Chương 629: Vở kịch này diễn ra, sẽ rất thú vị đây!
Bắc Lý bị Thiên Nguyên Tử khiển trách một phen, trong lòng rất khó chịu, nhưng không dám để lộ ra ngoài.
Dù sao bây giờ lão ta vẫn phải làm việc dựa theo sự sắp xếp của Thiên Nguyên Tử.
Thực lực chính là tất cả, hiện giờ thực lực của Thiên Nguyên Tử đã ở trên Bắc Lý, hơn nữa sau lưng Thiên Nguyên Tử còn có giới chủ Nhị Nguyên Giới Thiên, thân phận của lão chính là người phát ngôn ở Cửu Nguyên Giới Thiên. Cho nên Bắc Lý không dám phản bác lại.
"Hiểu rồi." Bắc Lý hít sâu một hơi, gật đầu đáp.
Thiên Nguyên Tử liếc nhìn Bắc Lý, nói: "Yên tâm đi, chuyện đã đồng ý với ngươi lúc trước thì ta nhất định sẽ thực hiện. Khi tích điểm Cửu Nguyên Giới Thiên chuyển kiếp, phép tắc hoàn toàn sụp đổ, giới chủ Nhị Nguyên Giới Thiên có thể sẽ điều động cường giả mạnh hơn tới đây, đến lúc đó chúa tể Nguyên giới chỉ là bầy kiến hôi mà thôi, không làm nên trò trống gì."
Bắc Lý khẽ gật đầu, thở dài nói với Thiên Nguyên Tử: "Mọi chuyện đều nghe theo sự chỉ huy của đại nhân."
"Được rồi, ngươi xuống đi. Bây giờ lão phu còn có việc phải xử lý." Thiên Nguyên Tử phất tay.
Bắc Lý liếc Thiên Nguyên Tử một cái, rồi quay người bỏ đi.
Thiên Nguyên Tử nhìn bóng lưng Bắc Lý, khóe miệng nở nụ cười sâu xa.
Sở dĩ lão chọn Bắc Lý, thứ nhất là vì trước đây giới chủ Nhị Nguyên Giới Thiên chọn Thiên Nguyên Tử chính là ở Bắc Lý, thứ hai cũng vì Bắc Lý là người ra đời sau cùng trong chín đại chúa tể Nguyên giới, một chúa tể xuất hiện thứ hai trong Nguyên giới!
Bắc Lý giới trước kia không phải là Bắc Lý giới, cũng không phải của Bắc Lý, lão dựa vào thực lực của chính mình để cướp đoạt từ tay người khác.
Cho nên đối với việc kiểm soát Nguyên giới, Bắc Lý chắc chắn là kém hơn chúa tể các Nguyên giới khác rất nhiều, chiếm Bắc Lý giới cũng dễ dàng hơn các Nguyên giới khác không ít.
Thiên Nguyên Tử nhìn xung quanh một vòng, sau đó người biến mất.
Tu Thần đang đứng trên đỉnh núi Thiên Tử cùng Kinh Như Tuyết, nhìn về phía cảnh sắc xa xa.
"Thầy ơi, sư công thực sự sẽ tung tin tức con trở thành tân chúa tể Thiên giới ra ngoài sao?" Kinh Như Tuyết hỏi với vẻ mặt phức tạp.
Trong nhận thức của nàng, quan hệ sư đồ giữa Tu Thần và Thiên Nguyên Tử thực sự rất tốt, mặc dù hai người luôn cãi cọ gay gắt, nhưng việc đó hoàn toàn không ảnh hưởng đến tình nghĩa sư đồ giữa hai người.
Theo lý mà nói, hai người họ phải liên thủ lại đối phó với các chúa tể khác mới đúng? Vì sao Thiên Nguyên Tử lại đối phó với thầy mình?
Tu Thần bật cười nói: "Đương nhiên, sư công ngươi không phải đèn cạn dầu. Ngài ấy đã đoán ra mục tiêu kế tiếp của vi sư chính là Bắc Lý giới. Bây giờ Phù Tiên giới và Thiên giới đều đã bị vi sư chiếm mất, hai đại Nguyên giới này vốn là mục tiêu của sư công ngươi. Nếu Bắc Lý giới lại bị hụt mất, thì sư công ngươi không báo cáo được."
Kinh Như Tuyết căng thẳng hỏi: "Người sau lưng sư công kia là ai? Con nghe đám người Nhuế Nhuế nói, trong thế giới phàm trần của Phù Tiên giới hình như có kẻ xâm nhập, là đám người đó sao?"
"Đúng vậy, đó là giới chủ của Nguyên Giới Thiên khác. Trong mười tám Nguyên Giới Thiên chỉ có tích điểm của Cửu Nguyên Giới Thiên chúng ta là chưa chuyển kiếp. Giới chủ của các Nguyên Giới Thiên khác đều đang nhìn chằm chằm vào Nguyên Giới Thiên của chúng ta. Nếu so với những kẻ đối kháng bọn họ, thì Cửu Nguyên Giới Thiên của chúng ta là dễ xâm chiếm nhất." Tu Thần đáp.
Kinh Như Tuyết nhíu mày, hỏi: "Đồ nhi cảm nhận thấy phép tắc tích điểm hình như hơi nới lỏng. Có phải tích điểm này thật sự sắp chuyển kiếp thành người không?"
Tu Thần nhìn Kinh Như Tuyết, nở nụ cười hài lòng: "Ngươi có thể cảm nhận được điều ấy, chứng tỏ ngươi đã là một chúa tể đạt tư cách."
Việc phép tắc tích điểm bị nới lỏng thực ra là do Tu Thần giở trò, lợi dụng việc Kinh Như Tuyết trở thành tân chúa tể để sử dụng một chút thủ đoạn mà thôi.
Hắn chính là tích điểm chueyern kiếp, phép tắc tích điểm sở dĩ không bị hỗn loạn là vì Tu Thần không sử dụng phép tắc tích điểm.
Mà trong lúc Kinh Như Tuyết trở thành chúa tể, Tu Thần đã động chạm vào phép tắc tích điểm!
Động chạm lúc nào?
Đó chính là lúc uy hiếp ý chí bản nguyên của Nguyên giới!
Hắn dùng thân phận tích điểm chuyển kiếp uy hiếp ý chí bản nguyên Nguyên giới, tiếp đó phép tắc tích điểm bắt đầu nới lỏng.
Nếu không lấy thân phận của mình ra, thì phép tắc bản nguyên Nguyên giới sẽ không nghe Tu Thần.
"Tất cả đều là công lao của thầy." Kinh Như Tuyết vội chắp tay hành lễ.
Tu Thần cười, nói: "Được rồi, ngươi biết vi sư không thích nghe nịnh nọt. Giờ đã đến lúc ngươi lên sân khấu rồi."
"Đồ nhi phải làm gì ạ?" Kinh Như Tuyết hưng phấn ngẩng đầu nhìn Tu Thần.
Nàng đã muốn thi triển quyền cước từ lâu, chỉ có điều chưa có lệnh của Tu Thần thì nàng không dám có bất cứ hành động gì. Bây giờ nghe hắn nói nàng có thể thể hiện, đương nhiên là vô cùng kích động.
"Lão già cũng đã cho người tung tin tức ngươi trở thành tân chúa tể ra ngoài, nhưng các chúa tể khác có tin hay không lại là chuyện khác. Lão già sẽ không để ý, mục đích cũng không phải là để các chúa tể tin. Mục đích của ngươi là khiến các chúa tể phải tin ngươi trở thành tân chúa tể của Thiên giới. Đã yên tĩnh lâu như vậy, cần phải ném ra một quả bom mạnh chút mới đúng." Tu Thần cười tủm tỉm nói.
Kinh Như Tuyết sửng sốt, tiếp đó hỏi: "Vậy có cần con nói ra thân phận của sư công không?"
Đương nhiên là Kinh Như Tuyết biết thân phận của Thiên Nguyên Tử rất bí ẩn, không để các chúa tể khác biết. Các chúa tể còn lại của chín đại Nguyên giới, trừ Bắc Lý và Trường Hà ra, những người khác hoàn toàn không biết Thiên Nguyên Tử đã lợi hại đến mức sánh ngang với mình.
Thậm chí ngay cả Bắc Lý cũng không biết Thiên Nguyên Tử thực ra đã trở thành chúa tể chí tôn.
Thân phận và thực lực của Thiên Nguyên Tử không cần giữ bí mật, Kinh Như Tuyết đắn đo trong lòng, nên trực tiếp hỏi Tu Thần.
Tu Thần mỉm cười, nhìn Kinh Như Tuyết nói: "Lão già kia đã tung tin ngươi trở thành tân chúa tể ra ngoài, ngươi còn giữ bí mật giúp lão làm gì? Cái gì nên nói, cái gì không nên nói ngươi tự mình triển khai. Lần này phải khuấy cho nước càng đục càng tốt."
Ánh mắt Kinh Như Tuyết như rực cháy, nàng hưng phấn gật đầu: "Đồ nhi hiểu rồi!"
Lần này Tu Thần hoàn toàn không hạn chế nàng điều gì, muốn làm sao thì làm, đây chính là việc khiến nàng thoải mái nhất.
Yêu cầu duy nhất chính là Kinh Như Tuyết phải khuấy cho nước càng đục càng tốt, những việc khác không thành vấn đề.
"Đi thôi. Đi gặp những người đã từng khiến ngươi phải ngửa mặt trông lên." Tu Thần vỗ vai Kinh Như Tuyết, nói.
Kinh Như Tuyết gật mạnh đầu, chắp tay cúi đầu với Tu Thần, sau đó quay người rời đi.
Sau khi Kinh Như Tuyết đi, Tu Thần vẫn đứng chắp tay sau lưng nhìn về phương xa, vẻ mặt suy tư.
"Đại nhân!"
Đột nhiên, một bóng người xuất hiện sau lưng hắn.
Là Thiên Cương.
"Ngươi cứ tiếp tục làm việc của mình đi, lôi kéo sự trợ giúp của người khác." Tu Thần chậm rãi nói.
Thiên Cương sửng sốt một chút, khó hiểu hỏi: "Không phải ngài đã cho đại tiểu thư ra ngoài chăm sóc đám chúa tể kia rồi soa?"
"Nàng đi là chuyện của nàng, việc ngươi cần làm chính là khiến đám chúa tể kia đau đầu. Nàng là tân chúa tể mới, ngươi nói mình vẫn là chúa tể Thiên giới. Vở kịch này diễn ra, sẽ rất thú vị đây." Tu Thần nói.
Thiên Cương bừng tỉnh ngộ ra, ánh mắt lộ vẻ kính nể, gật đầu nói: "Thuộc hạ đã rõ!"