Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đệ Tử Của Ta Đều Là Vô Địch Đại Yêu

Chương 18: Một chiêu khí công từ trên trời giáng xuống (2)

Chương 18: Một chiêu khí công từ trên trời giáng xuống (2)



Chu Huyền chỉ ra vấn đề: “Tục ngữ có câu đọc vạn cuốn sách, không bằng đi vạn dặm đường. Ngươi học được không ít điều ở chỗ ta, nhưng lại chưa hề trải qua việc chiến đấu thật sự! Đây chính là lý do tại sao ngươi không thể nào dịch chuyển được đỉnh núi.”

“Hóa ra là vậy!”

Đôi mắt của con khỉ trong veo, đồng thời hắn cũng nhìn về phía Chu Huyền với vẻ mặt mong đợi.

Chẳng lẽ...

Sư phụ cuối cùng cũng muốn tự mình ra tay, chỉ dạy cho mình những kiến thức ở phương diện thực chiến rồi sao.

Sống chung với nhau hơn một tháng, con khỉ vẫn chưa bao giờ thực sự được thấy sư tôn ra tay.

Nghĩ đến những điều con khỉ đang nghĩ, Chu Huyền vội vàng nói: “Ta biết trong lòng ngươi nghĩ gì, nhưng thực chiến chân chính, là chiến đấu sinh tử, không phải ngươi chết thì là ta vong. Vi sư so chiêu với ngươi, vĩnh viễn sẽ không đạt đến hiệu quả thực sự của thực chiến được.

Thực chiến mới là nguyên tắc duy nhất để kiểm nghiệm thần thông.

Dù thần thông có mạnh mẽ đến đâu, nhưng nếu như xa rời thực tế, thì cũng mãi mãi không thể nào đạt đến đỉnh cao được.”

Nghe hắn nói vậy, con khỉ cũng lập tức hiểu ra.

Nói thế nào đi chăng nữa, chính mình cũng là đồ đệ của sư phụ, sư phụ nhân từ, sẽ không thể ra tay tàn nhẫn được.

Hơn nữa cũng không phải là chiến đấu sinh tử, đương nhiên sẽ không thể nào đạt đến hiệu quả của thực chiến được.

Huống chi một khi một vị đắc đạo Chân Tiên như sư phụ ra tay, tất nhiên là sẽ khiến trời đất tối sầm, nhật nguyệt bị lu mờ, dẫn đến dị tượng càn khôn, chỉ sợ là cả Thái Hư Thiên đều không chịu nổi.

“Vậy nên, nếu như ngươi thật sự muốn trải qua thực chiến, thì hãy đi chiến đấu với yêu thú của Thái Hư Thiên, hòn đảo này là nơi sinh sống của rất nhiều yêu ma, rất thích hợp để ngươi luyện tập.”

Chu Huyền nói như vậy.

Trong khoảng thời gian gần đây, hắn đã thử đi lòng vòng ở xung quanh, cơ chế cảm ứng nguy cơ của hệ thống liên tục phát ra âm thanh cảnh báo.

Có thể thấy Thái Hư Thiên vẫn còn tương đối nguy hiểm.

Hai tay hắn trói gà không chặt, đương nhiên là đánh không lại những yêu quái này.

Thế nhưng có thể để yêu quái đi chiến đấu với yêu quái mà.

Đây chính là kế sách dẫn hổ đuổi sói.

“Vâng, sư phụ!”

Con khỉ đồng ý.

Hắn xoa xoa tay, bản tính hoang dã trời sinh bỗng chốc bùng nổ vào lúc này.

Hắn đã tu luyện được một khoảng thời gian rồi, lúc này cũng đang muốn tìm người để đánh nhau đây.

Thế nhưng, Chu Huyền bổ sung một câu: “Nhưng ngươi phải nhớ, làm gì cũng cần phải cẩn thận, nếu như gặp phải địch mạnh, trước hết phải bảo vệ bản thân mình thật tốt, không đánh được thì trốn, điều này không có gì phải xấu hổ cả.”

Nghe được những lời này, trong lòng con khỉ cảm thấy ấm áp.

Mặc dù sư phụ nghiêm khắc với mình, nhưng thật ra lại vô cùng coi trọng mạng sống của mình, sẽ không để mình mạo hiểm tính mạng.

Rõ ràng ở trong mắt sư tôn, hắn chỉ là một tiểu yêu quái chẳng có chút tài cán gì thôi.

Người ta thường nói trong mắt thần tiên, người phàm đều chỉ là hạng sâu kiến.

