Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 68: Ban thưởng phong phú.

Chương 68: Ban thưởng phong phú.




Dịch: Mèo Rừng

“Chúc mừng kí chủ đã xây dựng bí cảnh “Tiên cung dãy Ngọa Long”, cũng hoàn thành việc dẫn dắt thế nhân đi vào thăm dò, ban thưởng 10 điểm thuộc tính có thể tự sử dụng, 《Bản chép tay về cách luyện chế Tụ Khí Đan.》

“Chúc mừng kí chủ đã xây dựng hoàn tất cái bí cảnh đầu tiên, vẽ nên một trang nổi bật trong việc cải tạo thế giới, ban thưởng 20 điểm thuộc tính có thể tự do sử dụng…”

Gió thổi nhẹ mặt hồ, chậm rãi lay đọng mái tóc đang rủ xuống của Lục Phiên.

Lục Phiên ngồi trên xe lăn, không nhúc nhích, yên tĩnh nhìn lấy ban thưởng của hệ thống.

Lần đầu tiên xây bí cảnh, cũng dẫn dắt thành công, coi như là một hành động lớn, ít nhất, bí cảnh đối với cả Ngũ Hoàng đại lục có ảnh hưởng sâu xa và to lớn.

Bắt đầu kéo lên tấm màn Linh khí thức tỉnh.

Tiên độ nhân, nhân tu tiên.

Mở ra một lời nói dối thấu trời rằng, thế gian có “tiên”

Một tay Lục Phiên chống cằm, ngón tay nhẹ nhàng gõ trên khuôn mặt.

Thần tâm khẽ động, hệ thống bắn ra trước mắt hắn.

Kí chủ: Lục Phiên

Xưng hào: Luyện Khí sĩ (vĩnh cửu)

Cấp độ luyện khí: 2 (Tiến độ tầng 3: 120/1000 sợi)

Cường độ linh hồn: 11 (Có thể trao đổi: 2)

Cường độ thân thể: 1 (Có thể trao đổi: 1)

Linh khí: 20 sợi

Ban thưởng cải tạo: 《 Sáng Tạo Huyền Luyện Khí Thiên 》, 《 Điểm Hóa thuật 》

Nhận xét cấp độ thế giới đang ở: Ngũ Hoàng đại lục 【 đê võ 】

Quyền hạn: 【 nhiệm vụ 】, 【 Truyền Đạo đài 】, 【 Truyền tải linh khí 】

Quyền hạn khác: 【 Vạn Pháp Hồng Lô (LV 1) 】

Linh cụ: Linh Áp Kỳ Bàn (Huyền giai hạ phẩm)

Tâm pháp: 《 Dịch Thiên Thế 》(Huyền giai hạ phẩm)

Điểm thuộc tính có thể sử dụng: 35

Không thể không nói, ban thưởng lần này là hết sức phong phú.

Ban thưởng tới tận 30 điểm thuộc tính có thể tự do sử dụng, đối với Lục Phiên thì đây là một số tiền lớn.

Hoàn thành xây dựng bí cảnh cùng dẫn dắt người khác, được 10 điểm thuộc tính. Mà bởi vì bí cảnh lại đối với ảnh hưởng và cải tạo thế giới, nên được 20 điểm.

Ngoại trừ ban thưởng điểm thuộc tính có thể tự do sử dụng, còn có hai phần thưởng ngoài ý muốn nữa, là 《Bản chép tay về cách luyện chế Tụ Khí Đan.》, 《 Điểm Hóa thuật 》.

Cái đầu tiên thì căn cứ vào tên có thể suy đoán ra được, đây là phương pháp luyện chế Tụ Khí Đan, còn 《 Điểm Hóa thuật 》, Lục Phiên không dám khẳng định được.

Thần tâm khẽ động, hắn xem xét《 Điểm Hóa thuật 》vừa mới thêm vào cột ban thưởng cải tạo.

《 Điểm Hóa thuật 》: Có thể điểm hóa tất cả sinh linh khác với con người, giúp chúng bước lên con đường tu hành, nhắc nhở: Sử dụng 《 Điểm Hóa thuật 》sẽ vĩnh viễn tiêu hao cường độ linh hồn, hãy điểm hóa thật cẩn thận, chớ có khóc hai hàng nước mắt.

Lục Phiên tra xét xong, lông mi không khỏi nhảy lên.

Điểm hóa vạn vật sao?

Sau khi suy tư, hắn đã hoàn toàn hiểu rõ, thế giới tu hành giả, ngoại trừ nhân loại, còn có các loại yêu, tinh, quái, những sinh linh này rất khó để tồn tại ở thế giới đê võ, bởi vì thế giới đê võ không có vốn liếng để bọn hắn thành tinh.

Mà muốn cho thế giới trở nên mỹ lệ, khiến cho giống loài tu hành càng thêm phồn vinh, cái 《 Điểm Hóa thuật 》này xuất hiện cũng hết sức trọng yếu.

Đương nhiên, việc vĩnh viễn tiêu hao cường độ linh hồn, cũng khiến cho Lục Phiên trở nên cẩn thận rất nhiều.

Thối lui ra 《 Điểm Hóa thuật 》, Lục Phiên bắt đầu dò xét 《Bản chép tay về cách luyện chế Tụ Khí Đan.》.

Cái phần chép tay này cũng chưa từng xuất hiện ở bên trong bảng hệ thống.

Thuận theo thần tâm phun trào của Lục Phiên, hắn ngồi trên chiếc xe lăn, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cái thẻ tre chép tay trông khá cổ xưa.

Thẻ tre có màu nâu đậm, chậm rãi mở ra, ở trên đó ghi chép phương pháp phối chế cùng luyện chế đan dược.

Đôi mắt của Lục Phiên lóe lên khi xem thứ này.

“Một viên Tụ Khí Đan, có thể phụ giúp người khác luyện ra một sợi linh khí mà không có tác dụng phụ, đồng thời giúp cho bọn họ tăng cường hiệu suất luyện khí lên bốn lần.”

Không thể không nói, công hiệu của Tụ Khí Đan này…Ít nhất ở thời điểm hiện tại, là hết sức nghịch thiên.

Lục Phiên có hơi không kiên nhẫn, mong muốn luyện chế ra một viên.

Mặc dù đan dược đối với hắn là vô dụng, nhưng dùng để tăng thực lực của đồ đệ Bạch Ngọc Kinh cũng được a.

Tuy nhiên, Lục Phiên đè kích động trong lòng xuống.

Thần tâm của hắn lại một lần nữa đi vào bên trong bảng hệ thống, trước kia hắn hoàn thành chi nhanh nhiệm vụ 1, có được 5 điểm thuộc tính, cộng thêm lần này nữa là điểm thuộc tính mà hắn có thể tự do sử dụng đã tăng lên 35, đây là một số tiền lớn, làm sao để dùng, cũng là một vấn đề.

Yên lặng thật lâu, ánh mắt của Lục Phiên cũng ngưng lại, hắn đưa 30 điểm thuộc tính vào cột cường độ linh hồn.

Còn 5 điểm lẻ, hắn đưa vào cột cường độ thân thể mà đã lâu rồi chưa đụng vào.

Hạn mức cao nhất của cường độ linh hồn đã đạt đến 53 điểm, số linh khí có thể trao đổi là 32, tất cả đều bị Lục Phiên đổi ra.

1 cường độ linh hồn có thể đổi được 10 sợi linh khí, sau khi đổi xong, Lục Phiên đã đạt được 320 sợi linh khí.

Tiến độ lên luyện khí tầng 3 là 440/1000 sợi, khoảng cách tầng tiếp theo cũng chỉ còn 560 sợi mà thôi.

Với lại, bí cảnh Tiên cung dãy Ngọa Long đã xây dựng xong, thuận theo đó, tương lai sẽ càng lúc càng nhiều người vào trong, những người này ngưng tụ khí cảm ở trong Tiên cung, bước vào Khí Đan cảnh, lúc đó, hắn có thể rút ra phần trăm linh khí.

Bước vào luyện khí tầng 3 cũng chỉ là vấn đề thời gian

Khiến Lục Phiên tò mò chính là, cường độ thân thể đã tăng cường đến 6 điểm.

Theo điểm số gia tăng, Lục Phiên chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể mình bắt đầu lao nhanh, hình như có lò lửa đang cuồn cuộn trong đó.



Tiên cung dãy Ngọa Long.

Linh khí đang xao động dần bình tĩnh lại.

Mấy người đang ngồi xếp bằng trong phòng cũng mở mắt ra.

Đôi mắt của Ngưng Chiêu giống như là có ánh sáng óng ánh bắn ra, vốn dĩ nàng đang là thất đoạn Khí Đan cảnh, ở thời điểm thượng cổ Luyện Khí sĩ tự bạo, sản sinh ra gió lốc chứa đựng linh khí, khiến nàng thành công bước vào cửu đoạn Khí Đan cảnh.

Đan điền của nàng chỉ có thể chứa chín sợi, nói cách khác, hiện tại Ngưng Chiêu đã đạt tới Khí Đan cảnh viên mãn.

Nhiếp Trường Khanh thu hoạch cũng tương đối khá, đã đạt đến bát đoạn Khí Đan cảnh, hắn hấp thu được ba sợi linh khí.

Hai người đứng thẳng lên, bọn hắn còn chưa quên nhiệm vụ mà Lục Phiên giao cho bọn hắn, phải mang về viên đan mà Luyện Khí sĩ ngưng tụ được.

Đưa mắt trông ngón.

Ở phía trên quan tài, có một viên tiểu cầu đen tuyền đang lượn vòng quanh đấy, trên đó có từng sợi linh khí đang quấn quanh, trông rất thần dị.

“Đây chính là…Kết Đan của Luyện Khí sĩ !”

Ánh mắt của Ngưng Chiêu sáng lên, sau khi đã đạt tới Luyện khí đại viên mãn, điều cần làm chính là ngưng tụ lính khí ở trong khí đan, khiến nó thành đan.

Nàng bây giờ, linh khí đang ở trong khí đan hình như có chiều hướng tập hợp lại, tuy nhiên, nếu muốn Kết Đan, nàng cần phải hao tốn rất nhiều sức lực.

Hai người áo trắng như tuyết, phi nhanh tới viên đan đan kịt kia.

Hạng Thiếu Vân nhắm mắt lại, khí tức hùng hồn chấn động.

Hắn lại đột phá, đạt tới ngũ đoạn Khí Đan, không có tu tiên công pháp, mỗi lần vượt qua một cấp bậc, đều hết sức gian nan.

Hắn từ dưới đất đừng lên, thấy Ngưng Chiêu cùng Nhiếp Trường Khanh bay thẳng đến viên đan đen kịt trên quan tài, trong lòng hắn có chút rụt rịch.

Nhưng mà, hắn lại không đồng.

“Hạng Thiếu Vân! Cản bọn hắn lại! Đó là kết tinh tất cả tu vị của thượng cổ Luyện Khí sĩ, không chừng có thể cho chúng ta một bước lên trời!”

Phía xa kia.

Mặc Thủ Quy cầm kiếm đứng thẳng, thấy cảnh này, bỗng nhiên quát lên.

Lý Tam Tư nhíu mày, Khổng Nam Phi làm bộ không thấy.

Áo trắng của Ngưng Chiêu cùng Nhiếp Trường Khanh trôi nổi trên không trung, cả hai liếc nhìn nhau, sau đó, Ngưng Chiêu tiếp tục tiến tới quan tài, còn Nhiếp Trường Khanh thì đeo đao đứng ở đấy, quanh thân có khí lưu vô hình nhưng lại mãnh liệt.

“Nếu như công tử ở đây, thì bằng câu nói này…”

“Kết quả của ngươi, chỉ có chết.”

Đôi mắt sắc bén của Nhiếp Trường Khanh nhìn thẳng vào Mặc Thủ Quy, thản nhiên lên tiếng.

Sắc mặt Lý Tam Tư trở nên phức tạp, Nhiếp Trường Khanh hắn làm sao lại không biết, kẻ bị Đạo tông ruồng bỏ, người mà bị Đạo tông vứt bỏ.

“Lão Cửu.”

Lý Tam Tư cầm mộc kiếm, chầm chậm mở miệng.

Sắc mặt Nhiếp Trường Khanh lại hòa hoãn, nhưng không có thân cận, cũng không có sốt ruột.

Lý Tam Tư thở dài, sự việc xảy ra trên người Nhiếp Trường Khanh, làm sao mà hắn không biết được.

Chỉ có thể nói, đây chính là nghiệt duyên gây ra.

“Hạng Thiếu Vân! Ngươi lại can đảm dám nhường tiên duyên này vào tay người khác!?”

Mặc Thủ Quy trừng lớn con mắt, nhìn thẳng vào Hạng Thiếu Vân.”

“Ta, Hạng Thiếu Vân làm việc gì, minh bạch rõ ràng, nếu không phải bọn hắn thì tính mạng của chúng ta đã không còn rồi, có tư cách gì ngấp nghé tiên duyên này?” Hạng Thiếu Vân liếc mắt lườm Mặc Thủ Quy, đạm mạc nói.

Hắn không để ý Mặc Thủ Quy nữa, mà là nhặt lên tấm chắn cùng đại phủ, đeo Kiền thích ở phía sau lưng.

Ngưng Chiêu đã lấy được viên đan, dùng vải trắng gói kỹ.

“Đáng chết!”

Mặc Thủ Quy híp mắt, nhìn chằm chằm Hạng Thiếu Vân, hắn vốn định liên hợp với đám người Hạng Thiếu Vân, cùng nhau đoạt tiên duyên, hiện tại xem ra…

Đào mệnh quan trọng hơn.

Ý nghĩ vừa ra.

Hắn bỗng hướng về phía bên ngoài, vươn người bỏ chạy.

Oanh!

Một thanh đao cách không mà bổ tới vị trí mà Mặc Thủ Quy vừa đứng, khiến cho nơi đó bị trảm ra một vết đao to lớn.

Năm ngón tay của Nhiếp Trường Khanh khẽ vỗ, ngay tức khắc, đao mổ heo xoay tròn cực nhanh, gào hét mà ra, theo đuôi Mặc Thủ Quy.

Ngưng Chiêu cùng Nhiếp Trường Khanh cùng nhau ra khỏi trung thất.

Trong phòng, chỉ còn lại Hạng Thiếu Vân, Lý Tam Tư cùng Khổng Nam Phi.

“Các ngươi không lấy tu tiên pháp ở trong hậu thất !?”“

Ánh mắt Hạng Thiếu Vân chớp lại, hướng về phía Ngưng Chiêu và Nhiếp Trường Khanh, hô lên.

“Công tử chỉ nói là lấy viên đan, tu tiên pháp…Bạch Ngọc Kinh chúng ta không thiếu.”

Âm thanh thanh lãnh của Ngưng Chiêu chậm rãi vang tới.

“Thiên hạ lại nhiều hơn một thế lực không kém Chư Tử Bách Gia…Bạch Ngọc Kinh.”

Khổng Nam Phi nhìn lấy hai người mặc một bộ áo trắng như tuyết, đồng thời nghe được lời nói quanh quẩn trong phòng, không khỏi cảm khái.

Ánh mắt Hạng Thiếu Vân trở nên thâm thúy.

Sau đó, bỗng nhiên hắn quay người, hướng về trong phòng mà đi.

Ánh mắt Lý Tam Tư, Khổng Nam Phi cũng lấp lánh.

Còn Mặc Thủ Quy…

Sống hay chết còn phải xem mệnh của hắn, ai kêu miệng hắn tiện?

Lần này thì hay…tự nhiên bị đánh một trận vô ích, kể cả tu tiên pháp cũng mất.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch