Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 15: Chân tướng chỉ có một (1)

Chương 15: Chân tướng chỉ có một (1)


Triều Minh cơ bản học theo triều Nguyên mà phân chia, nhưng quyền hành của tỉnh lại được phân thành ba, Thừa Tuyên Bố Chính Sứ Tự Hành Chính, Đề Hình Án Sát Sử Tư Tư Pháp, Đô Chỉ Huy Sứ Tư Chương Quân, tam quyền phân lập, quy định nghiêm ngặt.

Trong đó dưới Đề Hình Án Sát Sứ Tư, lại phân thành Tuần Đạo mối đạo giám sát kiểm tra hành chính, tư pháp, đều do Án Sát Phó Sứ hoặc Án Sát Tư toàn bộ đảm nhiệm. Như Chiết Giang được chia thành Chiết Đông Đạo và Chiết Tây Đạo, trong đó phủ Hàng Châu thuộc về sự quản lí Chiết Tây Đạo.

Chiết Tây Phân Tuần Đạo là Hà Quan đi kiểm tra, đối với vụ án của Triệu gia vô cùng coi trọng, bởi vì đây không chỉ là vụ án liên quan đến mạng người, lại còn là vụ án một quan huyện lại đi nhận hối lộ trái pháp luật, việc này ở Chiết Giang tuyệt đối là một vụ án quan trọng.

Vì vậy hắn lập tức điều tra, đầu tiên cho ngố tác của Án Sát Tư lần thứ hai khám nghiệm tử thi, kết quả có sự bất đồng lớn – theo như ngỗ tác của Án Sát Tư, sau khi thăm dò hiện trường cùng với khám nghiệm tử thi liền phán định, người chết đã chết được mấy tháng, chỉ là bị trói vào tảng đá chìm dưới đáy sông, sau đó dây thừng bị bóc ra, mới nổi lên mặt nước. Bởi vậy nhìn qua, bộ dạng mới giống như chết chưa được bao lâu.

Thấy kết quả khám nghiệm tử thi của huyện Phú Dương bị đảo lộn, cán cân trong lòng Hà Quan tự nhiên hướng về nguyên cáo. Hắn đem ánh mắt hoài nghi chĩa thẳng vào đám người huyện Phú Dương, lệnh Trần trị huyện tạm thời cách chức đợi điều tra, sau đó tự mình thẩm vấn Lâm Vinh Hưng.

Lâm Vinh Hưng đối mặt Hà Quan chậm rãi nói, thề thốt phủ nhận chính mình giết vợ. Nhưng Hà Quan thông qua hỏi nhân chứng biết được, hắn đã từng đánh đập thể tử. Lâm Vinh Hưng nói, vợ cũ của mình khó sinh nên tạ thế, sau đó tác giả với Triệu Thị. Nhưng Triệu Thị bản chất dâm loàn, thường xuyên cùng đồng môn của hắn liếc mắt đưa tình, khiến hắn hết sức khó xử, có lúc hai người phát sinh cãi vã, đã từng động thủ một lần. Lần này Triệu Thị mất tích, chính là sau khi hai người đánh nhau, trên đường về nhà mẹ đẻ...

Hà Quan nhất thời tức giận lập tức nổi giận nói, hai nhà các ngươi cách nhau không tới mười dặm, mà Triệu Thị lại là ban ngày ra ngoài, làm sao có khả năng xảy ra việc ngoài ý muốn đây? Rõ ràng là người sau khi giết người, nói dối là mang về nhà mẹ đẻ!

Lâm Vinh Hưng liên tục nói không biết, bởi vì hắn có công danh tú tài, Hà Quan không thể dùng hình với hắn. Lại thấy trên đơn kiện của Triệu gia, có nhân chứng Hồ Tam Tài, là bạn học cùng trường của Lâm Vinh Hưng.

Hà Quan lập tức cho truyền cho hắn đến hỏi, Hồ Tam Tài vạch trần nói, năm đó cùng uống rượu với nhau, từng mấy lần nghe Lâm Vinh Hưng oán giận Triệu Thị không tuân thủ nữ tắc , hắn hận không thể giết chết nang.

Lần này Hà Quan càng nhận định Lâm Vinh Hưng là tội phạm giết người, sau đó để lên Học Đạo, tước bỏ công danh tú tài của hắn, rồi dùng đại hình hầu hạ!

Lâm Vinh Hung xương cốt cho dù cứng rắn, nhưng sau khi nếm khắp đủ cả mười tám loại hình cụ bị đánh đến phải nhận tội, thừa nhận mình cùng Triệu Thị bất hòa, lừa gạt nàng đến bờ sông đánh rồi giết, sau đó cột vào tảng đá, thả xuống đáy sông...

Sau đó, Lâm Vinh Hưng lại thú nhận địa điểm chôn dấu huyết y và hung khí, công sai vừa đi thăm dò, quả nhiên phát hiện một bộ xiêm y dính máu cùng với một cây gậy lớn. Thấy rốt cục đã hé mở ra được lỗ hổng, Hà Quan cực kỳ vui mừng, bắt giam Lâm Vinh Hưng đang thoi thóp, sau đó lại thẩm vấn Chư ngõ tác. Chu ngỗ tác ban đầu kiên trì, chính mình không có lấy tiền, cho dù là khám nghiệm sai lầm, cũng chỉ



.

là học nghệ thông tinh mà thôi. Họi lại tư lại Hình Phòng Vương Hưng

Nghiệp, cũng một câu trả lời chắc chắn như vậy!

Lời này của Ngỗ tác cũng rất đúng, cho dù kết quả sai lầm, hắn chẳng qua chỉ là thất trách mà thôi, nhiều nhất bị khai trừ không làm nữa, nhưng không đến nỗi phải bắt lên quan tư. Nhưng nghi vấn của Hà Quan lại không có kết quả, ngược lại thẩm vấn Lâm Vinh Hưng, Lâm Vinh Hưng bị đánh đến tàn tạ, đương nhiên có gì nói nấy, thừa nhận chính mình đút lót cho Trần tri huyện một trăm quan tiền giấy, do tư lại Hình Phòng Vương Hưng Nghiệp chuyên giao.

Có được khấu cung của Lâm Vinh Hưng, Hà Quan lần thứ hai thẩm vấn tư lại huyện Phú Lương, lần này hắn thông minh hơn, đem Vương Hưng Nghiệp thông minh linh hoạt cho ở phía sau, trước tiên thẩm vấn Chu ngô tác.

Quả nhiên, Chu ngõ tác nhìn thấy khẩu cũng như vậy, liền thừa nhận chính mình đã cầm mười quan tiền gọi là phí khổ cực, là Vương tư lại đua.

Nắm được khấu cung của Chu ngõ tác, Hà Quan vui mừng khôn xiết, lập tức thẩm vấn vương tư lại. Trên đại sảnh, Vương tư lại dở khóc dở cười, nói đồ mọt sách đó không dính khói bụi trần gian, người trong nha môn đều là uống gió Tây Bắc. Huyện lão gia tuy thanh liêm như nước, nhưng mỗi lần xuất môn, phía dưới còn có hiệu phu gánh hiệu, đi theo còn có ba ban nha dịch, bạch dịch, dân trong cộng lại đến mấy chục người, bọn họ nếu không thu vào một chút tiền công, căn bản không đủ nuôi gia đình. Dựa vào một chút việc luồn lách này, kiếm chút tiền tiêu xài.

Ví dụ như đi trấn Linh Kiều, người bị hại theo lệ cần phải xuất ra “Tiền đi giày. Bởi vì ở ngoài mười dặm, lại muốn nhận thêm ba mươi đồng, cùng với hai mươi đồng tiền rượu và thức ăn. Sau đó thi thể được chuyển ra nghĩa trang, khám nghiệm tử thi, đây đều cũng phải do người bị hại xuất tiền, quan phủ không có nghĩa vụ. Vì lẽ đó ta đòi hắn một trăm quan làm chi phí, là chấp hành thường lệ xưa nay mà thôi, cũng không phải là nhận hối lộ.

Lời tuy không xuôi tai, nhưng mà vẫn là đạo lý, cho dù ai ở vị trí của Vương Hưng Nghiệp. đều cũng phải làm như vậy. Huống hồ chuyện như vậy cũng không phải chỉ với mấy người chức nhỏ như thể có thể thay đổi được. Ai biết tên Hà Quan kia mọt sách mười phần, càng khẳng định đây chính là nhận hối lộ. Tiện đà ép hỏi Trần huyện lệnh có nhận hối lộ hay không, Vương Hưng Nghiệp không sợ chết xác định, nói hết thảy đều là do người phía dưới làm ra, Tri huyện lão gia cái gì cũng không biết.

Hà Quan vì cạy miệng Vương Hưng Nghiệp, lại một lần nữa dùng đại hình, nhưng không biết là đụng phải một khối xương cứng hay là nha dịch nương tay, nói chung Vương Hưng Nghiệp chịu đựng đại hình, liều chết không thừa nhận Trần tri huyện có liên quan. Hà Quan không thể làm gì, đành phải không truy cứu tiếp nữa, chẳng qua chuyện này đã đủ khiến Trần tri huyện uống một bình độc dược rồi.

Sau khi đem án này lập án xong, Phân Tuần Đạo đem vụ án này báo lên trên. Bởi vì là án lớn liên quan đến mạng người, quan viên lại làm rối kỉ cương, Án Sát Tư đến báo danh Hình bộ, sau khi được hoàng đế ngư phế lại tầng tầng truyền đạt trở về, mới thật sự chấp hành.

Trong thời gian này, người Lâm gia không phục, vẫn bẩm báo lên tỉnh, vụ án tới tới lui lui, kéo dài hơn một năm mài đến tận tháng mười một năm ngoái, phán quyết rốt cục hạ xuống. Trần tri huyện tuy rằng không tham ô, thế nhưng quản dưới không nghiêm, mê muội không rõ, bị cách chức quan trở về làm người nhàn. Lâm Vinh Hưng bị phán trảm giám hầu, Vương Hưng Nghiệp với tội danh làm rối kỷ cương bị phạt một trăm trượng, bị điều về điểm trường (diểm trường biển muối) khổ dịch năm năm. Còn Chu ngô tác, thì chịu tội danh không làm tròn trách nhiệm phạt hai trăm trượng, lưu vong ba ngàn dặm, sau đó bởi vì thương thế quá nặng, chết đói chết rét ở trong tù...




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch