Diệp Phi vụng trộm để ý Diệp Ngưng Sương, thấy nàng giống như ngầm đồng ý hành vi của mình, trong nội tâm không khỏi lớn mật, bàn tay vốn đặt trên vết thương của nàng chậm rãi hướng lên, theo làn da bóng loáng như tơ lụa chậm rãi tiếp tục tiến dần từng chút, rồi lại không dám nhích lại địa phương mình muốn tiếp cận nhất, đi đến gần một chút lại rút trở về.
Hô hấp của Diệp Ngưng Sương chậm rãi trở nên dồn dập, tuy rằng Diệp Phi không trực tiếp chạm đến địa phương mẫn cảm nhất của nàng, nhưng chỉ trượt ở trên đùi cũng đã khiến cho nàng có một loại cảm giác không nói nên lời rồi. Quan trọng nhất là, bầu không khí giữa hai người hiện tại càng làm cho nàng có chút khẩn trương, đã nghĩ lên tiếng ngăn cản Diệp Phi, nhưng lại có một loại xúc động muốn để cho hắn tiến thêm một chút.
Diệp Phi nhạy cảm phát hiện được biến hóa của Diệp Ngưng Sương, trong nội tâm mừng rỡ, vội dùng hai tay đem cặp đùi đẹp của nàng chậm rãi kéo mở, khiến nơi bàn đào mê người kia của nàng theo đó khẽ tách ra, lộ ra đóa hoa kiều nộn vô cùng mê hoặc ẩn giấu bên trong, mà hai mảnh cánh hoa nho nhỏ màu đỏ hồng cũng đã có không ít giọt sương sớm đọng trên.
Chứng kiến loại tình huống này, lá gan Diệp Phi càng lớn, nhịn không được vươn tay tới, ngón trỏ nhẹ nhàng ấn xuống nơi bàn đào mê người kia của nàng một cái, khiến cho chỗ đó chảy ra càng nhiều giọt sương. Diệp Ngưng Sương cũng không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ kiều mỵ trong mũi, nhưng lại vẫn không hề động đậy, cũng không có mở mắt.
Diệp Phi trong nội tâm càng vui hơn, chậm rãi đem đầu dò vào giữa hai chân nàng, đồng thời dùng hai tay giữ cho cái khe nhỏ mê người kia mở rộng thêm, sau đó lè lưỡi, dùng đầu lưỡi liếm qua cái lỗ nhỏ đang khẽ mở cùng với hạt đậu nho nhỏ nằm giữa khe hẹp của nàng.
- Ah~~~!
Khoái cảm lại để cho Diệp Ngưng Sương nhịn không được kêu to một tiếng, đôi mắt cũng chợt mở ra, thấy được Diệp Phi vậy mà đang liếm chỗ đó của mình, trong nội tâm không khỏi cực kỳ xấu hổ, hỏi:
- Tiểu mãn, ngươi đang làm cái gì?
Diệp Phi từ dưới háng nàng đem đầu giơ lên, cười hắc hắc nói:
- Đại cô, ngươi vừa rồi nhất định là ngã rất đau a, vì bù đắp đau đớn vừa rồi của ngươi, cho nên chất nhi muốn để ngươi thoải mái một chút.
Nếu như đã bị hắn liếm đến, Diệp Ngưng Sương cũng dứt khoát không tiếp tục ngăn trở. Huống hồ nàng thật sự rất cần, vừa rồi trong phòng tắm tự an ủi mất nhiều sức lực như vậy, nhưng lại không thể đi "ra", lúc này chỉ bị Diệp Phi nhẹ nhàng liếm một cái, nàng vậy mà lại có xúc động muốn cao trào, sao có thể không lưu luyến loại tư vị này? Vì vậy khẽ cười nói:
- Tiểu bại hoại, sẽ bù không được đấy! Tùy ngươi a, bất quá cũng không nên quá mức nha.
Diệp Phi khẽ cười, tiếp tục cúi đầu xuống, nhưng lại không lập tức đi liếm mà dùng sức hít vào, chỉ cảm thấy một cỗ hương vị cùng chỗ đó của tiểu muội có chút tương tự, nhưng lại đậm đặc hơn nhiều lắm, hương khí kỳ dị pha thêm một tia tanh tưởi nhàn nhạt xông thẳng vào mũi, khiến cho dục hỏa của hắn cuồng tăng, cười nói:
- Cô cô, dâm huyệt của ngươi thật thơm a.
