Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 631: Khoa trương! Thái quá! Làm thế khác nào coi thường quy tắc trò chơi?

Chương 631: Khoa trương! Thái quá! Làm thế khác nào coi thường quy tắc trò chơi?




"Ý kiến thì không có."

"Lời này của ngươi khiến ta rất buồn cười." Qua Thiên giễu cợt với vẻ vô tình.

Hằng Khô sầm mặt, hỏi: "Lời này của ngươi có ý gì?"

"Có ý gì? Trước đây ta và Trường Hà đuổi theo giết Tu Thần, còn các ngươi thì sao? Kẻ nào ke nấy đều trốn ở sau lưng, chúng ta tổn thất mất hóa thân nửa chúa tể, còn các ngươi thì sao? Chẳng thiệt hại gì hết? Giờ ngươi lại nói Tu Thần đã tính là gì? Nếu hắn thực sự chẳng là cái thá gì, thì sao trước đây các ngươi cùng tiến lên với chúng ta?" Qua Thiên nhìn Hằng Khô, cười lạnh hỏi.

Những tổn thất trước đây không thể nói là không lớn đối với đám người Qua Thiên, đến mức hiện giờ bọn họ vẫn còn chưa có hóa thân nửa chúa tể để sử dụng, nhưng các chúa tể Nguyên giới khác thì vẫn giữ nguyên thực lực.

"Thôi được rồi."

Phạt Ngô thấy bọn họ sắp cãi nhau, lập tức lên tiếng ngăn lại.

"Ai đi gọi Thiên Cương xem sao? Mặc dù bây giờ thực lực của lão ta đã hao tổn nhiều, nhưng dù sao cũng là chúa tể của một Nguyên giới, khi Cửu Giới lệnh được đốt lên thì đương nhiên toàn bộ chúa tể phải có mặt ở đây." Phạt Ngô trầm giọng nói.

"Các ngươi không gọi được Thiên Cương tới đây đâu." Bắc Lý nói.

Đám người đồng loại quay lại nhìn lão ta, ánh mắt sắc bén vô cùng.

"Ngươi nói vậy là có ý gì?" Thiên Mưu chúa tể Vẫn Sinh giới lạnh giọng hỏi.

Những người khác cũng nhìn chằm chằm vào Bắc Lý bằng ánh mắt sáng quắc.

Lần này chính Bắc Lý là người đã đốt Cửu Lệnh giới để triệu tập mọi người, rốt cuộc là chuyện gì đương nhiên cũng phải đợi lão ta mở miệng trình bày.

Nhưng sau khi lão ta nói thế, một linh cảm không lành lập tức hiện lên trong lòng các chúa tể.

"Thiên Cương đã chết rồi, Thiên giới đã rơi vào tay Tu Thần. Đây chính là nguyên nhân ta đốt Cửu Giới lệnh." Khóe miệng Bắc Lý nở nụ cười trào phúng, hài hước nhìn đám ngươi.

"Ngươi nói gì?"

Tin tức này vừa được tung ra, các chúa tể đều sợ đến mức biến sắc.

"Cùng là chúa tể, còn cần ta phải lặp lại lần nữa sao?" Bắc Lý hỏi.

"Không thể nào!"

Qua Thiên lập tức phủ nhận.

"Đại trận cấm chế bản nguyên được mở ra, không có ngoại lực mạnh mẽ thì không thể nào công phá được. Nếu Tu Thần muốn công phá đại trận cấm chế bản nguyên, thì chẳng lẽ chúng ta lại không biết? Ngươi cho rằng chúng ta là đám phế vật à?" Trường Hà tức giận quát lên.

Ở đây, người duy nhất đóng kịch chính là Trường Hà.

Lão ta biết rõ tất cả mọi chuyện, nhưng lại làm ra vẻ mình chẳng biết gì, hơn nữa khi Bắc Lý nói Thiên Cương bị Tu Thần tiêu diệt thì người phản ứng mạnh nhất cũng chính là lão ta.

"Trường Hà nói không sai, đại trận cấm chế bản nguyên có sức phòng ngự thế nào, trong lòng chúng ta đều biết. Trong thời gian qua mặc dù mọi người sống rất an nhàn, nhưng vẫn chưa từng buông lỏng cảnh giác, đều chú ý đến tình hình ở Thiên giới. Nếu Tu Thần tấn công Thiên giới, sao lại không có ai biết?" Qua Thiên cũng lên tiếng nói.

Không một chúa tể nào tin tưởng lời Bắc Lý nói.

Đây là chuyện không thể có khả năng xảy ra.

Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào Thiên giới, ai cũng muốn chiếm lấy, nhưng lại đều trốn sau lưng định bụng trục lợi. Nếu Tu Thần và Thiên Cương đối đầu, chẳng lẽ bọn họ lại không biết? Chẳng lẽ lại không gây ra động tĩnh gì? Việc này hiển nhiên là không thể.

"Tin hay không thì tùy các ngươi, dù sao ta cũng đã nói rồi."

Bắc Lý rõ ràng đã dự đoán được biểu cảm của đám người này sau khi nghe được tin tức ấy, bèn nhún vai dửng dưng nói.

Phạt Ngô nhíu chặt mày, đôi mắt thâm thúy nhìn chòng chọc vào Bắc Lý, chậm rãi nói: "Ngươi khẳng định? Ngươi lấy được tin tức này từ đâu?"

"Phạt Ngô, đừng nói là ngươi tin lời lão ta đấy nhé?" Qua Thiên nhìn Phạt Ngô, hỏi với vẻ vô cùng kinh ngạc.

Phạt Ngô không để ý đến lời Qua Thiên hỏi, vẫn nhìn vào Bắc Lý.

"Đương nhiên là ta có kênh thông tin của ta. Không tin thì các ngươi tự mình đên Thiên giới xem đi. Xem có thể gọi được Thiên Cương ra không?" Bắc Lý nói với vẻ chẳng hề để tâm.

Mục đích mà lão ta đốt Cửu Giới lệnh chính là để thông báo cho các chúa tể về tin tức này, về phần bọn họ có tin hay không thì không phải chuyện của lão ta, Thiên Nguyên Tử chỉ nhắn như thế thôi.

Phạt Ngô và những chúa tể khác liếc nhìn nhau.

Mặc dù bọn họ không tin Thiên giới đã bị Tu Thần chiếm được, nhưng Bắc Lý dám nói thế thì chắc chắn là có nguyên nhân. Trong lúc nhất thời bọn họ cũng đắn đo khó xác định Bắc Lý đang có ý đồ gì.

"Ta phái người đi xem sao." Qua Thiên nói.

Đám người gật đầu.

Nhưng đúng lúc này, không gian chúa tể đột nhiên lắc lư vặn vẹo, các chúa tể đều biến sắc nhìn về một hướng.

"Tất cả ở đây à?"

Một dáng người thướt tha uyển chuyển từ từ xuất hiện trước mặt mọi người.

Khi gương mặt người đó hiện lên rõ ràng, tất cả con ngươi của các chúa tể đều co rút lại.

"Sao lại có chuyện này?

"Chúa tể?"

"Tân chúa tể?"

"Nàng ta không phải là đại đệ tử của Tu Thần đấy sao?"

Người vừa xuất hiện tất nhiên chính là Kinh Như Tuyết.

Thân là một trong chín đại chúa tể, Cửu Giới lệnh được đốt lên đương nhiên là nàng cũng cảm nhận được, chỉ là vẫn chưa đi vào mà thôi.

Đợi đến lúc thời cơ chín muồn, đám chúa tể già này trò chuyện gần đến trọng tâm rồi nàng mới bước vào, hiệu quả lúc này sẽ tốt hơn nhiều.

Rõ ràng hiệu quả đúng như nàng mong đợi.

Tất cả các chúa tể đều phải trợn muốn rớt mắt khỏi tròng.

Bọn họ đương nhiên là nhận ra Kinh Như Tuyết.

Lúc trước ở ngoài Bắc Lý giới, thuộc hạ và đồ đệ của Tu Thần đã để lại cho bọn họ ấn tượng rất sâu sắc. Nhất là tên Thanos kia, dùng một búng tay để tự tử, thực sự dọa cho bọn họ một phen hết hồn.

Tiếp đó đám đồ đệ của Tu Thần kia mặc kệ sự khống chế của họ mà thi nhau tự sát. Thật sự chẳng khác nào một cái tát mạnh vào mặt các chúa tể.

"Xem ra các ngươi đều nhận ra ta?" Kinh Như Tuyết nhìn đám người xung quanh, mỉm cười nói.

"Kinh Như Tuyết, sao ngươi có thể trở thành chúa tể?" Qua Thiên tức giận quát hỏi.

Sắc mặt của các chúa tể khác cũng trở nên vô cùng khó coi.

Kinh Như Tuyết cũng giống bọn họ, chỉ phái một hóa thân ảo ảnh tới thôi.

Nhưng khí tức chúa tể trên người nàng thì không phải là giả tạo, trong lòng mọi người hết sức rõ ràng bây giờ Kinh Như Tuyết chính là một chúa tể!

Chín đại Nguyên giới xuất hiện tân chúa tể từ bao giờ?

Vô số vấn đề lập tức xuất hiện trong lòng các chúa tể, khiến bọn họ vô cùng tức giận và khó chịu.

Từ khi Tu Thần xuất hiện, mọi thứ dường như đều thoát khỏi sự kiểm soát của họ, thậm chí thoát khỏi nhận thức của họ, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

"Sao nào? Ta trở thành chúa tể nên rất tò mò à?" Kinh Như Tuyết nhìn cơ thể mình một chút, tiếp đó ngẩng đầu nhếch miệng cười hỏi.

"Ngươi là chúa tể của Nguyên giới nào?" Phạt Ngô lạnh giọng hỏi.

Bây giờ phép tắc tích điểm còn chưa sụp đổ, một Nguyên giới không thể xuất hiện hai chúa tể! Cho nên chắc chắn là có một chúa tể đã bỏ mình!

Là Nguyên giới nào?

Phù Tiên giới?

Hay là Thiên giới?

Nếu là Phù Tiên giới mà nói, thì trong lòng mọi người còn có thể gắng gượng chấp nhận được, nhưng nếu là Thiên giới, thì chắc chắn bọn họ sẽ cảm thấy rất sợ hãi.

Thủ đoạn của Tu Thần đã khủng khiếp tới mức này rồi sao?

Có thể chiếm lấy Thiên giới mà thần không biết quỷ không hay?

Tiếp đó còn im hơi lặng tiếng tạo ra một tân chúa tể?

Khoa trương!

Thái Quá!

Làm thế khác nào coi thường quy tắc trò chơi?

Coi thường phép tắc tích điểm!

Bây giờ phép tắc tích điểm còn chưa sụp đổ! Các ngươi đã làm loạn như thế?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch