Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 122: Rất khác nhau (1)

Chương 122: Rất khác nhau (1)


Vương Hiền cũng không muốn thay đổi thế giới này, hắn cải cách hộ phòng, chỉ là vì để cho công việc của mình càng thuận lợi hơn. Đã quá quen với các công ty hiện đại có quyền lực và trách nhiệm rõ ràng, đầu vào đấy, căn bản không thể chịu đựng được cái nha môn hỗn loạn không đầu không đuôi ở niên đại này. Dùng phương thức bản thân mình quen thuộc để sửa đổi khống chế công việc, so với phải thay đổi bản thân để thích ứng với công việc thì thoải mái hơn nhiều.

Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là, người phải có được sự ủng hộ hoàn toàn từ cấp trên, không có đồng nghiệp cản trở ngươi, còn phải có năng lực làm cho người tin phục. Vương Hiền khiến cho thủ hạ tín nhiệm hắn dựa vào ba điểm, một là chấp hành nghiêm chính, quy định đã định ra sẽ nghiêm khắc chấp hành, tuyệt đối không bởi vì mình ốm yếu mà lơ là. Hai là không tham tài, hắn mặc dù đem tất cả khoản thu được đều thu lại, nhưng mỗi một lần thu vào đều có ghi sổ sách hoàn toàn có thể kiểm tra đối chiếu lại, tuyệt không làm trò trung gian kiểm lời đút tiền túi riêng. Ba là hắn có năng lực siêu cường, khiến người ta tin tưởng hắn có thể nghiêm khắc giám sát, diệt sạch những chiêu trò lừa gạt.

Điều thứ ba này mới là căn bản, một cấp trên không có năng lực, cho dù hắn cố gắng hoàn thiện chế độ đến đâu, cũng sẽ bị người đùa bỡn vô tay chế nhạo. Mà không có một môi trường cạnh tranh tương đối công bằng, người trông cậy vào những lão lõi đời kia sẽ nghe theo những quy định mà người đặt ra sao?

Cho nên chế độ này sở dĩ có thể áp dụng ở hộ phòng, là bởi vì có Vương Hiền làm chủ sự, những đường ngang ngõ tắt, thủ đoạn tham ô của mấy trăm năm trước trong mặt hắn quả thực chỉ là mấy đứa con nít chơi đùa mà thôi. Có một kế toán viên cao cấp tọa trấn ở đây ai có thể bày trò đây?

Nói toạc ra, biện pháp này của hắn cũng không chuẩn bị mở rộng, chẳng qua chỉ là cao thủ vì chính mình mà chế tạo ra binh khí mà thôi. Đồi lại một người khác đến thi hành chế độ này, chỉ sợ cũng sơ suất chồng chất. Còn Vương Hiền cho dù không có chế độ này, cũng có thể đem hộ phòng quản lý gọn gàng ngăn nắp đầu ra đấy, chỉ đơn giản là tốn thêm thời gian mà thôi.



Nhưng cao thủ có binh khí, tất nhiên như hổ thêm cánh, dmg sào thấy bóng (hiệu quả nhanh chóng). Ở dưới uy quyền của Vương đại quan nhân thi hành đốc thúc nghiệm khác, như có làn gió mới quét qua hộ phòng hỗn loạn làm việc kém cỏi suốt bao năm qua, bọn Lại Viên thì cần cù chăm chỉ, cố gắng làm việc, hiệu suất tăng lên thật lớn, từng bước hoàn thành nhiệm vụ trang thu lương thực.

Đây là bởi vì họ phòng vốn là được bố trí rất nhiều nhân viên, chỉ là vì lúc trước hỗn loạn không phân rõ ràng nên người nhiều hơn việc, nhân sổ cho dù có nhiều hơn nữa cũng không có hiệu quả. Nhưng khi Vương Hiền đem công việc làm thành một quá trình có trật tự phân chia rõ ràng thì việc tiến hành cử như nước chảy xây trôi. Để mỗi người tự biết mình nên làm gì khiến cho bọn họ có đầy đủ động lực, hiệu suất công việc tất nhiên cũng tăng cao, nhiệm vụ hoàn thành tất nhiên là việc không nói chơi rồi.

Hơn nữa Vương Hiền với chúng thư biện cũng có một mặt thoải mái, hắn quy định mỗi ngày sau khi họa mão, mọi người chỉ cần hoàn thành công việc ngày đó là sẽ sớm được tan tầm, không cần đợi đến khi hết giờ mới được về. Thế nên tuy rằng quản lý càng nghiêm khắc đến đâu, chúng thư biện ngược lại vẫn cảm giác thoải mái. Đây chính là ma lực của quân lý.

