Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cố Tiên Sinh, Ngủ Ngon

Chương 42:

Chương 42:



Trong quá trình dùng bữa cùng Phương Thương Mậu, họ không nói nhiều. Cả hai người nói một vài chuyện về giới đấu vật.

Kiến thức của Đường Trì về thế giới chiến đấu đã thuyết phục được Phương Thương Mậu tin rằng cô hiểu về đánh đấm. Bởi vì nhiều tin tức quốc tế mà cô đề cập chỉ được giới đấu vật biết đến mà không được đưa ra ngoài.

Kể cả quy tắc nghề nghiệp của trận đấu, thậm chí một số quy tắc bất thành văn trong thế chiến đấu, cô đều rất rõ ràng.

Chỉ là có một chút chém gió khoe khoang.

Ví dụ như.

"Anh nói vua chiến đấu mới nổi ở nước Pháp đó? Thực ra, để tôi nói cho anh biết, cũng được, tôi có thể đánh bại anh ta. Trong nước chúng ta, có thể đánh bại anh ta cũng có 4, 5 người. Ví dụ như Ninh Hồng Vũ của câu lạc bộ TL là một trong số đó. "

Câu lạc bộ TL chính là câu lạc bộ Thiên Long, được thành lập sớm, lại là thời kỳ Tân Hoa Quốc, lấy tên câu lạc bộ mang một ý nghĩa Trung Quốc.

Bây giờ thuộc một trong ba người quyền thế.

Đường Trì cho biết Ninh Hồng Vũ là võ sĩ át chủ bài của TL.

Cô có vẻ hiểu rất rõ, nhưng giọng điệu trong lời nói của cô khiến Phương Thương Mậu muốn haha.

Bất cứ khi nào cô nói những lời này, Phương Thương Mậu đều tự động coi như cô đang nói chuyện vớ vẩn.

Nhưng thật sự rất kỳ lạ, cho dù là Đường Trì đang ở đây khoác lác, anh ta cũng không có chút nào ghét bỏ cô gái này.

Có lẽ là do Đường Trì có ngoại hình xinh đẹp, hơn nữa tính lừa gạt quá lớn rồi. Cô gái như này nếu có thi đấu, thật không thể biết đám võ sĩ già như sói, như hổ này làm sao có thể chịu nổi.

Hơn nữa, sức ăn của cô thật sự nhiều! !

Cô đã ăn hai bát rồi! !

Ăn nhiều như thế mà vẫn gầy như vậy? ? ?

Con gái những ngày này thật sự rất đáng sợ.

Đương nhiên, Phương Thương Mậu không biết rằng Đường Trì đã luyện tập hai ngày qua, sức ăn của cô mới bắt đầu tăng lên.

Sau khi ăn xong, Đường Trì đã lưu lại số điện thoại và WeChat của Phương Thương Mậu.

Tuy nhiên, Phương Thương Mậu vẫn nói một câu: "Nếu những gì cô nói là sự thật, vậy trong tháng này, chúng ta không cần gặp nhau. Tôi sẽ liên lạc với cô qua WeChat."

Nếu như Phong Khắc thật sự đánh trận giả, sau một tháng Đường Trì lại kí nhập dưới tên anh ta. Khó đảm bảo sẽ không khiến người ta cảm thấy có chút kỳ quái. Giới đấu vật cũng không phải không có thợ săn ảnh chú ý, Phương Thương Mậu sợ bị chụp ảnh lại.

Đường Trì gật đầu, rời khỏi nhà hàng và cùng Phương Thương Mậu mỗi người đi một ngả.

Cô chuẩn bị đi đến ga tàu điện ngầm gần đó để lên tàu điện ngầm về nhà, nhưng cô nhận được cuộc gọi từ Cố Lâm Tranh. Đầu dây bên kia là giọng nói lãnh đạm và lạnh lùng của một người đàn ông: "Ở đâu?"

Cuối tuần cô phải về nhà họ Cố, việc này đã thỏa thuận với Cố Lâm Tranh ngay từ đầu.

Hôm nay, cô chủ động nhắn tin cho Cố Lâm Tranh nói rằng phải gặp mặt một người, buổi chiều mới về.

Lúc này đúng một giờ rưỡi rồi.

Đường Trì có chút hơi kinh ngạc: "Vừa mới cùng bạn ăn cơm xong, hiện tại đang chuẩn bị về rồi."

"Gửi định vị đi, mẹ bắt tôi đi đón cô."

Tuy anh đã kèm theo lệnh của mẹ mình rồi, nhưng Đường Trì vẫn cảm thấy kỳ lạ.

Cô báo một địa chỉ, Cố Lâm Tranh “ừm” một tiếng rồi tắt điện thoại.

Đường Trì chỉ đành phải đứng ở nơi đó chờ anh.

Nhưng sau lưng chợt truyền tới một cảm giác khác lạ. Cô quay đầu lại thì thấy một bà lão thanh lịch, sạch sẽ xách một giỏ rau, trên mặt nở một nụ cười nhân hậu, đưa tay nắm lấy cánh tay cô, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Tiểu cô nương, đã không thể quay về được nữa, thì cứ cố gắng ở lại đây đi, không hẳn là gặp chuyện xấu."

Trên đường người qua lại, người lại, Đường Trì toàn thân đột nhiên cứng đờ.

Cô ngơ ngác nhìn bà lão trước mặt, cảm thấy máu trong người đều đã đông lại, sắc mặt có chút tái nhợt, miễn cưỡng cười: “Bà lão, bà đang nói cái gì vậy, tôi không hiểu. "








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch