Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đệ Tử Của Ta Đều Là Vô Địch Đại Yêu

Chương 39: Dừng đánh (2)

Chương 39: Dừng đánh (2)



Cuối cùng, Đằng Long Vương nhìn không được, mở miệng nói, "Ngộ Không đạo hữu, Xích Long lão hữu của ta chỉ là trời sinh hỏa khí lớn, vừa mới gặp đạo hữu thần thông phi phàm, nên mới muốn giao lưu một phen, người ta thường nói không đánh nhau thì không quen biết.

Đều đã giao lưu xong rồi, bây giờ cũng nên nói chuyện thôi."

"Haha, nói hay nói hay."

Ngộ Không cười cười, hắn cũng biết rõ Đằng Long Vương không có địch ý, sở dĩ xuất thủ, cũng là vì muốn áp chế một chút nhuệ khí của Xích Long Vương.

"Ừm."

Trong giọng điệu của Xích Long Vương có chút bực bội, cứ coi như đồng ý không tiếp tục đánh.

Nhưng trong lòng hắn vẫn còn không phục, cảm thấy vì bản thân khi nãy lưu lại mấy phần sức mạnh, cho Lão đằng chút mặt mũi, nếu không tên hầu tôn kia, làm gì đủ tư cách làm đối thủ của hắn.

Đồng thời hắn đối với hầu tử cũng có chút chút kiêng kị, nếu như có thể luyện được cơ thể tới mức này, sư phụ chí ít cũng là một vị luyện thể Huyền Tiên.

Độ Kiếp thành tiên, có vô cùng nhiều phương pháp.

Có thể lấy việc giúp người làm niềm vui, thông qua giáo dục và cảm hóa, từ phàm nhân trở thành tiên nhân, yêu quái cũng có thể độ hóa, trở thành Yêu Tiên, hoặc là nhận chức làm Sơn Thần một phương, trấn thủ danh sơn đại xuyên, trở thành Địa Tiên.

Thậm chí có thể ôm đùi Kim Tiên, được Kim Tiên chỉ điểm độ hóa, hoặc là được Thiên Đình thu nhận, tu thành thần tiên.

Dù sao, phương pháp để trở thành tiên nhân không chỉ có một.

Nhưng để cơ thể thành tiên, gần như mỗi vị đều phải có lực đại thần thông, thực sự không phải là chuyện đùa, cho nên chắc chắn sư phụ của Hầu tử rất lợi hại.

Dùng phương pháp này để thành tiên, tại hồng hoang vô cùng hiếm thấy, ngay cả Ngưu Ma Vương cơ thể cường tráng, tượng yêu, bình thường cũng sẽ không tu luyện theo con đường tra tấn này.

Tuy phương pháp này tu luyện tiến triển rất chậm, nhưng sau khi thành tiên sẽ có ưu thế, tự thân xuất chiến, không phải dựa dẫm vào pháp bảo, dựa dẫm vào thần thông, chỉ cần dùng thân thể bình thừng, cũng đủ để tung hoành bốn phương, đại náo thiện địa.

Tu luyện cơ thể giống như tên Hầu tử này, một là ăn cả ngã là về không, thật sự hiếm thấy.

Bình thường mà nói, phải là những yêu quái có lai lịch, chân chính tiếp nhận truyền thừa của tiên gia, bằng không cũng không dám dùng cơ thể tu luyện thành tiên.

Đằng Long Vương nhìn thấy song phương đình chiến, đột nhiên cười to, biểu hiện khá là hào sảng nói: "Ha ha, ta đến Thái Hư Thiên, chính là muốn mời hai vị đến phủ của ta làm khách. Tiên yến của ta, làm sao có thể thiếu hai vị Yêu tộc hào kiệt được."

"Long Vương khách khí rồi."

Tông Hùng vừa nghe Long Vương gọi mình là Yêu tộc hào kiệt, cũng cảm giác mở mày mở mặt, đồng thời hắn cũng là khá là hâm mộ nói: "Không hổ là thượng cổ Chân Long huyết mạch, đột phá Chân Tiên vô cùng dễ dàng, quả thực khiến ta ghen tỵ muốn chết."

"Chỉ là may mắn thôi. . ."

Khách khí hàn huyên một trận, hai vị Long Vương mới cưỡi mây rời đi.

Hai người cất thiệp mời đi, Tông Hùng quái nhìn Đằng Long Vương đã trở thành Chân Tiên phía xa, không khỏi cảm khái: "Đây chính là Long tộc huyết mạch, dù cho đã xuống dốc, cũng mạnh hơn ta rất nhiều."

"Lão Hùng, đừng tự xót thương cho bản thân như vậy, cũng không phải chuyện gì tốt đẹp."

Hầu tử liền là lắc đầu, khẽ cười nói: "Sư phụ ta thường nói, tu đạo khó, khó như lên trời, nếu muốn thành được đại đạo cơ nghiệp, liền cần bảo lưu lại được một tâm hồn rực lửa, cần cù chờ đợi, không được mơ tưởng xa vời, cũng không được coi thường bản thân.”

Bọn hắn có Long tộc huyết mạch là thật, Đằng Long Vương đột phá Chân Tiên cũng không phải giả, thực lực của Xích Long Vương cũng chưa chắc chỉ có bao nhiêu kia.

Như thường xuyên tự coi nhẹ bản thân, thì dù cho có thành tiên nhân, đạo tâm cũng sẽ không ổn, tiên lộ vừa đi liền đã tới cuối.

Với cả chỉ là Chân Tiên thôi, cũng không phải chuyện gì không thể thực hiện được, chỉ trong nay mai Lão Tôn sẽ mang ngươi trở thành tiên!"

Hắn phóng khoáng nói.

"Hầu ca dạy rất đúng." Tông Hùng quái biểu thị tán đồng.

Suy cho cùng có vị sư phụ tuyệt thế cao nhân tại vị, không lo không thành được Chân Tiên.

Tuy nói sư phụ cũng không có trực tiếp thu hắn làm đồ đệ, nhưng mà Hầu ca đã truyền cho hắn đạo pháp, chí ít cũng coi như là một vị đệ tử chưa được ghi danh dướng trướng của người.

Hầu ca từ vừa mới bắt đầu Luyện Khí Hóa Thần, vậy mà chỉ trong nửa năm ngắn ngủi liền bước lên đến Luyện Hư Hợp Đạo, Tông Hùng quái chính người chứng kiến hết thảy những chuyện này.

Hắn tin tưởng mình theo Hầu ca, cũng có thể ở đằng sau húp được miếng canh, không dám nói một ngày có thể trở thành Kim Tiên, chỉ cần có thể thành tiên liền được.

Tâm nguyện của hắn, chỉ đơn giản có như vậy.

. . .

Phía bên kia, hai Long Vương đang bay lượn trên bầu trời.

Đều nói vân tòng long, phong tòng hổ, rồng bay lượn giữa những đám mây trên trời cao, tạo thành một khung cảnh đầy đẹp đẽ.

"Tên Hầu Yêu kia, thần thông thực sự là tà môn!"

Đằng Long Vương vừa luồn lạc qua những đám mây, vừa nói với Xích Long Vương bên cạnh.

"Tà môn? Ý ngươi là thân thể hắn."

Xích Long Vương nghi ngờ nói.

Quả thực, thân thể của hắn rất cường hãn, đến long trảo của hắn cũng dễ dàng phá được.

Nhưng những kẻ cơ thân thể cường hãn như Hầu tử, Xích Long cũng không phải chưa gặp qua.

Giống như rất nhiều công pháp của Phật Môn, hầu như đều coi trọng tu luyện thân thể.

Nói đến đây liền cảm thấy có chút cay đắng, Phật Môn ban đầu đã từng là của Tây Phương Giáo, năm đó Tây Phương mới trải qua đại kiếp, mà trận quyết chiến cuối của lại diễn ra ở phía trước Tây Phương Thần Sơn, dẫn đến kết cục tổ mạch bị phát nổ, linh mạch khắp nơi bị cắt đứt, rất nhiều linh bảo linh căn trân quý bị phá hủy.

Lúc đó Tây Phương có thể nói là nghèo rớt mùng tơi, đến cả hai vị thánh nhân đều nghèo tới mức chỉ còn mỗi chiếc quần lót.

Vậy nên khi Tây Phương tu sĩ và Đông Phương tu sĩ phát sinh tranh chấp, đến một cái pháp bảo cũng không có.

Bởi vì không có bả vật, đại đa số Tây Phương tu sĩ chỉ có thể tay không đối địch.

Mọi người đều biết, tầm quan trọng của pháp bảo là đứng đầu hồng hoang, hai người cùng một cảnh giới, nhưng nếu ngươi có pháp bảo, mà đối thủ chỉ có hậu thiên chi bảo, gần như ngươi sẽ có thể chiếm được thế chủ động.

Đương nhiên, nếu như ngươi có hậu thiên công đức chi bảo Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp, hoặc là Phiên Thiên Ấn, thì liền không có gì để nói.

Vì để đối phó với tình trạng không có pháp bảo, Tây Phương Nhị Thánh liền quan sát cách Vu tộc chiến đấu, sau đó tự mình nghiên cứu ra công pháp tu luyện riêng cho để tử Tây Phương.

Cho nên Phật Môn, bất luận là Đại Thừa phật pháp hay là Tiểu Thừa phật pháp, trong đó đều có luyện qua đến tu luyện thân thể.

Năm đó Tiệt giáo, có Trường Nhĩ Định Quang Tiên sau khi chạy tới Phật môn, trở thành Định Quang Hoan Hỉ Phật, tu luyện dâm đạo, nếu như không có thân thể cường hãn, tự nhiên cũng sẽ không thể làm nên chuyện.

Dâm đạo chưa tu thành, ngược lại thân thể đã sụp đổ.

Trên cơ bản đệ tử Phật môn, cơ thể đều vô cùng tốt.

Đều là vì trước kia quá nghèo, lại bị áp bức, chỉ có thể lấy thân thể làm pháp bảo miễn cưỡng duy trì cuộc sống.

"Không, không chỉ là cơ thể của hắn.

Ta nhìn qua công pháp của hắn, nó không hề thuộc về Phật môn hay bất kỳ môn phái nào, Đông Hải ngươi, kiến thức rộng rãi, có biết rõ loại công pháp này không?" Đằng Long Vương hỏi.

"Ta làm sao biết được tên khỉ kia tu luyện công pháp gì."

Xích Long Vương không nhịn được nói, vừa nghĩ tới Hầu tử liền đã cảm thấy phiền, làm sao còn thời gian quan tâm hắn tu luyện cái quỷ gì.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch