Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 121: Qua nhiên có liệu (2)

Chương 121: Qua nhiên có liệu (2)


“Hắc hắc...".

Tư Mã Cầu đối với hành động liều lĩnh của hai người trẻ tuổi rất không ưa, nhưng hắn cũng biết Đại lão gia hiện giờ càng tin tưởng Vương Hiền hơn, nên vẫn không có nói lời nào. Nghe thể mới không nhịn được cười ra tiếng nói:

“Tiểu tử ngươi, ý đồ xấu thiệt nhiều!"

Hiển nhiên đối với chuyện này, hắn ít nhất là vẫn đồng ý.

Ngụy tri huyện cũng đã thưởng thức qua, sảng khoái cười nói:

"Đúng!".

Nhận được sự ủng hộ tuyệt đối của Đại lão gia, lại không có ai cản tay, Vương Hiền đối với sự vụ của hộ phòng bắt đầu mổ xẻ.

Đầu tiên hắn thay đổi thói xấu lông mày lông mi ôm đồm một đống như trước kia mà ngược lại đem hộ phòng phân khoa. Ban đầu ngoài việc phân khoa phụ trách lương thuế, lại thiết kế khoa thuế, khoa dân chính, khoa hộ tịch cùng với khoa hồ sơ, đem các loại sự vụ phức tạp phân thành các khoa khác nhau, chia trách nhiệm rõ ràng.

Hắn lại chia công việc thành từng việc nhỏ phân cho mỗi người, Thư biện nào thì phụ trách "Phân hạn so sánh", thư biện nào phụ trách "Thiết kể sổ sách". Người nào chịu trách nhiệm "Ghi chép sự vụ", người nào

ràng, khiến cho ngươi không cách nào có thể thoái thác, làm qua loa.

Nhưng Vương Hiền biết rõ, quy định cho dù kỹ càng hơn nữa, không có năng lực làm việc cũng không xong. Trông cậy vào đám thủ hạ quen tắc trách vụng trộm này theo khuôn phép, thành thật làm việc, này quả thực là si tâm vọng tưởng.

Chẳng qua cũng không quá lo lắng, đời trước hắn rất quen thuộc việc quản lý công ty, tùy tiện xuất ra mấy chiếu, là có thể trị được đám người này. Biện pháp mà hắn chọn dùng, đầu tiên là việc ghi chép mà bản thân mình quen thuộc nhất - Vương Hiền lệnh cho chúng Thư biện làm việc tính điểm theo tuần một tuần mười ngày), đem công việc mà mình cần hoàn thành trong vòng mười ngày tới ghi rõ vào trong sổ, chia làm hai bản. Một bản mình giữ, một bản giao cho Vương Hiền.

Đến cuối tuần đối chiếu sổ sách, nếu cơ bản hoàn thành, coi như người xứng chức, nếu không hoàn thành, thể thì thật xin lỗi, tháng này ngươi không có được tích điểm.

Cái gọi là "tích điểm này, chính là chiều thứ hai của Vương Hiền, hắn đem sự vụ trong bộ phòng dựa theo trình độ khó dễ, quy định sẵn thành những thang giá trị khác nhau, tỷ như "Thúc ký tên", "Đo lường”đương nhiên so với "ghi chép sự vụ", "ghi chép báo cáo hằng ngày khó khăn hơn, vì thế tích điểm đương nhiên cũng cao hơn nhiều.

Nếu ngươi có thể cơ bản hoàn thành nhiệm vụ mỗi tuần... Ít nhất hoàn thành được chín phần, sẽ được tích điểm vào vị trí công việc mà người được nhận. Ở phòng lúc này chính là một bầu trời nhỏ, tích điểm chính là tất cả. Tỷ như ở trong môi khoa, người nào được tích điểm cao nhất, người đó là khoa trưởng, cao thứ hai chính là phó khoa trưởng.





Nếu tích điểm bị người khác vượt qua, chỉ có thể ngoan ngoãn kính trọng người kia... Dưới tình huống còn có hai ghế trống trong biên chế này, lên làm khoa trưởng tất nhiên là có hi vọng thanh sam đổi lại bạch sam nhất!