Nhưng rõ ràng là Chu Huyền sư phụ lại nhân đạo hơn những thần thánh tiên phật cao cao tại thượng kia nhiều.

“Đệ tử được sư phụ chân truyền, nhất định sẽ không phụ sứ mệnh!”

Con khỉ nói như thế, lại khiến Chu Huyền có chút áy náy.

Mặc dù hắn có ý muốn lợi dụng đối phương thật, nhưng dù hắn có ý chí sắt đá đến đâu đi chăng nữa, sau những ngày qua, ít nhiều gì cũng có chút tình cảm sư đồ.

Nếu như con khỉ thật sự bị yêu quái khác giết chết, trong lòng hắn cũng cảm thấy khó chịu.

Huống hồ.

Yêu quái đều có ý thức về lãnh địa, sở dĩ hiện tại mình vẫn bình yên vô sự, cũng là bởi vì có yêu khí của con khỉ đang che chở, để yêu quái khác không đi qua đây, tương đương với ô dù của hắn.

Một khi con khỉ có mệnh hệ gì, bản thân hắn cũng khó lòng thoát nổi.

Nhưng Chu Huyền phát hiện ra, hình như chính mình cũng không giúp được gì.

Thế nhưng con khỉ cũng không hề rời đi.

Hình như hắn lại đang do dự gì đó, gãi đầu nói: “Sư phụ, đệ tử tu luyện khí đã được một thời gian, thực lực có tiến triển, nhưng vẫn chưa tu luyện thần thông, mong sư phụ ban pháp cho đệ tử.”

Suy cho cùng tiếp theo cần phải tiến hành thực chiến, nếu như muốn giải quyết dứt điểm, vẫn cần có thần thông.

Giống như những pháp thuật lên trời xuống đất, phun lửa, phóng sấm sét, trong lúc thực chiến đều sẽ có tác dụng không thể tưởng tượng nổi.

Chu Huyền sững sờ trong giây lát.

Hắn thực sự không biết thần thông phải tu luyện như thế nào, chỉ có thể bịa ra một cái ngay tại đây.

Lúc này, hai mắt hắn bỗng sáng lên, mở miệng nói.

“Chỗ ta có một chiêu thần thông tương đối đơn giản, tên là Quy Phái Khí Công, ngươi có muốn học không.”

“Học, đương nhiên là muốn học!”

Con khỉ vội vàng gật đầu nói.

“Vậy thì được, hiện tại vi sư sẽ dạy cho ngươi.”

Chu Huyền nhếch miệng cười, tiếp tục ung dung nói.

“Hiện tại ngươi đang tu luyện cách sử dụng của khí, cũng hiểu cái gì gọi là khí, giống như sức sống vậy, là nguồn gốc của cơ thể con người.

Cái gọi là Quy Phái Khí Công, cũng chính là một cách vận dụng khí, hai tay tạo thành hình đài hoa, điều động khí ở quanh thân, tập hợp lại ở giữa hai lòng bàn tay, sau đó không ngừng dồn nén khí ở hai lòng bàn tay đến cực hạn, cuối cùng phóng ra là được.

Nguyên lý đơn giản, cũng coi như là một tiểu thần thông không đáng nhắc tới, nhưng lại phù hợp với ngươi.

Nhớ kỹ, khi giải phóng thần thông, miệng cũng phải niệm Kame-hameha, đây chính là thần chú để giải phóng!”

Chu Huyền nói ra theo thiết lập của Anime mình xem kiếp trước.

Suy cho cùng ngay cả luyện khí pháp bên trong “Thánh Hoàng” mà con khỉ này cũng đều có thể lĩnh ngộ và luyện ra được, luyện Quy Phái Khí Công hẳn là cũng không khó.

“Tập hợp khí ở quanh thân... Hội tụ ở giữa hai lòng bàn tay...”

Con khỉ lặp lại một lần những lời Chu Huyền nói, ghi tạc trong lòng.

Ngộ tính của hắn không tệ, rất nhanh đã biết rõ cách sử dụng của loại khí công này.

Thế nhưng dù có là thần thông đơn giản đến đâu, muốn luyện thuần thục cũng không đơn giản như vậy, đây chính là lý do tại sao sư phụ nhiều lần nhấn mạnh việc thực chiến.

Thấy con khỉ này đã nhớ, Chu Huyền xua tay: “Đi đi.”

“Đệ tử lĩnh mệnh.”

Con khỉ cung kính cúi đầu với Chu Huyền, rồi quay người rời đi.

Ở Thái Hư Thiên, con khỉ cảm nhận được rất nhiều khí tức không có ý tốt.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch