Chương 584: Một bên là thầy, một bên là đại bá ruột!
Trường Hà nghe Thiên Nguyên Tử nói, khẽ gật đầu. Nếu Mục Ngưng Sương không thể giết thì để nàng ta ở bên cạnh Tu Thần là lựa chọn tốt nhất.
Ít nhất là trong lúc hiện tại, chỉ cần Mục Ngưng Sương không tới Nhất Nguyên Giới Thiên thì coi như họ đã hoàn thành nhiệm vụ của chủ nhân Nhị Nguyên Giới Thiên.
"Cho nên tích điểm là bất diệt đúng không? Không có cách nào triệt để tiêu diệt? Bây giờ có thể đảm bảo nàng ta không thể quay về, nhưng sau này thì sao?" Trường Hà thắc mắc.
Lão vẫn rất hoang mang về những vấn đề của tích điểm chuyển kiếp, chủ nhân của Giới Thiên.
Thiên Nguyên Tử bật cười nói: "Có sống thì đương nhiên là có chết, sao có khả năng tồn tại bất tử bất diệt được?"
"Vậy vì sao chủ nhân Nhị Nguyên Giới Thiên kia lại không tiêu diệt triệt để Mục Ngưng Sương?" Trường Hà không hiểu hỏi.
"Lúc trước đã nói với ngươi rồi, hắn vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế được Nhất Nguyên Giới Thiên. Đợi đến khi hắn hoàn toàn kiểm soát được Nhất Nguyên Giới Thiên, thì tự khắc có thể diệt trừ nàng ta. Những vấn đề này không phải là thứ mà chúng ta nên quan tâm đến." Thiên Nguyên Tử nhìn Trường Hà, nói.
Làm sao mà lão không nhìn ra được tâm tư của Trường Hà?
Trường Hà muốn thăm dò trước các tin tức về chủ nhân Giới Thiên và các vấn đề cần thận trọng thôi.
Binh lính không muốn trở thành tướng quân thì không phải là binh lính tốt.
Người tu luyện không muốn trở thành tích điểm thì không phải là người tu luyện giỏi.
Ai cũng muốn trở thành tích điểm, trở thành chủ nhân của Giới Thiên, thậm chí trở thành chủ nhân của Cộng Giới, điều này rất dễ hiểu.
Nhưng bây giờ Trường Hà hỏi câu này có chút vượt quá mức quy định. Lão cách bước đó cả vạn dặm, thậm chí có lẽ cả đời này cũng không có khả năng bước vào.
Đừng nói là Trường Hà, cho dù Thiên Nguyên Tử lúc này cũng không có lòng tin tuyệt đối vào việc đó. Lão chỉ có thể từ từ sắp đặt, dốc hết khả năng để mình đi được đến cuối cùng.
Có thể trở thành chủ nhân của Cửu Nguyên Giới Thiên hay không, chỉ có thể thuận theo tự nhiên mà thôi.
Có nhiều thứ có thể cưỡng ép đạt được, nhưng có nhiều thứ lại không thể làm thế.
Sắc mặt Trường Hà hơi cứng lại, lão cười bồi mấy tiếng: "Ta chỉ hiếu kỳ thôi mà. Ta cũng biết có lẽ cả cuộc đời mình không thể trở thành chủ nhân Giới Thiên được. Ngươi mới là người có khả năng nhất. Cho nên việc ta cần làm bây giờ chỉ là chuẩn bị cho sau này mà thôi. Lỡ đâu đại kiếp của Nhất Nguyên Giới Thiên tới, ta cũng còn có chỗ dựa."
Thiên Nguyên Tử nở nụ cười mang theo ý tứ sâu xa, nói: "Yên tâm đi, đại kiếp của Giới Thiên sẽ không tới nhanh vậy đâu. Tích điểm chuyển kiếp của mấy Giới Thiên khác còn chưa hiện thân, thậm chí còn chưa bắt đầu chuyển hóa thành người. Mặc dù tiến độ của Nhị Nguyên Giới Thiên vượt xa hơn các Giới Thiên khác rất nhiều, nhưng cũng chưa đến mức nắm được toàn bộ phần thắng. Chúng ta đã gia nhập vào Nhị Nguyên Giới Thiên thì cần phải làm sao cho phần thắng của Nhị Nguyên Giới Thiên càng lớn. Thời điểm đại kiếp của Giới Thiên, tới chúng ta mới có tương lai."
"Ngươi nói đúng. Mọi việc chúng ta làm cũng vì tương lai của mình." Trường Hà gật đầu nói.
Câu này có phần dối trá, nhưng có vài lời không thể nói ra miệng được.
Trường Hà biết Thiên Nguyên Tử nghĩ gì, Thiên Nguyên Tử cũng biết Trường Hà rốt cuộc mong muốn gì, nhưng không thể vạch trần.
Có dã tâm không phải là sai trái, nhưng người có dã tâm lại không có thực lực để biểu lộ ra trước thì chính là sai, sẽ khiến mình chết càng nhanh hơn.
"Được, bây giờ chúng ta sẽ yên lặng theo dõi diễn biến, xem phản ứng của các chúa tể Nguyên giới khác." Thiên Nguyên Tử không muốn tiếp tục nói những lời dối trá với Trường Hà nữa. Lão còn rất nhiều việc phải làm, không thể cứ lãng phí thời gian với Trường Hà được.
"Được!" Trường Hà gật đầu lần nữa.
Thiên Nguyên Tử nhìn sâu vào Trường Hà, sau đó quay người rời đi.
...
Ở một nơi khác, Tu Thần đang đứng trên một đỉnh núi cao, nhìn ra phong cảnh phía xa xa.
Thiên Cương đang cung kính đứng sau lưng hắn.
Tu Thần cho Thiên Cương một hóa thân nửa chúa tể, đồng thời bản thể của lão cũng có tu vi nửa chúa tể.
Trong chín đại Nguyên giới chỉ có một mình Tu Thần làm được việc này.
Sở dĩ hắn làm vậy, là vì nếu để bản thể Thiên Cương đi thì đối phương rất có thể sẽ sử dụng Vãng Sinh Chuyển Hồn, đồng thời sẽ vì linh hồn thần nguyên bản thể viên mãn mà lộ ra sơ hở.
Chuyện hóa thân nửa chúa tể biết được cũng là những việc mà Tu Thần muốn cho người khác biết, cho dù sử dụng Vãng Sinh Chuyển Hồn cũng không tra được thứ gì hữu dụng.
"Xem ra lão già đã phát hiện ra gì rồi." Tu Thần mỉm cười nói.
Vừa rồi Thiên Cương đem toàn bộ sự tình bẩm báo cho Tu Thần biết.
Thiên Cương cúi đầu nói: "Lão chỉ nghi ngờ mà thôi, không thể nào biết được hết mọi việc. Chuyện Thiên giới bây giờ thuộc quyền quản lý của ngài không một ai biết cả."
Tu Thần khẽ gật đầu: "Đương nhiên, giờ cho hóa thân của ngươi đến tìm Bắc Lý đi."
"Tìm Bắc Lý? Chẳng phải lão ta ở cùng với Thiên Nguyên Tử sao?" Thiên Cương sửng sốt hỏi.
Tu Thần cười ha hả, ánh mắt toát ra vẻ hứng thú, mục đích cuối cùng của hắn chính là Bắc Lý giới.
Bên trong thần điện của Bắc Lý.
Hành động của Thiên Nguyên Tử lúc này có chút hai mặt, một mặt hợp tác với Bắc Lý, sau lưng lại liên thủ với Trường Hà.
Việc này quá bất công với Bắc Lý.
"Bắc Lý thật đáng thương, từ trước đến nay lão già vẫn luôn là người thâm hiểm xảo trá. Bây giờ lão xoay Bắc Lý như chong chóng, thật là đáng thương. Ngươi cần để cho Bắc Lý biết được lão già đang hợp tác với Trường Hà, nhưng lại không được nói ra tên và thân phận của lão già. Nếu không lão già sẽ lập tức xác định được Thiên giới đã bị ta chiếm, còn ngươi là người mà ta phái đi." Tu Thần dặn dò.
Tình cảm của hắn và Thiên Nguyên Tử rất sâu nặng, hai người vẫn là sư đồ, nhưng việc đó không ảnh hưởng đến chuyện hai người đánh cờ.
Hơn nữa đối với Tu Thần mà nói, đây mới là việc thú vị nhất.
Lão già đánh cờ không bằng hắn, mà bố cục Tu Thần bày ra cũng đang trên cơ lão.
Nếu Thiên Nguyên Tử bị hắn đánh bại thì chứng tỏ lão không thích hợp trở thành tích điểm mới, đến lúc đó về hưu là được.
Còn nếu Tu Thần không đấu lại Thiên Nguyên Tử, thì chứng tỏ tích điểm chuyển kiếp như hắn có phần được thổi phồng thực lực, vậy thì cứ để các thế lực khác vượt qua hắn và lão già là được.
Quan hệ giữa Tu Thần và Thiên Nguyên Tử vừa là kẻ địch, nhưng hơn hết lại là sư đồ.
Trước đây Thiên Nguyên Tử từng ám chỉ với Tu Thần rằng nếu hắn muốn thì lão có thể nhường, lão không quan tâm đến vị trí chủ nhân Giới Thiên.
Nhưng điều kiện tiên quyết là Tu Thần phải có năng lực ấy.
Cho nên thực ra bây giờ Thiên Nguyên Tử cũng có tâm tư giống Tu Thần, đó là hai người đều dựa vào bản lĩnh của mình, người nào thắng thì người còn lại sẽ lập tức rút lui, sau đó gia nhập vào bên kia.
Mục đích cuối cùng chính là chín đại Nguyên giới này rơi vào tay một trong hai sư đồ bọn họ là được.
Những người khác không thể nhìn thấu được quan hệ giữa Tu Thần và Thiên Nguyên Tử.
Bắc Lý không nhìn thấu, Trường Hà lại càng không, ngay cả đám người Kinh Như Tuyết cũng không thể.
Mọi người đều cảm thấy cuối cùng bọn họ sẽ trở mặt đoạn tuyệt nhau, dẫn tới một cuộc chiến sinh tử giữa sư phụ và đồ đệ. Thậm chí Thượng Cung Cẩn vì chuyện này mà còn không ngủ nổi.
Một bên là thầy, một bên là đại bá ruột. Mặc dù trên tình cảm nàng vẫn nghiêng về phía Tu Thần, nếu thực sự đánh nhau, nàng chắc chắn sẽ không chút do dự giơ đao chém về phía đại bá mình. Nhưng nếu có một lựa chọn hòa bình khác, thì nàng vẫn hi vọng được nhìn thấy hơn.