Ngoại trừ những thứ này, Vương Hiền còn muốn đem "Thói xấu thường lệ”của bổn phòng thu lại hết, phân phối thống nhất lại.

Hộ phòng cùng với tiền lương giao thiệp với nhau, phàm muốn qua tay tất nhiên phải lưu lại vài đồng, những hành vi ăn hoa hồng này được gọi là "Thói xấu thường lệ", cũng gọi là "muốn có tiền đồ phải giả ngu", coi như là hộ phòng hợp pháp thu vào. Chỉ có thu rõ, là tiền theo công của Lý trưởng, tiền tạo số vàng, tiền theo công của lương trưởng, tiền

theo chất lượng... ngoài ra hệ trung thu tiền thuế lương, theo thường lệ có thể rút một phần ngàn; hệ trưng thu những thứ liên quan tới lao dịch theo thường lệ có thể rút một phần trăm, cứ như thế mà tính, tổng cộng mấy chục khoản. Đây cũng đều xem như là hợp pháp, khó trách Hộ phòng giàu đến chảy mỡ

Nhưng cũng không phải là một thư biện cũng đều có cơ hội lấy tiền, cho dù là có cơ hội lấy tiền, cũng tồn tại nhiều ít không đồng đều. Vì vậy trước kia chúng thư biện đều liều mạng luồn cúi, muốn cầu công việc béo bở, sau khi tìm được liền ra sức vơ vét. Mà những kẻ không có cơ hội vét tiến, tất nhiên trong lòng nén giận tinh thần sa sút trở nên biếng nhác, thậm chí còn ngáng chân người khác cũng đều là chuyện bình thường ở huyện.

Quan hệ trong hộ phòng từ trước đến nay đều là điểm khó khăn nhất, cửa ải ở chỗ sự bất đồng giàu nghèo quá lớn. Vì vậy Vương Hiền dứt khoát đem tất cả thói xấu thu lại, tất cả đều do phân phối, nhưng lại không thể giàu nghèo bình đẳng, bằng không mọi người đều làm cho có lệ, ai sẽ còn ra sức làm việc cho hắn nữa?

Vậy thì phải làm sao? Dựa vào tích điểm mà nói chuyện! Một tháng ai tích điểm cao nhất, thì người đó nhận được nhiều nhất, tiếp đó cứ theo thứ tự giảm dần, cuối tháng tích điểm bằng không thì chỉ có thể nhận lấy không đồng. Như vậy chẳng sợ có người nhàn rỗi, chỉ cần cố gắng hoàn thành công việc sớm thì có thể đứng đầu danh sách, nhận lấy nhiều tiền.

Ở dưới ánh mắt soi mói sắc bén của Vương Hiền, bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ muốn đùa giỡn qua mắt, ai dám nuốt riêng như thường lệ, người nào gian trá qua ải đều sẽ bị tóm được hết, chủ mưu thì trực tiếp đuổi khỏi nha môn, đồng phạm thì tích điểm về lại con số không, bắt đầu lại từ đầu...

Những lão thư biện này bị chính đến đau khổ chỉ có thể cúi đầu nghe theo, chỉ đành mắng thầm, thằng nhãi này là yêu nghiệt chuyển thể đúng không!

Có điều đối với cải cách của Vương Hiền, đại đa số người vẫn bày tỏ sự ủng hộ xuất phát từ trong lòng. Bởi vì dựa theo cách làm của hắn tuy rằng quy định không ít, nhưng công việc chia cho mỗi người cũng đều tương đối đơn giản, rõ ràng. Đối với chúng thư biện trong hộ phòng mà nói, nếu muốn có thể thu vào nhiều hơn bình thường? Muốn làm khoa trưởng? Muốn bạch sam biến thành thanh sam? Như vậy xin mời cố gắng làm việc, đổi lấy tích điểm đi! Bởi vì ở trong này, hết thảy đều là công khai minh bạch, tiêu chuẩn rõ ràng, người nhận được gì đều được quyết định bởi người tích điểm được bao nhiêu, hiệu quả công việc của ngươi ra sao! Những cái khác đều là hư vô!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch