Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đệ Tử Của Ta Đều Là Vô Địch Đại Yêu

Chương 37: Lời mời của Kim Miết Đảo (3)

Chương 37: Lời mời của Kim Miết Đảo (3)



Huyết mạch hóa yếu, Long Tổ Nhất Mạnh mạnh mẽ nhất Long Tộc cũng đã ấn thế không ra, trải qua biết bao nhiêu thiên tai của thiên địa vẫn chưa từng lộ mặt, hắn đã sớm không còn quan tâm tới hồng hoang phật đạo, thiên đạo luân hồi nữa rồi.

Mặc cho Tây Phong áp bức Đông Phong, ta vẫn tự mình quy ẩn không ra.

Dù cho Long tộc trong mấy lần thiên tai trước bị chèn ép, chịu nhục nhã, chịu bị tàn sát, Long Tổ cùng hậu duệ cũng không ra mặt nhìn lấy một cái, hoàn toàn buông xuôi bỏ mặc.

Long tộc đã sớm không còn vinh quanh, muốn lại lần nữa đứng trên vinh quang, chỉ còn là giấc mơ mà thôi.

Đến nay mỗi khi nhắc tới Long Tộc từng vinh quang một thời này, những tộc khác hầu như đều không còn để ý nhiều nữa, cho dù hiện tại Long tộc vẫn có thể chèn ép được một vài yêu tộc khác, nhưng chẳng qua cũng chỉ là lạc đà gầy cùng với ngựa béo mà thôi.

Chẳng mạnh được hơn bao nhiêu.

Hiện nay tại tứ đại lục địa, có một vài yêu vương cường đại đã có thể chiếm được địa bàn của Long tộc, Long tộc cường thịnh đã không còn tồn tại, cho nên các yêu tộc khác cũng không còn phải cần phải để ý sắc mặt như trước, thứ vẫn còn sót lại và duy trì tới thời điểm này là thể diện và tôn nghiêm.

Thật sự chẳng cần thiết.

Đằng Long Vương còn đang suy nghĩ, liền thấy phía trước có hai luồng ánh sáng bay lên tù Thái Hư Thiên, một lúc sau hắn liền nhìn thấy một con khỉ và một con gấu nâu xuất hiện.

Xích Long Vương nhếch mắt nhìn thoáng qua bộ dạng của Tông hùng, chẳng thấy có gì đặc biệt, chửng qua chỉ là một con gấu nâu huyết mạch bình thường, dựa vào pháp bảo và mấy ngàn năm cực khổ tu luyện mới có thể miễn cưỡng tiến vào HợpĐạo cảnh, quả thục không có gì đánh nhắc tới.

Điều duy nhất khiến hắn có chút không ngờ tới chính là con khỉ bên cạnh, vậy mà cũng là Hợp Đạo cảnh, đã vậy còn là Hợp Đạo trung kỳ yêu quái, khí tức trầm ổn, cơ thể phi phàm, nhìn có chút không tầm thường.

"Đằng Long Vương, quả thực có chút xấu hổ, trưởng huynh của ta tới, bất đắc dĩ mới khiến hai vị chịu thiệt, Lão Hùng ta xin lỗi hai vị Long Vương."

Nhìn thấy Đằng Long Vương cùng bên cạnh Xích Long Vương, Tông Hùng quái mừng rỡ, lên trước nghênh đón nói.

Hầu tử chỉ là khẽ gật đầu, đi tới phía trước hai vị Long Vương hành lễ.

Bởi vì đã gặp qua nhân vật tuyệt thế như sư phụ, cho nên khi gặp được Long tộc tiếng tăm lừng lẫy này, cũng không hề có cảm giác kinh ngạc.

Hắn mặt ngoài biểu hiện rất tự nhiên, dựa theo lễ nghĩa của yêu quái chắp tay nói: "Hai vị Long Vương, ta là tiểu yêu đến từ Đông Thắng Thần Châu Hoa Quả Sơn Thủy Liêm Động, đạo hiệu Ngộ Không."

Hầu tử ngữ khí bình tĩnh.

Nhưng ngay khi hai vị Long Vương nghe thấy, sắc mặt liền thay đổi, quay ra liếc mắt với nhau.

Phải biết, đại đa số yêu quái trên thiên địa đều không hề có danh xưng, chủ yếu bình thường đều dùng gốc gác để tự gọi lẫn nhau, giống như Tông Hùng, cho dù kẻ nào có được danh xưng, thì cũng là lấy theo tên ngọn núi nơi đặt động phủ, hoặc là đặt theo tên địa danh, ví dụ như Thủy Liêm Động Hoa Quả Sơn sẽ gọi là Liêm Đại Vương, Đằng Long động thì liền gọi là Đằng Long.

Tông Hùng cũng được gọi theo cách này, nơi hắn đặt động phủ tên là Hắc Sơn Lĩnh, cho nên có thể gọi hắn là Hắc Sơn đại vương hoặc Hắc Sơn lão quái.

Chẳng qua cái này là danh xưng này, Tông Hùng quái cảm thấy không vang dội, liền bỏ đi không dùng.

Nhưng mà tổng thể mà nói, đều dùng một cách giống nhau để đặt danh xưng.

Giữa các yêu quái, đều xưng hô như vậy.

Duy nhất chỉ có một vài yêu quái đặc biệt, mới có đạo hiệu.

Những yêu quái sở hữu đạo hiệu, có nghĩ là hắn đã có sư phụ, là yêu quái đã có bối cảnh, không cùng đẳng cấp với những yêu quái hoang dã ngoài kia!

Xích Long Vương trầm ngâm một phen, ánh mắt nhìn về phía hầu tử có chút bất đồng: "Đạo hữu có sư phụ? Sư phụ ngươi rốt cuộc là người nào? Cứ nói ta nghe, Long tộc cương vực bao la, quen biết vô sô thần tiên, có lẽ mấy người chúng ta sẽ biết rõ lai lịch của sư phụ ngươi."

Hầu tử nhíu mày, nếu là vấn đề khác còn dễ nói, vậy mà tên này vừa mới gặp mặt, liền hỏi sư phụ hắn, khiến hắn có chút khó chịu.

Suy cho cùng tên Xích Long Vương này và hắn, đều là cường giả Hợp Đạo, cũng chẳng phải Kim Tiên đại năng hay Đại La thần tiên.

Huống chi đối với loại giọng điệu ngạo mạn này, càng khiến Hầu tử ghét bỏ.

Ngộ Không cũng không ngẩng đầu lên, ngữ khí bình thản nói: "Tên tiểu Long nhà ngươi, quá mức vô lễ, sư phụ ta là nhân vật nào, đến lượt loại như ngươi bàn luận sao?"

"Ta gan!"

Xích Long Vương trợn mắt tròn xoe, hắn tại biết rõ đối phương đã có sư phụ, nên mới dùng sắc mặt tốt một chút, đem địa vị mình hạ thấp mấy phần, suy cho cùng cũng là yêu quái có bối cảnh và yêu quái không có bối cảnh, nhưng đó là hai chuyện khác nhau.

Cho dù đã có sư phụ, cũng không có nghĩa là cao hơn hắn một bậc, ai biết tên sư phụ kia có phải là một Yêu Tiên hoang dã hay không!

Cứ vậy mà song phương nộ hỏa, tiến lên phía trước.

Xích Long Vương không nói hai lời, ở giữa long chảo liền xuất hiện một cỗ lôi đình thần uy, kèm theo thiên hỏa cuồn cuộn, hướng tới vị trí của Tôn Ngộ Không đánh xuống.

Sức mạnh của long chảo vô cùng lớn, dài tới vạn trượng, che hơn phân nửa không trung, có thể nói là che khuất bầu trời, có thể đem toàn bộ cả hầu tử cùng Tông Hùng, thậm chí là Hắc Sơn Lĩnh phía dưới cùng lúc đánh cho nát bấy!

Nhìn thấy một màn này, Tông Hùng quái mặt lộ vẻ khó xử.

Hắn đương nhiên muốn đứng ra hòa giải, nhưng vừa nhìn thấy long chảo phía trên, liền cảm giác được mình sức lực không đủ.

Đừng nhìn tất cả mọi người đều là Hợp Đạo tu sĩ thì sức lực ngang bằng nhau, đối phương là huyết mạch Long Tộc, nhất cử nhất động đều mang theo long uy, so với yêu quái bình thường mạnh hơn rất nhiều.

Tông Hùng trong lòng tràn đầy bất an, nhìn về phía Hầu ca.

Chỉ thấy Ngộ Không bên cạnh, sắc mặt bình tĩnh lạ thường!








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch