Chương 51: Hi sinh con gái Ông cũng không mù!



Hứa Mạn ở bên này suy nghĩ rất lâu, cũng hiểu rằng hôm nay bắt buộc phải bỏ ra gì đó mới có thể thuận lợi qua ải.

Bà ta nhìn thấy Lâm Tử Khang và bà cụ Lâm lần lượt đi vào, lắp bắp nhìn họ.

“Anh Khang, em…” Lâm Tử Khang kéo một cái ghế qua ngồi xuống, nghiêm túc nhìn Hứa Mạn, giọng điệu bình tĩnh lạ thường “Hứa Mạn em hãy giải thích tất cả mọi chuyện xảy ra hôm nay cho anh.”

“Em…..”

Bà cụ Lâm ở bên kia hắng giọng cũng bước sang.

Bà cụ ngồi trên giường, nắm lấy tay Hứa Mạn đầy quan tâm nói: “Tiểu Mạn, không sao đâu, mẹ sẽ làm chủ cho con, tuyệt đối sẽ không để con bị con nhóc Lâm Nhuế đó ức hiếp đâu.”

Sau khi nghe thấy chân mày Lâm Tử Khang cau lại.

Ông mở lời nói: “Mẹ, mẹ không biết gì cả nên đừng nói vậy.”

“Tử Khang, con làm sao vậy? Sao mẹ lại không biết, không phải là trừ tà ma sao, vợ chồng bao nhiêu năm, Tiểu Mạn còn sinh con cho con, sao con lại vô tình vô nghĩa như vậy.”

Có bà cụ Lâm chống lưng, Hứa Mạn rất nhanh đã bình tĩnh lại.

Bà ta khóc nước mắt như mưa, sau đó lắp bắp nói: “Anh Khang, chuyện hôm này thật sự là hiểu lầm.”

Lâm Tử Khang yên lặng nhìn bà ta.

Hứa Mạn nghiến răng: “Trừ tà ma là thật, nhưng không phải trừ cho Nhuế Nhuế mà là cho Hiểu Hiểu.”

Nếu phải bắt buộc hi sinh thứ gì đó mới qua nổi kiếp nạn ngày hôm nay.

Vậy Hứa Mạn chỉ có thể chọn lựa hi sinh con gái Lâm Hiểu!

Chỉ có như vậy, mới có thể khiến Lâm Tử Khang hoàn toàn tin tưởng bà ta.

Vả lại câu chuyện phải bắt đầu như thế này thì mới có thể dễ dàng tiếp tục bịa thêm.

Đôi mắt Hứa Mạn ửng đỏ nói: “Từ sau khi Nhuế Nhuế xảy ra tai nạn, Hiểu Hiểu cũng bị dọa sợ, khoảng thời gian gần đây tình trạng của con bé rất xấu, em nghĩ có khi nào chạm phải thứ gì đó không sạch sẽ hay không. Sau đó mời người đến trừ tà ma. Vốn dĩ không định tiến hành ở phòng Nhuế Nhuế, nhưng không ngờ lúc Hiểu Hiểu ở phòng của Nhuế Nhuế bỗng nhiên bị bệnh ngất xỉu, em lo lắng nên để cho thầy lập tức làm phép. Vả lại lúc đó em cũng đứng bên cạnh quan sát, Hiểu Hiểu là con gái của em cho dù thế nào em cũng không thể hại con bé.”

Dù gì Lâm Tử Khang cũng không nhìn thấy lúc đó trong phòng xảy ra chuyện gì.

Vả lại lúc đó phát hiện là Lâm Hiểu, Hứa Mạn cũng kéo chăn lên che lấy cơ thể con gái.

Tóm lại chuyện hôm nay, Hiểu Hiểu phải chịu thiệt thòi rồi.

Nhưng việc trước mắt cấp bách, tuyệt đối không thể để Lâm Tử Khang nghi ngờ bà ta, hoặc cảnh giác bà ta.

Bà cụ Lâm hơi sững lại, trước đây nghe Hứa Mạn nói bóng gió tưởng rằng người trúng tà là Lâm Nhuế.

Không ngờ lại là Hiểu Hiểu?

Hứa Mạn thấy chân mày Lâm Tử Khang vẫn chưa hoàn toàn giãn ra, bà ta lại tiếp tục mắt đỏ hoe nói: “Hiểu Hiểu là do em dẫn đến, em không muốn vì sự việc lần này khiến anh có ác cảm gì với con bé, cho nên mới muốn xử lý chuyện này luôn trong lúc anh đi công tác.

Đây là tấm lòng của một người mẹ với con gái mình, anh Khang, anh có thể tha thứ cho em không?” Lâm Tử Khang yên lặng nhìn bà ta.

Trầm mặc một lúc rồi nói: “Nếu Hiểu Hiểu không may đụng phải thứ gì đó không lành, em nên nói trước với anh.

Anh thấy hai pháp sư đó không giống thầy trừ tà thật sự, để hôm khác anh nhờ bạn tìm một thầy huyền học đến xem cho Hiểu Hiểu.”

Sắc mặt của Hứa Mạn bỗng thay đổi nhưng rất nhanh đã trở lại như không có gì bất thường.

Hứa Mạn vừa kích động vừa vui vẻ nói: “Hả, thật vậy không? Vậy thì tốt quá, người mà anh quen nhất định rất giỏi!

Nhưng anh Khang, anh có thể hứa với em đừng vì chuyện này mà kỳ thị Hiểu Hiểu được không? Con bé mới mười lăm tuổi, không biết gì cả, đụng phải thứ gì không sạch sẽ cũng không phải lỗi của con bé.”

C52 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch