Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ảnh Hậu Toàn Năng Vân Thiếu, Vợ Anh Lại Bay Rồi

Chương 55: Cậu hoàn toàn không cho rằng Lâm Nhuế hôm nay xinh đẹp hơn

Chương 55: Cậu hoàn toàn không cho rằng Lâm Nhuế hôm nay xinh đẹp hơn



Lý Anh Tri khựng lại, nhìn vào đôi mắt trong trẻo của cô gái.

Cô ấy gật đầu, nhưng thở dài.

"Tất cả các môn học của em đều rất tệ, chỉ có môn hóa học là đủ điểm." Lâm Nhuế cười nhẹ và không nói.

Mấy ngày nay cô dành nhiều thời gian hơn cho môn hóa học.

Bởi vì kiến thức về hóa học nối liền với một số kiến thức về thuật giả kim ở kiếp trước.

Còn việc tại sao cô không thể lập tức ôn tập vào cuối tuần này ...

Bởi vì cô phải truy tinh.

Ồ không phải, cô phải đến Đế Thành tìm cơ hội gặp Vân Trạch, xác định anh ta có phải là A Hành hay không.

Nhưng Lâm Nhuế vẫn rất biết ơn Lý Anh Tri, rồi ôm lấy đống đề ôn tập toán và tiếng anh sơ cấp rời đi.

Cô quyết định đến lúc đó sẽ ném tài liệu học tập vào không gian của Thất Bảo.

Để khi đến Đế Thành lúc rảnh có thể ở trong không gian xem sách, giải đề.

Lệ Đào nhìn thấy Lâm Nhuế đi ra, trên tay ôm một đống đề ôn tập về, cả người đều ngẩn ra.

Cậu nhìn Lâm Nhuế với sự đồng cảm vô hạn: "Đại bàng quá tàn nhẫn!" Lâm Nhuế cười nhẹ và không nói gì.

Lệ Đào thất thần nhìn khuôn mặt xinh đẹp và thanh tú của cô, rồi sau đó bong quay đầu hướng khác.

Chà, cậu không nghĩ rằng Lâm Nhuế hôm nay trông xinh đẹp hơn.

Vì chuyện trừ tà trước đó, cho nên trong mấy ngày nay, hai mẹ con Hứa Mạn và Lâm Hiểu yên lặng đi không ít.

Thái độ của Hứa Mạn với Lâm Nhuế vẫn vậy.

Và thái độ của Lâm Hiểu với Lâm Nhuế vẫn như cũ.

Chẳng qua là, mỗi khi cô quay lưng lại, cô ta sẽ nhìn chằm chằm vào cô bằng ánh mắt nham hiểm.

Mỗi lúc như vậy, Tiểu Thất Bảo sẽ nói: "Chủ nhân chủ nhân, cô Lâm Hiểu đó đang bí mật nhìn chằm chằm chủ nhân!" “Ừ.”

Lâm Nhuế vô cùng bình tĩnh, “Cứ để cô ta nhìn dù gì ta cũng chẳng mất miếng thịt nào.”

"Nhưng chủ nhân, ta nhìn vào mắt cô ấy, dường như cô ta hận đến muốn cắn chủ nhân." “Không sao, nếu thật sự dám cắn ta, như vậy răng của cô ta tuyệt đối sẽ rơi ra!” Cho dù không tu tiên lần nữa, Lâm Nhuế cũng không hề sợ kiểu người nhỏ bé như Lâm Hiểu.

Vả lại bây giờ, cô có nhiều việc quan trọng cần làm hơn.

Tìm A Hành, tu hành, à còn phải giải đề.

Chớp mắt đã đến thứ sáu, Lâm Nhuế đã sớm nhờ chú Chung đặt xong vé máy bay và khách sạn.

Nguyên chủ Lâm Nhuế cũng thường đi khắp nơi, việc đi chơi với bạn bè trong vài ngày đêm là chuyện bình thường.

Nhưng gần đây, cô cả không phải đã thay đổi rồi sao? Nhìn nét nghi ngờ nhàn nhạt trong mắt chú Chung, Lâm Nhuế không giải thích gì, nhưng đề cập đến một vấn đề khác.

"Chú Chung, ngày con xảy ra tai nạn chú có đến hiện trường không?" Chú Chung ngước mắt lên, trong mắt đầy nghi ngờ.

Ông ta nói: "Vâng, lúc đó ông chủ Lâm ở bên ngoài đang vội vã chạy về, tôi đã đến hiện trường đầu tiên và đưa cô đến bệnh viện.

Cô chủ, có chuyện gì không?" “Ồ, có ai khác ngoài chú ở hiện trường nữa không? Ý cháu là nơi cháu đã xảy ra tai nạn?" Chú Chung suy nghĩ một lúc rồi nói: "Còn có hai vệ sĩ trong nhà, đều là người đã theo ông chủ hai đến ba năm.

Sau đó, tôi đưa cô chủ đến bệnh viện, rồi bà chủ vội vã đến còn tôi quay lại hỗ trợ cảnh sát xử lý vụ tai nạn lúc đó.

" Lâm Nhuế cau mày.

Theo chú Chung nói, lúc đó Hứa Mạn hoàn toàn không đến hiện trường? Bởi vì khi nguyên chủ gặp tai nạn, Lâm Nhuế vẫn chưa tỉnh dậy.

Mặc dù Lâm Nhuế kế thừa rất nhiều ký ức từ nguyên chủ, nhưng cô lại thiếu mất khoảnh khắc khi nguyên chủ gặp tai nạn.

Cô chỉ nhớ rằng nguyên chủ lúc đó đã đua xe với Lệ Đào.

Ký ức của nguyên chủ chỉ dừng lại khi cô ấy giơ ngón giữa lên với Lệ Đào, nói thi thì thì và ai thua sẽ làm em người kia.

Sau đó thì mọi thứ vỡ tan.

Lâm Nhuế thông qua khoảng thời gian tiếp xúc này phát hiện con người của Lệ Đào không giống một kẻ có âm mưu.

Chú Chung thấy Lâm Nhuế im lặng, ông ta khẽ hỏi: "Cô chủ, có vấn đề gì không?"

C56 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch