Chương 645: Còn có cả thủ đoạn giương đông kích tây!
Bên trong Thiên giới, Thiên Cương đang báo cáo tình hình vừa rồi cho Tu Thần.
Kinh Như Tuyết ở bên cạnh cau mày, nàng tuyệt đối không ngờ Thiên Cương lại bịa đặt nàng phản bội.
Mặc dù là giả, nhưng trong lòng nàng vẫn không thoải mái.
Nàng cảm thấy mình không bao giờ có khả năng phản bội Tu Thần, dù bịa đặt cũng không được! Bởi vì việc đó sẽ anh hưởng đến danh dự của hắn.
Thiên Cương cũng cảm nhận được Kinh Như Tuyết đang không vui, vẻ mặt hơi thấp thỏm.
Dù sao chuyện này lão cũng tự ý quyết định để bày âm mưu này, trước đó hoàn toàn không thông báo gì cho hai người họ.
"Đại nhân..." Thiên Cương lo lắng nhìn Tu Thần.
Tu Thần mỉm cười, khẽ gật đầu: "Không tệ, lý do này đúng là nằm ngoài dự liệu của ta."
Kinh Như Tuyết lập tức lên tiếng: "Thầy ơi, liệu bọn họ có tin không? Đồ nhi cảm thấy không ổn lắm."
"Hả? Làm sao không ổn?" Tu Thần nhướng mày, nhìn Kinh Như Tuyết hỏi.
"Thứ nhất, tất cả những gì Thiên Cương nói đều không hề có sức thuyết phục, chỉ toàn là nói miệng. Với tâm tư của Phạt Ngô, hẳn là sẽ không nghĩ đồ nhi phản bội, chỉ có thể cảm thấy đồ nhi được người chỉ điểm để gài bẫy Thiên Cương, hoặc là thực ra Thiên Cương hợp tác với chúng ta."
"Thứ hai, việc này ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của thầy, đồ nhi trong muốn trong chín đại Nguyên giới sẽ lan truyền tin tức đệ tử thầy phản bội. Đệ tử của thầy vĩnh viễn sẽ không phản bội, cũng không dám phản bội, bởi vì chúng con biết thầy vô cùng hùng mạnh, chỉ có người khác là không biết mà thôi."
Nghe Kinh Như Tuyết giảng giải như thế, Tu Thần không nhịn được nở nụ cười, Thiên Cương ở bên cạnh thầm nuốt nước bọt.
Lão đã nghe ra sự bất mãn trong giọng của Kinh Như Tuyết, hết sức không vừa lòng với hành động của lão bây giờ.
"Lý do thứ nhất phân tích rất đúng, nhưng thứ hai thì dở hơi quá. Danh tiếng của vi sư không cần người khác phải giữ gìn." Tu Thần lắc đầu cười nói.
"Đại nhân, thuộc hạ cũng vô tri..." Thiên Cương vội vàng nhận sai, nói được nửa câu thì bị Tu Thần chặn lại.
"Ngươi không sai, hơn nữa còn làm rất tốt." Tu Thần nói.
"Hả?
Thiên Cương và Kinh Như Tuyết đều nghệt mặt ra, khó hiểu nhìn Tu Thần.
Mục đích Thiên Cương thực ra là để cho đám người Phạt Ngô càng nghi kỵ càng tốt, đến mức không dám tùy tiện ra tay, nhưng chung quy không phải là biện pháp tốt nhất.
Bây giờ Tu Thần lại nói làm rất tốt khiến lão hơi hoang mang.
"Thầy ơi, ý của thầy là..." Kinh Như Tuyết nhỏ giọng hỏi.
Tu Thần cười nói: "Trong lòng Phạt Ngô vốn rất nghi ngờ, không dám ra tay ngay. Nhưng sự xuất hiện của Thiên Cương khiến lão ta không muốn ra tay cũng phải ra tay. Lão biết rõ là được một lần hai lần chứ không có lần thứ ba, không thể nào có lần thứ ba liên hợp các chúa tể nữa."
Kinh Như Tuyết và Thiên Cương vô cùng nghi hoặc, không hiểu ý của Tu Thần lắm.
"Lần thứ nhất Phạt Ngô đã dùng việc ta và Bắc Lý có thể có liên hệ để liên thủ các chúa tể khác để đối phó với Bắc Lý giới, nhưng giữa chừng vì vi sư vây Ngụy cứu Triệu tiến đánh Thiên giới, khiến cho Thiên Cương phải bỏ cuộc giữa chừng, kế hoạch thất bại. Còn tình huống bây giờ cũng giống vậy, lợi dụng việc ngươi trở thành chúa tể để làm cái cớ, một lần nữa ép các chúa tể khác tới Thiên giới. Song sự xuất hiện của Thiên Cương đã làm xáo trộn những điều họ mắt thấy tai nghe. Nếu lão ta lại từ bỏ một lần nữa, thì lần tiếp theo lợi dụng lý do khác để lôi kéo liên thủ sẽ bị các chúa tể khác từ chối."
"Sự xuất hiện của chúa tể chí tôn bất kể là thật hay giả, cũng gây ra cho Phạt Ngô áp lực rất lớn. Lão ta không bao giờ đợi thêm nữa, về cơ bản lão ta đã nhận định ta và Thiên Cương hợp tác, cho nên phải thừa cơ hội cuối cùng này để giải quyết toàn bộ chúng ta."
"Chính người là người đã cho Phạt Ngô quyết tâm cuối cùng."
Tu Thần nói xong nhìn sang Thiên Cương.
Thiên Cương đần mặt, lão hoàn toàn không nghĩ được nhiều như thế, chỉ muốn làm hỗn loạn tâm tư của đám người Phạt Ngô mà thôi, khiến bọn họ không thể nhìn thấu!
Sao lại thành cho Phạt Ngô quyết tâm rồi?
"Thầy ơi, theo lý mà nói thì bọn họ sẽ đánh Thiên giới ngay bây giờ sao?" Kinh Như Tuyết bỗng nhiên vô cùng kích động.
Năm đại chúa tể liên thủ lại để đối phó họ, chỉ suy nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi!
"Đúng, bây giờ đang chuẩn bị rồi." Tu Thần gật đầu.
Kinh Như Tuyết liếc mắt nhìn lên bầu trời, nét mặt đầy kích động: "Hay! Hay lắm! Thầy ơi, thầy đừng ra tay vội, để con xem đám chúa tể này rốt cuộc lợi hại đến đâu!"
Có Tu Thần ở đây, Kinh Như Tuyết chẳng hề sợ chết. Nàng muốn xem bản thân đối diện với năm đại chúa tể có thể chống đỡ được bao lâu, nàng muốn biết cực hạn của mình đến đâu!
Thiên Cương ở bên cạnh trông Kinh Như Tuyết như bị bơm máu gà, không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Đúng là điên rồi!
Người bình thường nghe đến việc năm đại chúa tể liên thủ tiến đánh chẳng phải sẽ cuống cuồng sợ hãi sao? Vì sao đại tiểu thư lại có thái độ khác hẳn, còn vô cùng hưng phấn nữa!
Tu Thần trông thấy dáng vẻ này của Kinh Như Tuyết, không nhịn được cười lắc đầu nói: "Ngươi còn có những việc khác phải làm."
"Hả? Việc gì ạ?" Kinh Như Tuyết hơi buồn bực.
Đương nhiên là nàng sẽ không kháng lệnh Tu Thần, nhưng cơ hội thế này thực sự rất ít, trong lòng phát sầu.
"Ngươi phải tới Bắc Lý giới." Tu Thần nói.
"Bắc Lý giới?" Kinh Như Tuyết sửng sốt, khó hiểu nhìn Tu Thần.
Bây giờ năm đại chúa tể sắp tiến đánh Thiên giới rồi, nàng không ở lại bảo vệ mà lại đi tới Bắc Lý giới? Nàng không thể nghĩ ra được nguyên nhân.
"Thầy ơi, vì sao lại muốn con tới Bắc Lý giới vào thời điểm này? Chẳng phải Bắc Lý và Trường Hà đang đứng đằng sau nhìn chằm chằm vào Bắc Lý giới sao? Con ở đây đối đầu với năm đại chúa tể, nói không chừng bọn họ còn ra tay sau lưng ấy chứ?" Kinh Như Tuyết nghi hoặc hỏi.
Tu Thần bật cười, đáp: "Đây chỉ là một cái bẫy của sư công ngươi mà thôi, cũng là cái bẫy của vi sư. Mục đích của ta và sư công ngươi thực ra không phải là Thiên giới, cũng không phải là quyết chiến với đám Phạt Ngô, mà là Bắc Lý giới!"
Kinh Như Tuyết cùng Thiên Cương liếc nhìn nhau một cái, sắc mặt hai người bỗng nhiên thay đổi hẳn.
"Ý thầy là, thời điểm năm đại chúa tể đối phó với Thiên giới thì sẽ ra tay với Bắc Lý giới?" Kinh Như Tuyết không nhịn được kêu lên, lập tức rùng mình.
Thâm hiểm đến vậy sao?
Còn có cả thủ đoạn dương đông kích tây thế này?
Gây ra động tĩnh lớn, nhưng thực ra là vì Bắc Lý giới?
"Đương nhiên, sư công của ngươi bây giờ đang cấp thiết muốn chiếm lấy một Nguyên giới để chứng minh bản thân. Mà người đã bắt đầu sắp đặt bố cục ở Bắc Lý từ rất lâu rồi, đây là thời cơ tốt nhất." Tu Thần gật đầu nói.
Kinh Như Tuyết hơi ngượng ngùng, bất đắc dĩ nói: "Nhưng con cũng không phải là đối thủ của sư công, ngài ấy đã là chúa tể chí tôn rồi..."
Mặc dù Kinh Như Tuyết kiêu ngạo, nhưng nàng vẫn tự biết bản thân mình. Bảo nàng đi đối đầu với năm chúa tể, tuy không nắm chắc phần thắng, nhưng nàng vẫn có thể quyết chiến đến cùng.
Song nếu bảo nàng đi đối phó với Thiên Nguyên Tử thì hơi coi trọng nàng quá rồi, hai người hoàn toàn không ở cùng một cấp độ.
"Ai bảo ngươi đi đối phó với sư công?" Tu Thần nở nụ cười hứng thú.
"Vậy..." Kinh Như Tuyết mơ hồ.
"Sư công ngươi giương đông kích tây, thì đương nhiên chúng ta cũng phải trả lại một chiêu giương đông kích tây."