Chương 407: Để mắt tới Bắc Lý giới! Đoạt được Phù Tiên giới trong mười ngày!
Thiên Khôn Tử giới, trong miếu Thiên Thần trên núi Thiên Tử.
Hôm nay lại là một ngày các thành viên của miếu Thiên Thần tề tựu đông đủ, tất cả mọi người đều trở về.
Nghiêm túc mà nói, tất cả đều bị giết chết quay về.
Tu vi Thiên Tôn quả thực có thể tự do tự tại trong Phù Tiên giới, thời gian trôi qua rất thoải mái.
Nhưng nếu Vô Thần muốn tra xét chặt chẽ và làm cuộc vây quét thì Thần Vương cũng không tránh nổi.
Chẳng có gì bất ngờ xảy ra cả, những người đi đến Phù Tiên giới lúc trước đều chết quay trở về.
Một đám người ngồi vây quanh bàn tròn cùng ăn bữa cơm tối, bầu không khí vô cùng vui vẻ.
"Thầy, lúc nào thì chúng con quay lại ạ?" Phương Nhuế Nhuế uống hớp canh, ngẩng đầu hỏi Tu Thần.
Con bé này bình thường rất kiêu căng tự mãn, bị giết trở về như vậy nên trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái, muốn lập tức đi trả thù cho bằng được.
Những người khác cũng đồng loạt quay đầu đưa mắt nhìn về phía Tu Thần.
Tu Thần bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, cười ha ha bảo: "Các ngươi nên đến Nguyên giới khác để rèn luyện hơn là đến Phù Tiên giới."
"Nguyên giới khác ấy ạ? Giờ thầy đã biến thái đến độ muốn xâm lấn sang Nguyên giới khác sao?" Phương Nhuế Nhuế trợn tròn mắt, lên tiếng hỏi Tu Thần với vẻ mặt kinh ngạc.
Những người khác cũng rối rít tỏ vẻ ngạc nhiên và khiếp sợ.
Bọn họ vốn tưởng rằng mình đã biết đại khái thực lực của Tu Thần hùng mạnh đến mức nào nhưng bây giờ nhìn lại dường như có vẻ hơi mờ mịt? Phù Tiên giới còn chưa đoạt được sao đã muốn bọn họ đến Nguyên giới khác làm loạn.
Thông qua nhiệm vụ mà Tu Thần giao cho trong khoảng thời gian này, bọn họ đại khái cũng biết thông thường khi Tu Thần mới bắt đầu xâm lấn đến một thế giới nào đó, trước tiên sẽ phái bọn họ đi xung phong, sao đó hắn mới ra tay tiếp quản bằng cách thức chèn ép về mọi mặt.
Tu Thần nhìn ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hắn mỉm cười nói: "Chuyện của Phù Tiên giới các ngươi không xen vào được nữa, cũng không cần thiết phải nhúng tay. Nguyên giới này là gốc rễ của chúng ta, về sau đại bản doanh không thể để các ngươi làm loạn nữa."
Tu Thần có thể trực tiếp cho bọn họ tu vi nghiền nát được Vô Thần, để bọn họ có thể đoạt thẳng lấy Phù Tiên giới cho hắn.
Nhưng như vậy sẽ để lộ rất nhiều thứ cho các đại năng Nguyên giới khác, đến lúc đó những Nguyên giới khác đều vô cùng e dè Tu Thần, điều này sẽ làm tăng lên rất nhiều phiền phức cho hắn.
Hắn chỉ ở trong Lĩnh Vực Vô Địch của mình mà thôi, cứ cho là cho toàn bộ thành viên miếu Thiên Thần tu vi mạnh nhất thì chung quy vẫn có xác suất xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Ví dụ như Tu Thần có thể tăng tu vi của Kinh Như Tuyết lên tới trình độ sánh ngang với Phù Tiên Tử, thậm chí vượt qua cả lão.
Nhưng nàng chưa chắc đã bắt được Phù Tiên Tử.
Bởi vì bên trong không giống nhau.
Nhà giàu mới nổi chưa có vốn tích lũy và gốc gác, còn Phù Tiên Tử sống bao nhiêu năm? Phát triển bao nhiêu năm?
Lão chính là nhóm giống loài đầu tiên xuất hiện sau khi Nguyên giới sinh ra, thủ đoạn và át chủ bài thực sự nhiều lắm.
Chỉ cần đối phương không tiến vào Lĩnh Vực Vô Địch của Tu Thần thì chính hắn cũng không biết rốt cuộc át chủ bài sau cùng của Phù Tiên Tử là gì. Tiếp theo đây chính là trận chiến giữa Tu Thần và Vô Thần ở Phù Tiên giới, mà Phù Tiên Tử chắc chắn đang âm thầm quan sát.
Tu Thần không thể để Phù Tiên Tử cảm thấy hắn có tính uy hiếp hủy diệt với lão, không thể cho lão có cảm giác ngay cả bản thân cũng không có cách nào đối phó hắn. Thời điểm Lĩnh Vực Vô Địch của hắn còn chưa hoàn toàn bao trùm Phù Tiên giới, mà lại bị Phù Tiên Tử cá chết lưới rách, thì tình hình ấy đối với Tu Thần mà nói sẽ trở nên vô cùng phức tạp.
Tu Thần không thích những chuyện phức tạp, hắn chỉ muốn nghiền nát người ta.
Trước tiên nghiền nát Vô Thần, sau đó nghiền nát Phù Tiên Tử, từ đó đoạt lấy toàn bộ Phù Tiên giới.
Từng bước từng bước chèn ép theo tiết tấu và có giới hạn mới là ổn thỏa nhất, đặc biệt là trong lúc người khác thả lỏng cảnh giác.
"Thầy, chúng ta phải đến Nguyên giới nào?" Thượng Cung Cẩn lộ ra vẻ mặt hơi kích động.
Nơi nàng muốn đi nhất chính là Thiên giới!
Giết chết Dạ Hạ Thiên Quân để báo thù cho gia tộc Thượng Cung chính là giấc mơ lớn nhất cả đời này của nàng.
Tu Thần dĩ nhiên biết nguyên nhân khi Thượng Cung Cẩn hỏi câu này, hắn cười nói: "Bắc Lý giới, Thiên giới tạm thời chưa vào được, yên tâm, thời cơ chín muồi sẽ vào."
Bắc Lý giới?
Đám người đưa mắt nhìn nhau.
Thực ra bọn họ căn bản chưa từng nghe nói đến Bắc Lý giới.
Trưởng thành quá nhanh quả thực không phải chuyện tốt đối với bọn họ, kiến thức tích lũy đã bắt đầu không theo kịp rồi, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tu Thần muốn đưa bọn họ đến Nguyên giới khác sớm.
Tu Thần sẽ không động đến Bắc Lý giới sớm, trước tiên là Phù Tiên giới, rồi đến Thiên giới, sau đó mới là Bắc Lý giới.
Cho nên khoảng giữa giai đoạn này hắn cho bọn họ đến Bắc Lý giới rèn luyện là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì trước khi nắm được Phù Tiên giới trong tay Tu Thần sẽ không bố trí bất cứ thứ gì ở Bắc Lý giới, thành viên của miếu Thiên Thần cũng không có bất kỳ sự hỗ trợ nào, hoàn toàn phải dựa vào bản thân tự mình phát triển.
"Bắc Lý giới là nơi nào ạ? Có lợi hại không?" Kinh Như Tuyết nghi ngờ hỏi.
"Chín đại Nguyên giới, ba giới làm thành một vòng. Bắc Lý, Phù Tiên và Nguyên giới là ba giới trong một vòng đó, từ khoảng cách không gian mà nói cũng rất gần, chúa tể trên danh nghãi của Bắc Lý giới là một người tên Chú Ly." Thượng Cung Cẩn giải thích.
"Chú Ly? Lợi hại không?" Trong mắt Phương Nhuế Nhuế hiện lên sự phấn khích.
"Dù sao cũng không lợi hại bằng thầy, lần trước ba giới chủ của ba đại Nguyên giới đều không dám ra tay với thầy." Thượng Cung Cẩn nói với vẻ mặt tràn đầy sự khinh thường.
Lúc trước ba người Chú Ly, Vô Thần và Trường Sinh đồng thời xuất hiện trong hư vô cằn cỗi, muốn lấy Tử giới sau đó chiến đấu với Tu Thần.
Bọn họ nói ra vô số lời hung ác nhưng chẳng ai dám ra tay cả, quả thực chỉ biết nói mồm.
"Vậy chúng ta đi thôi, dù sao chỉ cần có việc để làm là được." Tiger gặm thịt cười ha hả nói.
"Ta thấy ngươi nghĩ chỉ cần có ăn là được rồi đúng không?" Tiểu Bạch ở bên cạnh cười chế nhạo.
Tiger trừng mắt liếc nhìn Tiểu Bạch: "Con khỉ nhỏ nhà ngươi ngứa da phải không? Ngươi ăn còn nhiều hơn cả ta!"
"Saitama ăn nhiều nhất đó." Tôn Ngộ Không nhếch miệng nói.
Saitama chớp chớp mắt, sau đó nhìn đống xương chất cao thành núi trước mặt mình, chống cằm hờ hững gật đầu: "Ừ, ta ăn nhiều nhất."
"Được rồi, ăn cơm đi, vừa về đến nơi lại cãi vã." Kinh Như Tuyết nói một câu.
Kinh Như Tuyết lên tiếng, đám Tiểu Bạch lập tức ngậm miệng lại ngoan ngoãn ăn cơm.
Đám người này căn bản không cãi nhau ở đây thì lại cãi nhau dọc đường đi, ngoại trừ không dám chọc đến bốn nữ đồ đệ của Tu Thần và Mục Ngưng Sương, những người còn lại ai cũng không sợ ai.
"Thầy, chúng ta đều đi Bắc Lý giới sao?" Sở Nguyệt ngồi bên cạnh Tu Thần nhẹ giọng hỏi.
So với bọn họ, Sở Nguyệt không quen thuộc những người ở đây lắm, dù sao đây cũng xem như là lần đầu tiên nàng gặp mặt nhận biết mọi người, cho nên nói chuyện khá ít, cũng có vẻ hơi dè dặt.
"Đúng vậy, mọi người đều đi Bắc Lý giới rèn luyện, thế giới kia chơi vui hơn Phù Tiên giới nhiều, về phần những Nguyên giới khác thì chờ vi sư đoạt được Phù Tiên giới đã rồi nói tiếp." Tu Thần gật đầu nói.
"Vậy lúc nào thầy mới đoạt lấy Phù Tiên giới?" Phương Nhuế Nhuế tò mò nhìn Tu Thần.
Tu Thần cười ha ha, ưu nhã cắt một miếng thịt bò cho vào miệng cẩn thận nhai.
Thanos và Madara thấy động tác này của Tu Thần cũng bắt chước học theo nhưng làm kiểu gì trông cũng kỳ cục, hoàn toàn không có khí chất như Tu Thần.