Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 545: Tâm tư của Qua Thiên! Lạt mềm buộc chặt!

Chương 545: Tâm tư của Qua Thiên! Lạt mềm buộc chặt!




"Thầy ơi, góc nhìn này là...?" Đám người Kinh Như Tuyết thấy màn hình, đều hoang mang nhìn sang Tu Thần.

Bộ phim này không giống những bộ phim Tu Thần chiếu lúc trước, nó có góc nhìn của diễn viên chính, cho nên họ chỉ nhìn thấy Qua Thiên, còn bản thân người có góc nhìn này là ai thì họ không biết.

"Là góc nhìn của thế thân vi sư. Gần đây ta đang nghiên cứu một loại công nghệ phi pháp, vốn tưởng rằng không dùng được ở bên ngoài. Nhưng giờ xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm." Tu Thần hài lòng gật đầu.

Thế thân kia của Tu Thần đã được hắn cải tạo, những gì mà hai mắt nhìn thấy có thể chiếu lên màn hình lớn được. Tu Thần còn lo rằng không kết nối được, nhưng giờ xem ra công nghệ phi pháp này khá là trâu bò.

"Người ở bên ngoài vừa rồi là Qua Thiên sao?" Thượng Cung Cẩn nhíu mày hỏi.

Tu Thần gật đầu.

"Vậy giờ hai người sẽ đi đâu?" Kinh Như Tuyết hỏi.

"Thần Vũ giới. Nhưng dựa vào tình hình hiện giờ thì có vẻ Qua Thiên đang có tâm tư khác." Tu Thần bật cười, vẻ mặt khá hứng thú.

Trong màn hình, thế thân của Tu Thần và Qua Thiên chưa trở lại Thần Vũ giới.

Hai người đang đi lòng vòng trong Hư Vô Chi Cảnh, chưa vào Thần Vũ giới.

"Ngươi đang đưa ta đi hóng gió sao?" Tu Thần cười lạnh hỏi.

Qua Thiên bật cười, đáp: "Hiện giờ chúa tể các Nguyên giới vô cùng cảnh giác, không ai tin ai. Đương nhiên là không thể để họ phát hiện ta và ngươi đi cùng nhau được. Nên vẫn phải cẩn thận, đi lòng vòng một chút."

Thế thân Tu Thần liếc mắt nhìn lão, nhưng không nói thêm gì.

"Ta vẫn luôn có một thắc mắc, không biết ngươi có thể cho ta một đáp án không? Nhân lúc bây giờ còn rảnh rỗi." Qua Thiên cười híp mắt hỏi.

"Ta nói không thể được không?" Tu Thần khẽ cười hỏi lại.

"Đương nhiên là được, ngươi cũng biết tính cách của ta không thích ép buộc người khác. Huống hồ hai ta cũng có thể hợp tác đúng không? Ngươi với ta cũng coi như là đồng hương, hai chúng ta liên thủ lại chiếm lấy chín đại Nguyên giới, sau đó chua năm năm, chẳng phải là vui vẻ hơn sao?" Qua Thiên cười nói.

"Ta đã hợp tác với người khác rồi." Tu Thần nói.

Mí mắt Qua Thiên chợt run lên, nhìn sâu vào Tu Thần, sau đó lại bật cười, tỏ vẻ chẳng hề gì: "Không sao, hợp tác cũng chẳng phải chuyện thiên trường địa cửu gì, có thể kết thúc bất cứ lúc nào. Hợp tác với người khác chung quy cũng là người ngoài, không đáng tin. Ngươi với ta mới là người một nhà."

Tu Thần buồn cười nhìn Qua Thiên, da mặt lão này dày đến mức đao thương bất nhập, lời như vậy cũng có thể nói mà không chớp mắt, coi mình là đứa trẻ lên ba sao?

"Thế nào? Ta hợp tác với ngươi, giết Thiên Cương trước, sau đó sẽ thảo luận mục tiêu kế tiếp!" Qua Thiên nói đầy phấn khởi.

Tu Thần lắc đầu nói: "Thiên Cương đã nằm trong lòng bàn tay ta, sao ta phải liên thủ với ngươi chứ? Lại nói, ta đã tiêu diệt Phù Tiên Tử, chiếm được Phù Tiên giới. Bây giờ là đến Thiên giới, ta và chúa tể của nó đã ở trong cục diện không chết không ngừng. Nếu ngươi muốn hợp tác với ta dù sao cũng phải có thứ gì đó để ngỏ lời chứ? Bằng không đến lúc đó bị ngươi đâm một dao sau lưng chẳng phải là đáng thương lắm sao?"

Nghe Tu Thần nói vậy, sắc mặt Qua Thiên có chút khó coi.

Ý Tu Thần là muốn lão cũng phải giết chết hoặc là hoàn toàn trở mặt với chúa tể một Nguyên giới.

Lão đâu có ngu, sao có thể làm ra chuyện như thế được?

"Vậy chúng ta quay trở lại chủ đề cũ đi. Sao ngươi giết được Phù Tiên Tử?" Qua Thiên chợt đổi đề tài, hỏi ra vấn đề mà tất cả các chúa tể đều nghi hoặc.

Cái chết đột ngột của Phù Tiên Tử khiến các chúa tể khác vừa khiếp sợ và kiêng dè.

Bởi vì Phù Tiên Tử chết thì chứng tỏ nếu bọn họ không đối phó cẩn thận, sẽ bước vào vết xe đổ của lão.

Nhưng bất kể họ nghĩ thế nào cũng không thể nghxi ra nổi vì sao Phù Tiên Tử có thể chết dễ dàng như vậy? Mà những chúa tể khác lại hoàn toàn không phát hiện ra!

Điều này thực sự quá vô lý!

Dù cho ngươi thực sự không đánh lại Tu Thần, thì cũng có thể sử dụng đại trận cấm chế bản nguyên Nguyên giới để đuổi kẻ địch ra ngoài, giống như Thiên Cương lúc này. Tuy rằng tổn thất rất lớn, nhưng ít nhất cũng giữ được Nguyên giới, đồng thời bảo vệ được mạng sống của mình.

Trừ phi Phù Tiên Tử tự mình tìm đường chết, muốn phân cao thấp với Tu Thần, sau đó bị hắn đánh chết tươi. Nếu không thì chắc chắn sẽ bị các chúa tể khác phát hiện ra.

Cuộc tử chiến cấp bậc chúa tể chính là thời cơ dễ dàng nhất để những kẻ khác làm ngư ông đắc lợi. Bởi vì hai người đều sẽ bị trọng thương, cho nên nếu các chúa tể Nguyên giới khác biết Phù Tiên Tử và Tu Thần đối đầu sống chết với nhau thì chắc chắn sẽ tới tham gia, nói không chừng còn trở thành người thắng cuối cùng.

Nhưng đến khi Phù Tiên Tử chết, bọn họ cũng không biết gì, điều này thực sự quá kỳ quặc.

Tu Thần hứng thú nhìn Qua Thiên: "Lúc trước ta nói chuyện về vấn đề này với ngươi rồi à? Sao lại là trở về chủ đề cũ?"

Qua Thiên đang thử thách đầu óc Tu Thần, hỏi vòng vo một hồi, sau đó bất thình lình nói ra mục đích thật của mình, muốn gạt xem Tu Thần có thể lỡ miệng nói ra điều gì hữu dụng hay không.

Hiển nhiên, tâm tư ấy của lão đã bị Tu Thần nhìn thấu.

Qua Thiên bị Tu Thần vạch trần, cảm thấy hơi xấu hổ, bật cười nói: "Xem ngươi nói kìa, chúng ta đều là đồng hương, câu hỏi này cũng không quan trọng lắm thì phải? Phù Tiên Tử cũng đã chết lâu như vậy, ta chỉ hiếu kỳ, muốn biết ngươi thực hiện bằng cách nào. Ngươi nói cho ta biết phương pháp, ta sẽ lập tức dùng nó để đối phó với các chúa tể Nguyên giới khác."

Tu Thần nhếch miệng cười đầy ẩn ý, nói: "Ta có thể nói phương pháp cho ngươi biết, nhưng có một yêu cầu."

"Thật ư?" Qua Thiên sửng sốt.

Lão cũng chỉ thử chút xem sao, hoàn toàn không ngờ Tu Thần sẽ thực sự nói cho mình biết. Nhưng nghe Tu Thần nói vậy, lão nhất thời nghi ngờ không thôi.

Đương nhiên là Qua Thiên cũng biết yêu cầu của Tu Thần, chẳng phải là muốn thả cha mẹ và em gái của hắn ra sao?

Nhưng hắn thực sự sẽ nói cho mình biết về thủ đoạn giết Phù Tiên Tử ư?

Trong mắt Qua Thiên, đáp án chắc chắn là phủ định.

Tuy rằng quen Tu Thần không bao lâu, nhưng trong lòng lão còn cảm thấy Tu Thần xảo quyệt và nham hiểm hơn cả các chúa tể khác. Đối phó với hắn nhất định phải cẩn thận, không thể sai lầm một bước nào, bằng không thì sẽ bị hắn lừa không dậy nổi.

"Đương nhiên, hơn nữa còn cả nguyên nhân vì sao ta phát triển nhanh như vậy. Ngươi nhận được phương pháp này, chỉ cần thêm mưu kế hoàn hảo là có thể thay thế được Phạt Ngô." Tu Thần cười tủm tỉm nói.

Qua Thiên nheo mắt. Nói thật, lão đã bắt đầu động lòng.

Không phải động lòng vì Tu Thần nói có thể khiến lão thay thế được Phạt Ngô, mà động lòng muốn biết phương pháp này của Tu Thần rốt cuộc là gì.

"Thế nào? Ta cho ngươi biết phương pháp, ngươi để ta mang cha mẹ và em gái đi." Tu Thần nhìn Qua Thiên, mỉm cười nói.

Qua Thiên ngẫm nghĩ một lát, bỗng nhiên bật cười, đáp: "Xem ngươi nói kìa, ta chỉ tạm thời thay ngươi chăm sóc cha mẹ và em gái thôi. Sao lại dùng việc này ra giao dịch chứ? Chuyện này không gấp, đi thôi. Ta đưa ngươi vào Thần Vũ giới gặp người thân của ngươi. Đừng để bọn họ chờ quá lâu."

Qua Thiên nói xong, tốc độ đột nhiên tăng lên, nháy mắt biến mất.

Đôi mắt Tu Thần ánh lên vẻ nghiền ngẫm.

Lạt mềm buộc chặt sao?

Qua Thiên này cũng có chút thủ đoạn!








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch