Chương 455. Đại lão chín đại Nguyên giới hiện thân! Mưu kế của Phù Tiên Tử!
Lúc này Thiên Cương vô cùng sợ hãi, thậm chí lão còn hoài nghi có phải Phù Tiên Tử bị Tu Thần chọc giận đến phát bệnh rồi không.
Cửu Giới lệnh chỉ để đối phó với kẻ địch bên ngoài, mà Tu Thần rõ ràng không phải người ngoài giới. Nhưng giờ Phù Tiên Tử lại muốn thay đổi thân phận của Tu Thần, từ đó sử dụng Cửu Giới lệnh.
Việc này quá mạo hiểm!
"Không được! Việc này quá mạo hiểm! Nếu bị phát hiện, tình cảnh của chúng ta sẽ càng khó khăn hơn!" Thiên Cương lắc đầu từ chối.
Đây không phải là chuyện đùa.
Ít nhất bây giờ Thiên Giới vẫn còn bình yên vô sự, không bị kẻ khác nhòm ngó xâm lược. Lão không thể sử dụng Cửu Giới lệnh chỉ vì một câu nói của Phù Tiên Tử.
"Lẽ nào tình cảnh của chúng ta bây giờ tốt lắm sao? Trong chín đại Nguyên giới đang có một vị chúa tể mang theo dã tâm bừng bừng bắt đầu hạnh động. Chúng ta nói dối lai lịch của Tu Thần, sử dụng Cửu Giới lệnh, những người khác làm sao mà biết được? Chỉ có người đứng sau Tu Thần mới biết được thân phận thực sự của hắn!" Phù Tiên Tử lạnh giọng nói.
"Cho nên, đến lúc đó ai là người đầu tiên đưa ra nghi vấn, chứng minh được Tu Thần đến từ trong Nguyên giới chứ không phải người bên ngoài, thì hắn chính là người đứng sau lưng hắn?" Thiên Cương hỏi.
Phù Tiên Tử khẽ gật đầu, cười lạnh nói: "Đây là cách duy nhất để nhanh chóng tìm ra hắn. Tình hình trước mắt không cho phép hai ta do dự nữa! Chắc chắn hắn còn đường xoay xở, không thì không thể để mặc ta giết Tu Thần như thế."
Thiên Cương không lên tiếng, chỉ cau mày rơi vào trầm tư. Lý trí nói cho lão biết, Cửu Giới lệnh này không động vào được. Nhưng quả thực lão rất tán thành lời Phù Tiên Tử nói, đối phương không tiếc để mất một Tu Thần, thì chắc chắn trong tay còn có quân cờ mạnh hơn!
Kẻ địch trong tối, bọn họ ở ngoài sáng, tình thế này vô cùng bị động!
Ngay cả kẻ địch là ai bọn họ cũng không biết, căn bản không thể đề phòng được trước đòn tấn công của đối phương.
Thiên Cương không thích ở thế bị động, lão thích chủ động!
"Nhưng dù đối phương bị vạch mặt, nhưng chúng ta giả truyền Cửu Giới lệnh là thật. Đến lúc đó hắn có thể mượn cớ này để định tội chúng ta." Thiên Cương nói ra nỗi lo lắng trong lòng.
Phù Tiên Tử cười ha hả, đáp: "Nếu quả thật là vậy, thì chúng ta cứ trực tiếp thừa nhận là được. Cho tới giờ mọi người đều nói cùng đề phòng chống ngoại địch, nhưng ta và ngươi đều biết rõ, đại địch thực sự của chúng ta chính là chín người này! Những người khác không phải là kẻ ngu, một khi bọn họ biết có một người trong đó bắt đầu ra tay, chẳng lẽ lại không hành động? Ngươi nên rõ, trong đám chúa tể của chín đại Nguyên giới, ai dám ra tay trước thì chứng tỏ hắn có chỗ dựa!"
Thiên Cương hơi run lên, ngẩng phắt đầu, nhìn chằm chằm vào Phù Tiên Tử: "Được, đốt Cửu Giới lệnh đi!"
"Sảng khoái!"
Phù Tiên Tử cười lớn một tiếng, sau đó vung tay lên, hai người chớp mắt xuất hiện trong vùng hư vô. Toàn bộ không gian nơi này giống như tồn tại độc lập, vừa giống có đầu cùng lại vừa không giống.
"Lấy ra đi." Phù Tiên Tử nói.
Cửu Giới lệnh phải có hai người đồng thời lấy ra đốt lên mới có thể thành công. Đây cũng là lý do vì sao Phù Tiên Tử buộc phải thuyết phục được Thiên Cương.
Tất nhiên, chủ yếu lão vẫn muốn Thiên Cương bước lên cùng một chiếc thuyền với mình, để nhỡ đâu xảy ra chuyện bất trắc thì cũng có hai người chống đỡ.
Hai người đau khổ dù sao cũng tốt hơn một người rơi lệ.
Thiên Cương gật đầu, sau đó xòe bàn tay ra. Một khối lệnh bài màu đen xuất hiện, từ từ xoay tròn trong lòng bàn tay.
Lệnh bài kia thoạt nhìn không có gì khác biệt so với những lệnh bài khác, nhưng trên nó tỏa ra khí tức hết sức lạnh lẽo, không gian xung quanh lệnh bài lập tức đóng băng sau khi nó vừa xuất hiện.
Phù Tiên Tử cũng lấy ra Cửu Lệnh giới của mình. Hai người liếc nhau, sau đó đồng thời ném hai khối lệnh bài vào không trung.
Chỉ thấy trong chớp mắt hai khối lệnh bài va vào nhau, bỗng nhiên biến thành một biển lửa màu đen, không gian bị đóng băng xung quanh lập tức khôi phục lại như cũ.
"Phừng..."
Một tiếng trầm thấp vang lên, bảy chùm sáng màu đỏ như máu bắn ra từ trong biển lửa, biến mất trong không trung.
Hai người Phù Tiên Tử và Thiên Cương chỉ lặng lẽ đứng giữa hư không, không ai lên tiếng.
Một lát sau, bỗng nhiên cả khoảng không gian này sáng bừng tới vạn trượng, ánh sáng màu vàng kim lấp lánh chói mắt, sau đó bóng một đám người xuất hiện trước mặt họ.
"Phù Tiên Tử, Thiên Cương, chắc các ngươi cũng biết khởi động Cửu Giới lệnh có ý nghĩa như thế nào?" Một giọng nói vô cùng uy nghiêm vang lên.
Người vừa nói là chúa tể của Trường Hà giới, Trường Hà.
Những bóng người xuất hiện không phải là thực thể, tất cả đều chỉ là ảo ảnh mà thôi.
Họ không cần cho hóa thân đến đây, chỉ cần biết rốt cuộc vì sao Phù Tiên Tử và Thiên Cương lại muốn khởi động Cửu Giới lệnh là đủ rồi.
Nếu quả thật có ngoại lai xâm lược, thì cứ trực tiếp thương nghị sách lược đối phó với địch.
Không gian này được chín đại chúa tể liên hợp lại để chế tạo ra vào lúc trước. Chỉ có chín người bọn họ mới có tư cách tiến vào trong đó.
Phù Tiên Tử và Thiên Cương liếc mắt nhìn nhau.
"Chúng ta phát hiện ra một người từ ngoại giới đến xâm lăng." Phù Tiên Tử nói.
"Ở nơi nào?" Trường Hà hỏi.
"Bị ta giết rồi."
"Bị ngươi giết? Phù Tiên Tử, ngươi có biết dùng Cửu Giới lệnh lung tung sẽ bị hình phạt thế nào không? Lôi một chuyện không có đối chứng ra để nói, lẽ nào thời gian của chúng ta nhiều lắm sao?" Chúa tể Thần Vũ giới lạnh giọng quát lên.
Về xếp hạng thực lực của chúa tể chín đại Nguyên giới, Phù Tiên Tử và Thiên Chương đứng bét, cho nên hai người khá yếu thế, bởi vậy từ rất lâu đã bắt đầu liên minh trên danh nghĩa.
Có điều tuy đã liên minh, nhưng đại lão của các Nguyên giới khác vẫn có chút xem thường hai người này.
"Cho nên ngươi đang chất vấn ta sao?" Phù Tiên Tử cũng hỏi lại bằng giọng lạnh lùng.
"Chứng cớ đâu? Dùng một người đã chết để nói chuyện, có phải là trò trẻ con rồi không?" Bắc Lý, chúa tể của Bắc Lý giới lên tiếng hỏi.
So về tính tình thì Bắc Lý là người khá ôn hòa, nhưng người này thuận lợi đủ bề, trong lòng Phù Tiên Tử lại xem thường lão nhất.
"Trong thời gian qua, Phù Tiên giới của ta bị Tu Thần xâm lược, thậm chí còn nghiền nát một khu vực trong Phù Tiên giới thành vùng hư vô, vừa rồi mới được ta tu sửa lại! Thực lực của Tu Thần ít nhất cũng phải là Phệ Thiên Hành Giả cấp bốn! Ta muốn hỏi các vị, người dưới trướng các vị có thể có Phệ Thiên Hành Giả cấp bốn hay không?" Phù Tiên Tử nhìn một vòng xung quanh, cười lạnh hỏi.
"Phệ Thiên Hành Giả cấp bốn?"
Một vị chúa tể Nguyên giới giật mình hỏi lại.
"Dưới trướng ta không có cấp bốn, cũng không có khả năng có cấp bốn." Chúa tể Thần Vũ giới mở miệng phủ nhận ngay.
"Ta cũng không có, Phệ Thiên Hành Giả cấp bốn chỉ cần thêm một cấp nữa là sẽ uy hiếp đến sự tồn tại của ta. Không thể nào cho phép kẻ như vậy xuất hiện dưới trướng mình được."
"Không sai, ta cũng không có."
Bảy người lần lượt phủ nhận, giọng nói hết sức kiên quyết.
Đôi mắt Phù Tiên Tử chợt lóe lên ánh sáng lạnh, lão khẽ cười rồi nói: "Trong các ngươi, có một người đang nói dối."