Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ảnh Hậu Toàn Năng Vân Thiếu, Vợ Anh Lại Bay Rồi

Chương 54: Đả thông kinh mạch

Chương 54: Đả thông kinh mạch



"Mẹ, có phải mẹ nghĩ con ngốc? Nhưng, con cũng hiểu rằng bây giờ mẹ buộc phải duy trì hình ảnh hoàn hảo trước mặt Lâm Tử Khang. Và con, trước khi cưới anh Cẩn, con phải dựa vào mẹ ..."

Đôi mắt Lâm Hiểu trong gương lóe lên sự phẫn nộ.

Cô hận Hứa Mạn.

Tuy nhiên, so với Hứa Mạn, Lâm Hiểu càng hận Lâm Nhuế hơn!

"Lâm Nhuế, cô hãy đợi đấy!"

Ầm một tiếng, Lâm Hiểu chộp lấy chai mỹ phẩm bằng thủy tinh đập vào gương trang điểm...

…………

Lâm Nhuế đang ở trường, nhưng lại không được yên bình lắm.

Bởi vì bài thi một số môn khác đã được phát xuống.

Tuy những môn thi khác ngoại trừ vật lý và hóa học Lâm Nhuế cũng không phải hoàn toàn nộp giấy trắng.

Nhưng tổng số điểm cô thấp hơn Lệ Đào tổng cộng năm mươi điểm.

Lệ Đào rất ngạc nhiên.

Cậu quan sát kỹ vẻ mặt không biểu cảm của Lâm Nhuế, sau một lúc lâu, cậu nặn ra câu nói: "Lâm Nhuế, cậu có âm mưu gì phải không?"

"Hả?"

"Nói đi, cố tình giành lấy vị trí hạng nhất từ dưới đếm lên của tôi, cậu có âm mưu gì không?" Lệ Đào đột nhiên đến gần, gần như nhìn thấy nốt ruồi nhạt trên khóe mắt trái của Lâm Nhuế.

Trên người cô gái có một mùi thơm nhàn nhạt như mùi cỏ non.

Lệ Đào đột nhiên khó xử và gần như quên mất những gì cậu muốn nói.

Mà Lâm Nhuế không thích bị ngồi gần, lập tức quay sang một bên, đôi mắt đẹp của cô sáng rực.

Cô cau mày nhìn Lệ Đào.

Lệ Đào bị nhìn đến có chút nhột.

Tốc độ tim đập nhanh hơn.

Cậu ho vài cái nói: “Thì, thì là sau khi cậu bị xe đâm giỏi lên nhiều đấy!

Lâm Nhuế, cậu thật sự không phải là bị xe đâm nên đả thông kinh mạch luôn rồi không?” Chàng trai cấp hai e rằng đã biết hơi rung động, nhưng lời nói vẫn ngốc nghếch thiếu đòn như cũ.

Lâm Nhuế cười nói: “Đúng vậy, ngưỡng mộ không? Có cần tôi cũng làm cho cậu một trận, giúp cậu đả thông kinh mạch?”

“Không cần không cần!” Lệ Đào vội vàng xua tay từ chối.

Trước đây thi vật tay với Lâm Nhuế, năm trận thua cả năm, cậu không muốn lại thách thức cô gái kỳ lạ này nữa đâu!

Khi hai người đang nói chuyện, lớp trưởng Loan Dĩnh đi đến.

Cô nhẹ nhàng nói: "Lâm Nhuế, cô chủ nhiệm gọi cậu đến văn phòng của cô ấy."

"Vâng, tớ biết rồi, cảm ơn cậu." Lâm Nhuế từ từ đứng dậy, định đi ra ngoài.

Lệ Đào lập tức nói một cách lo lắng: "Này Lâm Nhuế, có phải vì cậu làm bài kiểm tra quá tệ đến nỗi đại bàng không thể chịu đựng được nữa, định chỉnh đốn cậu một trận không?" Lâm Nhuế phớt lờ cậu ta rồi đi thẳng ra ngoài.

Lệ Đào cảm thán: “Ôi, Lâm Nhuế thật đúng là anh em tốt, sợ tôi bị mắng nên cô ấy cố ý thi đứng hạng chót.”

Khương Linh ngồi phía trước nhìn Lâm Nhuế vô cùng nhẹ nhàng, lại nhìn Lệ Đào đang tự chìm đắm trong thế giới của chính mình.

Cô luôn cảm thấy...Anh Lệ hình như tự mình đa tình thôi.

Lâm Nhuế bước vào phòng làm việc của Lý Anh Tri, nhìn thấy Lý Anh Tri đang sắp xếp một đống bài tập và đề thi.

Thấy cô bước vào, Lý Anh Tri nói: “Lâm Nhuế, em đến thật đúng lúc, đây là tài liệu ôn tập môn toán sơ cấp, bắt đầu từ tuần này cô sẽ ôn tập cho em trước, cô phải quan sát tình hình thực tế của em mới có thể biết phải giới thiệu cho em thầy ôn tập như thế nào cho phù hợp.

Sau khi Lý Anh Tri nói xong lại bổ sung thêm: “Em đừng nghĩ quá nhiều, bây giờ cô không rõ tình trạng học tập của em như thế nào.

Nhưng đến lúc đó cô sẽ nhờ người yêu cô giúp kiểm tra các kỹ năng tiếng Anh của em.”

"Cô Lý, em không nghĩ ngợi nhiều, cô đã dạy kèm cho em, em rất vui, chỉ là cuối tuần này không tiện lắm vì nhà em có chút chuyện." Giọng điệu của Lâm Nhuế rất chân thành, cô nói: "Bắt đầu vào tuần sau được không cô?"

C55 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch