Trường Hà đi tới trước mặt Thiên Cương, đây chỉ là một hóa thân Thánh Vương cảnh của lão.
Lúc trước Trường Hà và Thiên Cương từng có giao hẹn, nếu muốn gặp Trường Hà thì bóp nát ngọc giản truyền lệnh trong tay, Trường Hà sẽ xuất hiện.
Dù sao bây giờ tu vi của Thiên Cương đã giảm xuống, tổn thất một hóa thân đối với lão cũng là chuyện họa vô đơn chí, không thể hi vọng xa vời lão lãng phí thêm hóa thân nữa.
Nhưng điều khiến Trường Hà khó hiểu là vì sao mình vừa rời đi không bao lâu mà Thiên Cương đã đến tìm?
Dựa theo lý mà nói, Thiên Cương phải bế quan trong Thiên giới thật lâu mới đúng. Dù sao thế cục bây giờ không còn chỗ cho lão tham dự nữa rồi, hơn nữa người khác không đến gây phiền phức cho lão là lão đã phải cảm tạ ông trời rồi.
"Sao? Ngươi tìm ta có việc gì?" Trường Hà nhíu mày hỏi.
Thiên Cương nhìn Trường Hà, nét mặt lạnh nhạt, chậm rãi nói: "Vừa rồi Tu Thần đến tìm ta."
"Ngươi nói cái gì?"
Nghe Thiên Cương nói vậy, trong lòng Trường Hà chợt giật thót một cái theo bản năng, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.
Thứ mà lão nghĩ tới đầu tiên chính là chuyển hồn giới!
Tu Thần đã biết đến thứ đó!
Bởi vì lúc trước Trường Hà phạm sai lầm, để Tu Thần ngồi ngoài làm ngư ông đắc lợi, giết chết được cả Phù Tiên Tử và Vô Thần, sau đó chuyển hồn giới cũng rơi vào tay hắn.
Chuyển hồn giới chắc chắn là đồ của Giới Ngoại Thiên, nếu Tu Thần biết mình giao chuyển hồn giới cho Thiên Cương, thì thân phận của mình đã hoàn toàn bại lộ rồi!
Trường Hà lập tức toát mồ hôi lạnh đầy trán.
Nếu thân phận của lão bị bại lộ thì kế hoạch tiếp theo sẽ bị rối loạn, thậm chí còn có khả năng xuất hiện kết quả không thể dự đoán được.
Phù Tiên giới đã bị Tu Thần cướp mất, nếu ngay cả kế hoạch chiếm Thiên giới cũng thất bại, thì lão không sống nổi nữa.
Thiên Cương nheo mắt nhìn chằm chằm vào Trường Hà.
Trong nháy mắt lão vừa nói xong, lão thấy rõ ràng nét mặt của Trường Hà hiện ra vẻ giật mình. Trong lòng lão lập tức trở nên lạnh lẽo. Phản ứng của Trường Hà một lần nữa đã chứng minh những gì Tu Thần nói với mình lúc trước đều là thật.
Điều này khiến nội tâm Thiên Cương tràn đầy tức giận và ấm ức. Tức giận là vì Trường Hà lại dám cấu kết với Giới Ngoại Thiên, ấm ức là vì mình đã rơi vào cảnh ngộ thế này, mà lão ta vẫn còn muốn gài bẫy mình!
Định giết người giết từ tâm sao?
Mình đã thảm thế này rồi mà còn không tha cho mình?
"Hình như ngươi rất bất ngờ thì phải?" Thiên Cương nhìn Trường Hà, cười lạnh một tiếng.
Sắc mặt Trường Hà trở lại bình thường. Sự thất thố vừa rồi chỉ xảy ra trong chớp mắt mà thôi, tuy nhiên vẫn bị Thiên Cương nhận ra được.
"Không phải lúc này Tu Thần đang đấu với Qua Thiên sao? Sao lại bỗng nhiên đến tìm ngươi?" Trường Hà cố ý bày ra vẻ mặt hoang mang không hiểu gì.
Thiên Cương bật cười, nói với vẻ nghiền ngẫm: "Vì sao hắn tới tìm ta, chẳng lẽ trong lòng ngươi còn không rõ sao?"
"Trong lòng ta có thể rõ điều gì chứ? Thiên Cương, đừng bảo với ta ngươi bị dăm ba câu của Tu Thần lừa bịp chia rẽ đấy nhé? Ta và Tu Thần không có bất cứ quan hệ gì, hiện giờ cũng chỉ mong sao giết được hắn. Hóa thân nửa chúa tể duy nhất của ta còn bị hắn tiêu diệt, ngươi cho rằng ta và hắn có quan hệ thế nào chứ?" Trường Hà bình tĩnh lại, lạnh giọng quát lên.
Thiên Cương nhìn sâu vào Trường Hà, sau đó đưa chuyển hồn giới cầm trong tay ra.
Trường Hà thấy chuyển hồn giới trong tay Thiên Cương, mí mắt hơi run lên.
"Thứ này trả lại cho ngươi, ta không dùng nổi." Nói xong, Thiên Cương trực tiếp ném trả chuyển hồn giới cho Trường Hà.
"Ngươi có ý gì?" Trường Hà lập tức sầm mặt xuống, biểu cảm cũng trở nên hung dữ hơn.
"Thứ này rốt cuộc là cái gì, ngươi rõ hơn ta. Ta không dùng nổi nó. Ta không biết chuyện của ngươi, cũng không biết ngươi, Tu Thần và những người khác đang làm gì. Bây giờ ta đã ra khỏi cuộc phân tranh, chỉ muốn bảo vệ Thiên giới của mình mà thôi. Các ngươi muốn chơi đùa thế nào là việc của các ngươi, đừng kéo ta vào." Thiên Cương cười lạnh nói.
Trường Hà nhìn chuyển hồn giới trong tay, sắc mặt vô cùng xấu xí, nhìn Thiên Cương với ánh mắt oán độc: "Rốt cuộc Tu Thần đã nói gì với ngươi? Nếu ngươi không muốn liên minh với ta nữa, thì toàn bộ chín đại Nguyên giới này sẽ không còn ai chân thành hợp tác với ngươi! Đến lúc đó Nguyên giới bị xuống tay đầu tiên cũng chính là Thiên giới của ngươi. Ngươi cảm thấy với thực lực hiện giờ của mình, ngươi có thể giữ được sao? Chỉ cần vài câu nói vớ vẩn mà Tu Thần đã tẩy não được ngươi rồi sao? Đầu óc của ngươi đâu rồi?" Trường Hà sắp tức đến nổ phổi.
Lão thực sự không sao ngờ được mình vừa mới bước chân trước ra, chân sau Tu Thần đã cho mình một vố như vậy, khiến Thiên Cương trả ngay chuyển hồn giới lại cho mình.
Nếu không có chuyển hồn giới, thì lão không có cách nào chiếm được phép tắc bản nguyên Thiên giới. Mà nếu không lấy được phép tắc bản nguyên hoàn chỉnh thì lão cũng không thể nào bàn giao công việc cho Nhị Nguyên Giới Thiên, như vậy lão sẽ đi đời.
Thiên Cương thấy bộ dạng điên tiết của Trường Hà, trong lòng càng thêm khẳng định suy đoán của mình: "Ta bị tẩy não? Ha ha, xem ra ta thiếu chút nữa bị ngươi tẩy não mới đúng. Trường Hà ơi là Trường Hà, ta tuyệt đối không ngờ ngươi lại là loại người như vậy!" Thiên Cương cũng nổi giận, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Ta là loại người gì? Ta và ngươi quen biết nhau lâu như vậy, ngươi cho rằng ta là người thế nào? Tất cả chúa tể ở chín đại Nguyên giới này, ngoại trừ Phù Tiên Tử và ta, ngươi còn có thể tin tưởng ai nữa? Hiện giờ Phù Tiên Tử đã bỏ mạng, người mà ngươi có thể tin tưởng cũng chỉ còn ta mà thôi!" Trường Hà tức giận mắng, điệu bộ như thể chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Nét mặt và giọng điệu của lão nhìn có vẻ vô cùng đau đớn, giống như đang rất thất vọng về Thiên Cương.
Thiên Cương nhìn Trường Hà diễn kịch trước mặt mình, không khỏi ghê tởm trong lòng. Lão lắc đầu, bật cười một tiếng: "Được rồi, ta cũng không muốn nói gì với ngươi nữa. Hiện giờ ngươi là ngươi, ta là ta. Ta không cần dựa vào ngươi để bảo vệ Thiên giới của mình nữa, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện nhờ ta giúp đỡ việc gì. Mọi người cứ thế giải tán đi."
"Thiên Cương!" Trường Hà nổi giận gầm lên một tiếng.
Thiên Cương chẳng hề tỏ ra sợ hãi chút nào, vẻ mặt còn có chút buồn cười: "Sao? Thẹn quá hóa giận à? Âm mưu bị vạch trần rồi phải không? Tuy Tu Thần chẳng tốt đẹp gì, thậm chí ta chỉ hận không thể lột da rút gân hắn, thế nhưng khi so sánh với Tu Thần, Trường Hà ngươi còn đạo đức giả hơn nhiều! Ít nhất việc hắn làm hắn dám trực tiếp thừa nhận, còn ngươi thì chưa chắc."
Thực ra đây mới là chỗ khiến Thiên Cương tức giận nhất. Nếu nói đến trung tâm, trong chín đại chúa tể bọn họ ai là người trung tâm với tích điểm nhất? Chẳng phải ai nấy đều mơ ước được thay thế tích điểm, trở thành tích điểm mới hay sao? Nếu ngay từ đầu Trường Hà cũng ngả bài giống như lão, nói muốn liên minh lại để đối phó với tích điểm, thì nói không chừng lão sẽ gia nhập.
Còn bây giờ thế nào? Rõ ràng Trường Hà muốn dùng Thiên giới của lão để làm bàn đạp, từng bước tính toán lão, vậy thì còn gì để mà nói nữa.
Người ta muốn giết chết ngươi, ngươi vẫn còn muốn hợp tác với hắn sao?
Rõ là chuyện nghìn lẻ một đêm!
"Rốt cuộc Tu Thần đã nói gì với ngươi?" Trường Hà chợt bình tĩnh lại, nhưng giọng nói lại tràn đầy sát ý.
Thiên Cương nhìn lại lão ta, cười ha hả đáp: "Muốn biết hắn đã nói gì với ta thì ngươi tự mình đi hỏi hắn không phải tốt hơn sao?"
Dứt lời, Thiên Cương không quan tâm đến Trường Hà nữa, quay lưng rời đi.