Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 391: Trước khi đoạn tuyệt quan hệ thì phải phân gia sản chứ sao.

Chương 391: Trước khi đoạn tuyệt quan hệ thì phải phân gia sản chứ sao.


Ngay sau đó, có tiếng động cơ vọng vào phòng khách, sau đó là tiếng mở, đóng cửa xe.

Mấy người nhìn ra cửa chính, không lâu sau liền thấy Thẩm Phồn Tinh xuất hiện trước mặt.

Thẩm Thiên Nhu nhăn chặt mày lại!

Khương Dung Dung cũng trầm mặt xuống: "Sao mày lại đến đây?"

"Tổng giám đốc Khương, trước khi chúng ta tách ra ở riêng thì căn nhà này có một phần thuộc về tôi đấy."

"Hừ, người ầm ĩ đòi đoạn tuyệt quan hệ là ai?"

Thẩm Phồn Tinh cười nhạt: "Cho dù muốn đoạn tuyệt quan hệ cũng phải cầm lại đồ thuộc về tôi chứ!"

Nói xong, cô thoáng nhìn người hầu bên cạnh, đẩy vali tới trước mặt cô ta, "Mang đến phòng tôi đi."

Người hầu kia kinh ngạc, mất tự nhiên nhìn sang Khương Dung Dung.

Khương Dung Dung còn chưa thoát khỏi sự phẫn nộ khi nghe cô nhắc tới tài sản ở riêng, lúc này mới phản ứng lại, "Mày còn muốn ở lại đây?!"

"Có vấn đề gì à?" Nói xong, cô hơi dừng lại một lát, lại liếc nhìn Thẩm Thượng Hoa nghiêm mặt bên cạnh, thờ ơ nói: "Xem ra nhà họ Thẩm thật không có chỗ cho tôi..."

"Cô Cả bảo cô mang hành lý lên, cô không nghe thấy à?!"

Thẩm Phồn Tinh còn chưa nói xong, Thẩm Thượng Hoa đã tức giận nói.

"Tôi đi ngay ạ!"

Người hầu hoảng sợ vội vàng nhấc va lli lên tầng treeng.

"Mang đồ ăn lên đi, cùng ăn bữa tối."

Thẩm Phồn Tinh vốn định từ chối, nhưng vừa thấy mấy người đối diện mặt xanh như tàu lá chuối thì lại cười nói: "Vâng."

Đoàn người đi vào nhà ăn, Thẩm Thiên Nhu vẫn đứng yên không nhúc nhích, vẻ mặt thật sự không đẹp đi đâu được.

"Thiên Nhu? Thiên Nhu!" Dương Lệ Vi đẩy cô ta, cô ta chợt phục hồi tinh thần.

"Dạ, sao vậy mẹ?"

"Ăn cơm, con thẫn thờ cái gì đấy?"

"Dạ, vâng."

Thấp thỏm đáp một tiếng, Thẩm Thiên Nhu và Dương Lệ Vi theo sau vào nhà ăn.

Không khí trên bàn cơm hơi đè nén, chỉ có mình Thẩm Phồn Tinh ngồi ở chỗ của mình không coi ai ra gì ăn ăn uống uống, thoải mãi tự nhiên như bản thân mới là chính chủ của cái nhà này, mà bọn họ đều là khách ở nhờ vậy!

Càng nhìn bộ dáng ung dung của Thẩm Phồn Tinh, mấy người trong nhà càng khó chịu, Khương Dung Dung thậm chí giận đến mức không đụng tới đũa.

Dương Lệ Vi thấy thế, đảo mắt nói: "Phồn Tinh, nghe Thiên Nhu nói hai đứa muốn cùng vào trận đấu điều hương quốc tế tổ chức ở Pháp đúng không? Con chuẩn bị thế nào rồi?"

Thẩm Thiên Nhu hơi khựng lại, ngẩng đầu nhìn Thẩm Phồn Tinh.

"Còn chưa chuẩn bị tốt."

Ánh mắt Thẩm Thiên Nhu lóe lóe.

"Đi bước nào hay bước nấy đi, trước qua vòng tuyển chọn toàn quốc đã."

Khương Dung Dung nhăn mày: "Mày rốt cuộc đang làm loạn cái gì hả? Cái gì cũng phải tranh đoạt với Thiên Nhu, bây giờ lại còn muốn tham gia thi đấu điều hương nữa! Lần này vòng loại tổ chức ở đại học T biết không hả? Mày quên lúc trước trường học khai trừ mày vì lý do gì rồi hay sao?! Mày không sợ chuyện năm đó sao chép Thiên Nhu bị người ta lôi ra hả? Mày không xấu hổ à?!"

Thẩm Phồn Tinh và miếng cơm cuối cùng trong bát vào miệng, sau đó nhẹ nhàng đặt đũa lên bàn, ánh mắt lạnh nhạt liếc nhìn Khương Dung Dung.

"Chuyện của tôi không cần bà quan tâm, cứ làm chuyện của bà đi, đừng lại tái phạm hối lộ giám khảo cho Thẩm Thiên Nhu là được rồi. Người ta vốn rất có thực lực, kết quả bà còn làm thửa... bị người khác vạch trần có ngượng không? Cảm giác bị đập cúp dễ chịu lắm à?"

Mặt Khương Dung Dung xám xịt, vừa cầm đôi đũa lên lại dùng sức vỗ mạnh xuống bàn: "Mày càn quấy!"

Thẩm Phồn Tinh dùng khăn ăn xoa nhẹ khóe môi, đứng lên nói với Thẩm Thượng Hoa: "Ông nội, con no rồi, ông ăn từ từ đi."

Thẩm Thượng Hoa thản nhiên gật đầu.

"Mẹ bớt giận, nóng giận ăn cơm không tốt cho sức khỏe."

"Ăn cái gì mà ăn, tức no rồi! không ăn nữa."

Thẩm Phồn Tinh đang lên lầu nghe vậy chỉ cười khẽ.

Hiệu quả không tồi.

C406






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch