Chương 303. Lòng người thối nát! Tín ngưỡng đáng thương!
Tu Thần khẽ cười nhìn Ninh Nguyên Vũ.
Lão này tính ra cũng được xem là một nhân vật, ít nhất là một nhân vật dám có dã tâm.
Đã là người thì đều có dã tâm, nhưng không phải ai cũng dám nói thẳng ra như Ninh Nguyên Vũ, hơn nữa lại còn không hề giấu giếm gì hết.
“Vị công tử này, ta không biết ngươi rốt cục là thế lực nào, nhưng ngươi đã dám quang minh chính đại xâm nhập Thương Lan Tử giới, cho thấy ngươi không hề sợ tộc Thương Lan. Việc chiếm đoạt Thương Lan Tử giới đối với loại sâu kiến như chúng ta mà nói thật sự quá huyền ảo mơ hồ. Nói thẳng ra là chúng ta căn bản không xứng, không xứng tham dự cũng không xứng để biết.” Ninh Nguyên Vũ trịnh trọng nói.
Lời này nghe thật sự như kim đâm vào lòng khiến người ta nhụt chí, nhưng lại là sự thật.
Đối với Nguyên giới mà nói thì người trong Tử giới chỉ là công cụ mà thôi, giống như Tán giới với Tử giới vậy, đều tồn tại để thu thập sinh linh chi lực mà thôi.
Chỉ cần Đại năng Nguyên giới người ta không vui, muốn hủy lúc nào thì hủy lúc đó, bởi vì pháp tắc Tử giới nằm trong tay người khác.
Từ cổ chí kim, trong dòng chảy vô tận của lịch sử, thỉnh thoảng lại xuất hiện một nhóm người muốn khiêu chiến Nguyên giới, muốn thoát ly khỏi sự khống chế của Nguyên giới, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều thất bại.
Chỉ có thuận theo, chỉ có ngoan ngoãn nghe lời hiệu triệu của Nguyên giới, phi thăng vào Nguyên giới mới là lối thoát cuối cùng của bọn họ, cũng là lựa chọn duy nhất.
Vì sao Chiến Thiên Vân và Phong Trần Tử lại tốn nhiều tâm tư như vậy muốn khống chế Tử giới? Chính là vì muốn sau khi phi thăng có được tiếng nói nhất định, khiến bản thân có thể có vị trí tương đối ở Nguyên giới.
Chỉ tiếc rằng con đường mà hai người bọn họ đi cũng chính là con đường khiêu chiến quy tắc Nguyên giới, cho dù Tu Thần không xuất hiện, cho dù ai trong bọn họ thật sự thống nhất được Tử giới, kết cục vẫn như vậy.
Tưởng rằng có thể một tay che trời, che luôn Nguyên giới, nhưng kỳ thực tất cả đều bị kiểm soát.
Lần này Tu Thần xâm nhập vào Thương Lan Tử giới đã ngay lập tức bị tộc Thương Lan phát hiện, sau đó trực tiếp phát hiệu lệnh. Trong vòng nửa tiếng ngắn ngủi, tất cả vương triều ở Bắc đại lục đều cử người truyền tin tìm kiếm kẻ xâm nhập.
Đây chính là khống chế!
Đây chính là lý do vì sao tộc Thương Lan lại lập lên các vương triều trên Tử giới.
Các tông phái trong Thiên Khôn Tử giới không có tín ngưỡng, bọn họ đều muốn thoát ra khỏi quy tắc, cho nên che giấu đi dã tâm, muốn đấu với trời. Lợi thế của kiểu kết cấu thế giới này là khiến các tông môn đều cùng phát triển, tốc độ thu thập sinh linh chi lực sẽ nhanh vô cùng. Nhưng cái dở là không quản được lòng người, chỉ có thể xem người bên trong đó như súc sinh mà nuôi, khiến bọn họ đấu đá lẫn nhau, cho dù phi thăng vào Nguyên giới cũng không được trọng dụng.
Mà con đường tộc Thương Lan chọn lại hoàn toàn ngược lại, mỗi một đại lục duy trì vài vương triều, sau đó tộc Thương Lan trở thành tín ngưỡng duy nhất của tất cả các vương triều, một tín ngưỡng khiến bọn họ hoàn toàn không dám có suy nghĩ khinh nhờn, phản kháng, toàn quyền khống chế bọn họ.
Khi bá chủ của những vương triều này phi thăng vào Nguyên giới, là có thể sắp xếp làm chi trưởng bên mình.
Nhưng khuyết điểm cũng rất dễ nhận thấy, đó chính là vô địch sẽ khiến người ta lười biếng.
Bá chủ vương triều sau khi hoàn toàn khống chế được một đại lục, người ở tu vi tầng cao nhất sẽ cảm thấy không có nguy cơ với tu luyện, từ đó buông lỏng tốc độ.
Một khi tốc độ chậm lại, sinh linh chi lực thu thập được thông qua việc bọn họ phi thăng cũng sẽ giảm đi.
Cho nên hiện giờ Thương Lan Tử giới cũng bắt đầu thay đổi, bọn họ loan tin rằng một đại lục chỉ có thể tồn tại một vương triều, khiến các tiểu vương triều nảy sinh cảm giác có nguy cơ, nhanh chóng thăng cấp tu vi, từ đó có thêm cơ hội sinh tồn.
Tại sao không duy trì vương triều nhỏ yếu, mà lại trực tiếp duy trì vương triều lớn mạnh nhất?
Ví dụ như Bắc đại lục, Tấn vương triều đã lớn mạnh vô cùng rồi, tại sao không duy trì Ninh vương triều chống lại nó?
Thứ đã đến cực hạn, ngươi có cố gắng ép buộc nữa cũng không thêm được quá nhiều, càng là vương triều nhỏ thì khi bị bức đến đường cùng năng lượng bộc phát ra sẽ càng lớn, đây chính là cách nghĩ của tộc Thương Lan.
Nói tóm lại, đều là kiến hôi mà thôi.
Là quân cờ trong tay kẻ cường quyền, không có quyền làm chủ nào hết, chỉ có thể chấp nhận để kẻ khác dẫn dắt vận mệnh.
Tu Thần khẽ cười nhìn Ninh Nguyên Vũ nói: “Xem ra ngươi đã nhìn rõ rồi.”
“Ta vẫn luôn nhìn rất rõ ràng, nhưng lại bất lực không thể thay đổi hiện trạng, bởi vì đó không phải khu vực chúng ta có thể chạm vào, cũng là vùng cấm của thực lực chúng ta. Nhưng sự xuất hiện của ngươi khiến chúng ta nhìn thấy hi vọng, so với việc trở thành quân cờ tu luyện cùng các vương triều khác trong tay Thương Lan Tử giới, chi bằng cược một phen, hợp tác cùng công tử. Dù sao kết quả xấu nhất chẳng phải cũng chỉ là toàn bộ Ninh vương triều bị hủy diệt sao? Dựa vào ngươi, có lẽ còn có một chút cơ hội. Còn nếu thuận theo thế cục hiện nay, Ninh vương triều của ta chắc chắn thịt nát xương tan.” Ninh Nguyên Vũ trầm giọng nói.
“Tại sao ngươi lại khẳng định tộc Thương Lan sẽ không duy trì Ninh vương triều của ngươi?” Tu Thần buồn cười hỏi.
Ý đồ của người ta đâu có thể hiện rõ như vậy, chắc chắn là đều gửi gắm hi vọng và khích lệ cho mỗi vương triều.
“Đây chính là nỗi đau khổ của Ninh vương triều ta, phía trên có Tấn vương triều, phía dưới có ba mươi sáu nước, bị kẹt ở giữa chỉ có thể trở thành bàn đạp, không thể trở thành chính tông.” Ninh Nguyên Vũ đáp lời.
Ninh Chính và ba vị vương gia khác bên cạnh tái nhợt mặt mũi, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi không dám tin tưởng.
Bọn họ không nhìn xa trông rộng như Ninh Nguyên Vũ, thậm chí chưa bao giờ biết tương lai của Ninh vương triều đã trở nên tuyệt vọng như vậy.
Ninh Hiên nãy giờ vẫn đang quỳ dưới đất, vết thương trên mặt còn nhỏ máu, khắp người nhìn rất hung dữ, nghe thấy những lời này của Ninh Nguyên Vũ, trong lòng cũng trở nên đau khổ tuyệt vọng.
Hóa ra vương quốc của mình, đã đến nước này rồi sao?
Không! Không thể nào!
Hắn tin tộc Thương Lan tuyệt đối không đối xử như vậy với bọn hắn! Tất cả đều là âm mưu của Ninh Nguyên Vũ mà thôi! Căn bản không tồn tại!
“Lão tổ tông, phụ hoàng, các người hồ đồ rồi! Muốn phản bội Thương Lan Tử giới, đầu hàng kẻ xâm nhập sao? Chuyện này không thể được! Các người không được để tên này lừa gạt! Tu vi cao nhất trong Tử giới cũng chỉ là Thánh Thiên cảnh tầng chín mà thôi! Có mạnh hơn nữa thì có thể đến mức nào? Đến lúc đó bị tộc Thương Lan phát hiện, trực tiếp cử con rối hóa thân xuống, cho dù là tu vi Thánh Thiên cảnh tầng chín, nhưng chỉ một mình hắn thì đối phó kiểu gì? Trung thành với tộc Thương Lan mới là con đường đúng đắn đó tổ tông à!” Ninh Huyên gào lên tan nát cõi lòng
“Ngươi câm miệng lại!” Ninh Nguyên Vũ quay phắt lại nhìn Ninh Hiên, một luồng khí tức lớn mạnh quét qua, khiến Ninh Hiên không ngừng thổ huyết, ngất đi.
Tu Thần nhìn Ninh Huyên nằm bẹp dưới đất rồi cười nói: “Ngươi xem xem, ngay cả người thừa kế tương lai của Ninh vương triều còn kiên định tín ngưỡng như vậy, đến nước này vẫn không tiếc mạng ngăn cản các ngươi phản bội, một mình ngươi chọn thì có tác dụng gì chứ?”
Lời này của Thu Thần khiến sắc mặt Ninh Nguyên Vũ trở nên vô cùng khó coi, còn Ninh Chính và ba người bên cạnh cũng đang chớp mắt, không dám nhìn thẳng Tu Thần.