- Tiểu bại hoại, nói cái gì đó?
Diệp Ngưng Sương không nghĩ tới Diệp Phi lại nói ra từ thô tục như vậy, không khỏi có chút oán trách.
- Ta nói gì sai sao?
Diệp Phi vẻ mặt ủy khuất:
- Tiểu huyệt của ngươi quả thật rất thơm nha, chẳng lẽ ngươi muốn ta nói nơi đó của ngươi rất thối sao?
- Muốn chết!
Diệp Ngưng Sương nhẹ nhàng vỗ đầu hắn một cái:
- Không cho nói cái từ kia!
- Từ nào vậy ?
Diệp Phi biết rõ còn cố hỏi, rồi lại cúi đầu hôn lên tiểu huyệt đã ướt đẫm của nàng, mút vào "chiêm chiếp" từng tiếng .
- A~~ !
Diệp Ngưng Sương sảng khoái đến mức rên rỉ một tiếng thật dài, sau đó mới lên tiếng:
- Chính là, chính là cái từ "dâm huyệt" a.
- Ý của đại cô là không muốn để ta liếm tiểu dâm huyệt của ngươi sao? Vậy được rồi, ta nghe đại cô đấy.
Diệp Phi cố ý xuyên tạc ý của nàng, lại để cho miệng mình ly khai tiểu huyệt của nàng, cũng không có đi xa, chỉ là tại đùi trong của nàng liếm láp qua lại.
Diệp Ngưng Sương đang bị hắn khiến cho sảng khoái vạn phần, không ngờ Diệp Phi lại đột nhiên ngừng, nếu như hiện tại Diệp Phi trực tiếp rời đi, có lẽ nàng còn có thể nhịn được, nhưng hắn cũng không thật sự rời đi, mà ở lại nơi đó không ngừng đem nhiệt khí hướng tiểu huyệt vô cùng mẫn cảm của nàng phun lên, khiến cho nàng thực sự muốn đem miệng Diệp Phi dán lên tiểu dâm huyệt của mình. Hơn nữa thời điểm nói đến "dâm huyệt", nàng cũng cảm thấy kích thích vô cùng, có lẽ là cam chịu, cũng có thể là bị Diệp Phi khơi dậy sự dâm đãng, nàng khẽ hít một hơi thật sâu nói:
- Được rồi, chất nhi tốt, tiếp tục liếm dâm huyệt của đại cô a, dâm huyệt đại cô rất ngứa đó!
Diệp Phi nghe vậy liền mừng rỡ, một lần nữa đem miệng áp vào dâm huyệt của nàng, ra sức mút vào, liếm láp không ngừng, đồng thời còn duỗi tay tới, dùng ngón tay khuấy động trêu đùa hạt đậu nhỏ của nàng.
Diệp Ngưng Sương gần như sắp sướng hỏng rồi, dâm thủy liền giống như "xả lũ" không ngừng tuôn ra, mặc dù bị Diệp Phi uống một phần lớn, lại vẫn có không ít chảy ra, đem ga giường bên dưới bờ mông đầy đặn của nàng đều bị làm ướt. Diệp Ngưng Sương nhịn không được dùng cặp đùi dài mềm mại kẹp chặt đầu Diệp Phi , rên rỉ nói:
- Chất nhi tốt, ngươi đem dâm huyệt của đại cô liếm thật thoải mái, ah.... không được dùng sức như vậy nha! A, quá thoái mái rồi !
Nói đến đây, nàng đột nhiên ý thức được điều gì, cố nén khoái cảm bên dưới, vấn đạo:
- Tiểu bại hoại, nói! Ngươi tai họa bao nhiêu cái tiểu cô nương rồi?
- Không có a.
Diệp Phi lần nữa từ dưới háng nàng ngẩng đầu lên, lau khóe miệng dính đầy dâm thủy, kêu oan nói:
- Một cái cũng không có.
- Còn dám nói không có? Làm sao lại liếm nơi đó thoải mái như vậy? Nhất định là liếm qua không ít, nói, có những ai?
Diệp Ngưng Sương cảm thấy trong nội tâm có chút không thoải mái, mặc dù nàng không muốn cùng Diệp Phi thật sự phát sinh chuyện kia, nhưng mà lại hi vọng mình là người thứ nhất cùng hắn thân mật dạng này, đồng thời trong lòng cũng thầm suy đoán, nhìn hắn cùng Liễu Phượng Nghi thân cận như vậy, không phải là bọn họ đã sớm làm như vậy a?
Diệp Phi tự nhiên không sẽ đem chuyện của mình và Diệp Vân Khinh nói cho nàng biết, chỉ có thể kiên trì tiếp tục chống chế, Diệp Ngưng Sương thấy mình thật sự hỏi không được cái gì, bất quá lại nghĩ đến cái khả năng mình suy đoán kia, tâm tư không chịu thua lại trỗi dậy, trong lòng tự nhủ không phải dâm huyệt Liễu gia các ngươi lại để cho hắn liếm lấy sao? Tốt lắm, ta hôm nay khiến cho hắn nếm thử một chút tư vị của nam nhân. Vì vậy nàng kiều mỵ nhìn Diệp Phi cười nói:
- Tiểu mãn, ngươi cũng đi lên, không thể để chỉ mình ngươi hầu hạ đại cô a, đại cô cũng làm cho ngươi thoải mái.
Tuy rằng không biết tại sao đại cô lại chủ động làm cho mình, nhưng chuyện này Diệp Phi vốn dĩ cầu còn không được, tự nhiên sẽ không cự tuyệt, vì vậy cũng bò tới trên giường, đem quần của mình thoát xuống, theo quần lót bị kéo xuống, căn đồ vật sớm đã cứng rắn mạnh mẽ bắn ra, tại không trung phía trước Diệp Ngưng Sương rung lên vài cái, dường như đang hướng nàng thị uy vậy.
- Ah?
Diệp Ngưng Sương không khỏi kinh ngạc bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, tuy vừa rồi dùng chân giẫm qua, nàng cũng biết được thứ kia của Diệp Phi tuyệt đối không nhỏ, nhưng thật không ngờ sẽ lớn đến trình độ này, gia hỏa đỏ tía này trướng lên chỉ sợ không dài dưới có hai mươi cm, lớn chừng cánh tay tiểu hài tử bình thường, phần đầu kia to cũng chỉ kém trứng gà lớn một chút mà thôi, bảo bối như vậy chỉ sợ nữ nhân gặp qua đều sẽ ưa thích vô cùng, lại càng không cần phải nói đến nữ nhân đã hơn mười năm không có hưởng thụ qua thứ này như nàng.
Duỗi ra hai tay cùng lúc tóm lấy cây gậy thịt to lớn kia, Diệp Ngưng Sương cảm thán nói:
- Không nghĩ tới Tiểu Mãn nhà chúng lại có một đồ vật dài lớn như vậy, sau này Linh Linh thật là có phúc a!
Nói xong trong nội tâm Diệp Ngưng Sương không khỏi có chút hâm mộ Lâm Linh, dù sao nàng mới là nữ nhân thật sự có tư cách hưởng thụ thứ này, mà mình, chỉ sợ cũng chỉ có thể vuốt ve thoáng cái một chút mà thôi.
Diệp Phi cười nói:
- Linh Linh có phúc khí hay không ta cũng không biết, nhưng mà ngươi hiện giờ lại có phúc phần đấy. Đại cô, nó trướng đến thật khó chịu, ngươi giúp đỡ ta đi.
Diệp Ngưng Sương kiều mỵ cười cười, mở ra cái miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng đem cái cực đại quy đầu kia ngậm vào, học theo bộ dạng trên phim vừa chậm rãi không ngừng phun ra nuốt vào, vừa ở một bên dùng loại ánh mắt vô cùng hấp dẫn nhìn Diệp Phi, bộ dạng tao lãng kia cho Diệp Phi không khỏi cảm thấy rạo rực vô cùng.
- Khàn ~!!!
Diệp Phi đột nhiên hít một ngụm khí lạnh, nhưng cũng không phải là sung sướng, mà là do thời điểm cái miệng nhỏ nhắn của Diệp Ngưng Sương ghé qua đồ vật của hắn, lại đem hàm răng quét qua phần đầu cực kỳ mẫn cảm kia, một loại cảm giác vừa đau vừa ngứa đến kỳ dị khiến cho hắn nhịn không được mà kêu lên.
Diệp Ngưng Sương cũng không phát hiện được mình khiến cho hắn không thoải mái, còn tưởng rằng hắn sướng đến mức không chịu được đâu, vì vậy động tác phun ra nuốt vào càng lúc càng nhanh hơn.
Diệp Phi nghĩ thế nào cũng không ngờ, đại cô nhìn qua biểu hiện vô cùng tao lãng, vậy mà kỹ thuật dùng miệng còn không bằng tiểu muội, lúc này để nàng tiếp tục làm tuy rằng cũng có chút khoái cảm, nhưng là khó chịu lại càng nhiều hơn, vì vậy vội vàng ngăn cản nói:
- Đại cô, ngươi dừng một chút được không?
Diệp Ngưng Sương còn tưởng rằng hắn sắp bắn ra, cho rằng chính vì hắn bắn sớm như vậy mới kêu mình dừng lại đấy, nàng liền nhổ ra côn thịt của hắn, đắc ý cười nói:
- Như thế nào, có phải đại cô khiến cho ngươi rất thoải mái hay không?
Diệp Phi chỉ vào phần đầu gia hỏa của mình vừa bị nàng khiến cho có chút đỏ lên, cười khổ nói:
- Ngươi dùng răng chạm vào nó.
Diệp Ngưng Sương thế mới biết mình nghĩ sai rồi, khuôn mặt đẹp không khỏi ửng hồng, nhỏ giọng nói:
- Dù sao trước kia người ta cũng chưa từng làm qua loại chuyện này.
Diệp Phi vừa nghe nàng nói như vậy, nội tâm liền hưng phấn, cũng có chút xúc động, không nghĩ tới mình vậy mà lại là nam nhân đầu tiên được hưởng thụ cái miệng nhỏ của đại cô, vội vã ôn nhu nói:
- Không sao, từ từ là sẽ quen. Ngươi trước tiên lè lưỡi rồi đặt ở phía dưới, sau đó lại ngậm vào là được.
Phương pháp này là do tiểu muội thông minh của hắn tổng kết ra được, lúc này Diệp Phi đem dạy cho Diệp Ngưng Sương, sau đó mỗi người một đầu, cùng nàng tạo thành thức thứ "sáu mươi chín" trong một trăm lẻ tám phương thức "tác chiến", tiếp tục hôn lên dâm huyệt mềm mại mê người của nàng.
Diệp Ngưng Sương làm theo biện pháp của hắn mà ngậm vào, quả nhiên hàm răng cũng không đụng phải đầu côn thịt của hắn lần nữa. Trong lúc đó Diệp Phi cũng đã khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ thoải mái, vậy nên nàng cũng bắt đầu ra sức mút vào để báo đáp lại hắn.
Làm một hồi, nội tâm Diệp Ngưng Sương lại có chút không thoải mái, nhìn bộ dạng rất quen thuộc kia của Diệp Phi, nàng nghĩ đến nhất định là mấy tỷ muỗi Liễu gia thường ngày ngậm cho hắn không ít, mình tại phương diện này cũng rớt lại phía sau bọn họ rồi, tâm tư không khỏi khẽ động, lại chợt nhớ tới một phương pháp từng xem trên màn ảnh kia, hai mắt lập tức tỏa sáng, nhổ ra côn thịt, nói với Diệp Phi:
-Tiểu mãn, ngươi dừng lại một chút! Đại cô cùng ngươi chơi trò này.
Diệp Phi ngừng lại, có chút khó hiểu nhìn Diệp Ngưng Sương. Diệp Ngưng Sương quyến rũ cười một tiếng, đưa tay kéo tay của hắn đặt lên địa phương to tròn mềm mại trước ngực mình, hỏi:
- Nơi này của đại cô xúc cảm có tốt không?
Diệp Phi chỉ cảm thấy toàn bộ bàn tay của mình giống như rớt vào chính giữa một đoàn bông mềm mại vô cùng, cảm giác kia đừng đề cập có bao nhiêu thoải mái đấy, nhịn không được cầm lên bán cầu tuyết trắng căng tròn kia của nàng, dùng sức xoa nắn, trong miệng liên tục tán thưởng nói:
- Tốt, xúc cảm thật quá tốt! Đại cô, trên người người không có một chỗ nào không tốt cả! Thứ này ta cũng rất thích.
- Vậy đại cô để cho nó đến hầu hạ ngươi thì thế nào?