Đáng tiếc không phải là tất cả mọi người đều vui vẻ, Vương Hiền vì để tránh cho bị làm khó dễ, bây giờ tất cả mọi chuyện đều trực tiếp báo cáo lên Tri huyện. Quyền ghi chép sổ sách lương tiền trong tay Điều chủ bộ, tất nhiên cũng chuyển dời đến trong tay Ngụy tri huyện, tương đương triệt để bị mất đi quyền lực. Bây giờ trừ bỏ một chút bạc như thường lệ, hắn không với thêm được mối hời nào, đương nhiên hận chết

Vương Hiền.

Nhưng Vương Hiền cũng không thèm để ý đến hắn, một chú bộ đắc tội Tri huyện, lại bị đoạt đi quyền lực, còn có gì đáng sợ? Họ Điều nếu thông minh chút thì giờ nên thành thành thật thật ăn cơm khô vài năm, chờ đến ngày từ chức cút đi, nếu là hắn vẫn còn không an phận, dám giờ





trò gì mờ ám, thì đành để hắn cùng bộ hạ cũ của mình là Lý Thịnh đi làm bạn luôn!

Nói đến Lý Thịnh, Ngụy Tri huyện thắng các hương thần tài phú, hắn cũng triệt để không còn hi vọng nào nữa. Mất đi sự che chở của quyền thế, gia tài bạc vạn liền thành nguồn gốc rước tới tai họa, không chỉ có người của lại phòng, hình phòng, khoái ban ba ngày một trận nhỏ năm ngày một trận lớn đến mượn danh nghĩa làm việc cho nha môn mà tống tiền hắn, ngay cả lưu manh du côn cũng dám tới cửa dọa dẫm bắt chẹt, nghe nói hắn gần đây sống không bằng chết!

Đảo mắt đã đến cuối tháng.

này, Bắc quê

không có các thông khí

Lúc này, Bắc quốc hắn là đã đóng băng ngàn dặm, tuyết rơi vạn dặm. Nhưng ở Giang Nam lại không có cảm giác rét đậm khắc nghiệt, mặc dù mấy ngày nay vẫn cứ mưa sa gió giật, không khí nhưng lại có chút oi bức, thật giống như là lúc xuân muộn.

Chiều hôm đó, Vương Quý đến nha môn, kêu Vương Hiền tối nay về nhà, hóa ra cha rốt cuộc đã trở lại, vợ của hắn cũng đã chuyển về nhà, cả nhà muốn cùng nhau ăn một bữa cơm đoàn viên.

Vương Hiền tất nhiên không hai lời, nói với người khác một tiếng rồi đi ra ngoài, cười với Vương Quý nói:

“Thể nào ta không có lừa ngươi đúng không?"

“Hắc hắc..."

Vương Quý ngượng ngùng gật đầu.

“Đúng rồi còn có chuyện này."

Vương Hiền từ trong ngăn kéo lấy ra một phần văn khế nói:

"Phường làm giấy nhà họ Trương người biết không?"

“Đương nhiên biết, nhà bọn họ trước kia còn là đối thủ cạnh tranh với phân xưởng của chúng ta."

Vương Quý gật đầu nói:

“Có điều lúc trước, nghe nói ông chủ nhà hắn là Trương Thiên bị tổ cáo, nói là vụng trộm gia nhập Minh giáo."

“Ừm, Trương Thiên qua thật vào Minh giáo, phán quyết đã định, phản hắn trảm giam hầu."

Vương Hiền gật đầu nói.

“Vậy quá đáng thương đi."

Vương Quý thở dài nói:



"Gã đó cũng không tệ lắm."



“Chẳng qua triều đình gần đây thiếu tiền, ban bố "điều lệ nạp tiền chuộc tội"."

Vương Hiền nói:

“Cho phép những người bị tội chết lấy tiền mua lại mạng cho mình, Trương Thiên vị xoay sở tiên, tính toán bán đi tác phưởng của mình."

"ách. . ."



Vương Quý hai mặt tỏa sáng, đây là ước mơ tha thiết của hắn. Đáng tiếc phường giấy của nhà họ Trương có đầy đủ dụng cụ làm giấy, công nhân thuần thục, cùng với mấy cái bí phương độc nhất vô nhị. Một nhà tác phường như vậy, cũng phải trị giá một ngàn lượng bạc, hẳn cả đời cũng mua không nổi.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch