Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 398: Chung tình?

Chương 398: Chung tình?


“Chung tình? Nó có ý nghĩa gì bên trong không?”

Thẩm Thiên Nhu khẽ cười: “Thật ra rất đơn giản, ý nghĩa chính là muốn đối phương chung tình với mình. Tôi tin rằng mỗi một cô gái xinh đẹp đáng yêu trong chúng ta đều muốn người đàn ông mình yêu chỉ chung tình với một mình mình.”

“Wow, nghe thật tuyệt, à đúng rồi cô Thẩm Thiên Nhu, tôi có nghe nói sau cuộc thi điều chế hương lần này thì chuyện hôn sự của cô và cậu Tô có phải cũng sắp đến lúc lên lịch trình rồi phải không? Vậy thì ‘chung tình’ có phải là điều mà cô mong đợi ở cậu Tô phải không?”

Thẩm Thiên Nhu thẹn thùng xấu hổ nói: “Đương nhiên tôi hy vọng anh ấy có thể hiểu được.”

“Yên tâm đi cô Thiên Nhu, chúng tôi nhất định sẽ nghĩ cách để cậu Tô nghe được những lời nói này của cô.”

“Cảm ơn.”

Sau đó, phóng viên mới chú ý đến Thẩm Phồn Tinh, rõ ràng sự nhiệt tình đã giảm hẳn so với Thẩm Thiên Nhu.

Lúc Thẩm Phồn Tinh nghe Thẩm Thiên Nhu nói đến hai chữ ‘chung tình’ thì ánh mắt cô lạnh lùng, sau đó cô mỉa mai.

Để đối phương chỉ chung tình với cô ta?

Thật sự là quá mỉa mai mà!

“Cô Thẩm Phồn Tinh, nghe nói...gần đây cô chuyển về nhà họ Thẩm ở?”

Có một vị phóng viên đột nhiên đưa ra câu hỏi kỳ quái, sắc mặt tràn đầy vẻ khinh thường.

Anh ta vừa hỏi xong thì tất cả mọi người đều nâng cao tinh thần nhìn cô.

Thẩm Phồn Tinh hơi nhíu mi, đáy mắt toát lên vẻ thâm ý.

Cô xoay người nhìn Thẩm Thiên Nhu, lạnh lùng nói: “Không ai biết chuyện tôi quay về nhà họ Thẩm, cho hỏi làm sao anh biết được?”

Tên phóng viên đó cười haha: “Tôi là phóng viên mà. Nói như vậy là cô đã thừa nhận mình quay về nhà họ Thẩm ở sao?”

Thẩm Phồn Tinh gật đầu: “Không có gì là không thể thừa nhận cả.”

“Nghe nói trước đây cô đã ở trong cuộc họp thường niên của Lam Vận tuyên bố cắt đứt quan hệ, tại sao lần này cô lại đột nhiên quay về đó?”

“Không có vì sao cả.”

“…”

Tên phóng viên nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Phồn Tinh thì cười giễu: “Cuộc thi lần này cô đã chuẩn bị ổn thoả cả chưa? Cô có lòng tin sẽ giành được chiến thắng không?”

“Đã chuẩn bị tốt, có lòng tin.”

Cô nói đường đường chính chính không giống như Thẩm Thiên Nhu. Thẩm Phồn Tinh của bây giờ đã không muốn nói những lời dư thừa thêm nữa.

Cô biết mục đích của tên phóng viên đã đạt được, mục đích của Thẩm Thiên Nhu cũng đã đạt được.

“Được rồi, bây giờ xin mời những người không phải thí sinh rời khỏi, cuộc thi điều chế hương sắp bắt đầu, tiếp theo thời gian chuẩn bị là 10 phút, mời mọi người đến vị trí thi đấu của mình kiểm tra lại những vật dụng cần thiết mình cần dùng trong thời gian thi đấu.”

Hội trường cuộc thi to như vậy rất trống trải, mỗi khoảng cách đặt một chiếc bàn phủ một tấm vải trắng, trên mỗi bàn có số thứ tự của mỗi thí sinh.

Lúc Thẩm Phồn Tinh cầm chiếc hộp của mình đi tới vị trí thi đấu của mình thì bị đụng mạnh bả vai, chiếc hộp trong tay suýt nữa rớt xuống mặt đất. May là Thẩm Phồn Tinh phản ứng nhanh chóng, lúc chiếc hộp sắp rời khỏi bàn tay thì ngón tay cô nắm chặt lại chiếc hộp.

Ánh mắt cô lạnh lùng, cô nghiêng đầu nhìn cô gái vênh váo hống hách hất cằm nhìn cô.

“Nhìn cái gì mà nhìn?” Cô gái đó kiêu ngạo vô lễ.

“Cô suýt chút nữa đụng đổ chiếc hộp của tôi xuống đất thì có phải nên nói xin lỗi tôi một tiếng không?”

Cô gái hừ lạnh, kiêu ngạo khinh thường liếc nhìn Thẩm Phồn Tinh.

“Tôi đụng ngã xuống đất thì sao? Đụng hư thì đừng lên sân khấu làm mất mặt nữa!”

C414






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch