Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 397: Tôi ăn mặc rách rưới?

Chương 397: Tôi ăn mặc rách rưới?


Điều này hoàn toàn không giống loại tình cảm đơn thuần của những đứa trẻ theo đuổi minh tinh.

Thể giới của người lớn luôn xoay quanh những thứ như tiền tài, quyền lợi, danh dự.

“Đúng vậy, điều này tôi biết, năm đó cô ta sao chép y nguyên công thức điều chế hương của chị Thiên Nhu. Lúc đầu cô ta khăng khăng không chịu thừa nhận, nếu không nhờ thầy của chị Thiên Nhu ra mặt làm sáng tỏ thì có thể chị Thiên Nhu đã chịu oan ức rồi!”

“Cái gì, vậy mà cô ta còn có mặt mũi tham gia cuộc thi sao? Đúng là loại người này có lẽ nên bị cấm thi mới phải chứ?”

“Đúng vậy, thi đấu cùng với kẻ sao chép thì hạ thấp đẳng cấp của chúng ta quá đi!”

“Thật là...bên phía ban tổ chức rốt cuộc là đang nghĩ gì thế? Thế mà lại để cho kẻ có tiền sử sao chép được tham gia cuộc thi!”

“Cô xem bộ đồ cô ta mặc kìa, đồ công sở đen phối trắng thì có liên quan với giới thời trang sao?

Thẩm Thiên Nhu âm thầm cười, khoé môi không che dấu vẻ đắc ý và trào phúng.

Thẩm Phồn Tinh thấy tất cả những biểu cảm của cô ta, cô cũng lạnh lùng cười. Sau đó, cô đi tới gần chỗ những người đó cách bọn họ hai bước chân.

“Tôi đến tham gia cuộc thi điều chế hương chứ không phải cuộc thi tuyển chọn người đẹp. Ai quy định mọi người phải trang điểm lộng lẫy? Tôi có ăn mặc rách rưới hay như thế nào sao?”

Cô vừa nói xong, sắc mặt Thẩm Thiên Nhu khẽ thay đổi, cô ta cúi thấp đầu nhìn chiếc váy liền trên người mình, xương quai xanh, bả vai, những chỗ nên lộ đều đã lộ ra cả.

Cái con tiện nhân này ngày càng thành thạo năng lực âm thầm giễu cợt rồi.

Sắc mặt những người khác cũng không tốt.

“Hay là...” Thẩm Phồn Tinh lại nói, cô lùi sau hai bước bày ra dáng vẻ không sợ gì cả: “Các cô xịt nước hoa?”

Những người đó cau mày: “Là như thế nào?”

“Chúng tôi tự điều chế nước hoa, tự xịt thì có vấn đề gì?”

Thẩm Phồn Tinh chỉ lạnh lùng cười lắc đầu: “Xem ra năng lực của các cô rất tốt.”

Sắc mặt Annali khẽ thay đổi, cô ta âm thầm cách xa đám người đó.

Ở Tô Thị, cô ta đã được Thẩm Phồn Tinh nhắc nhở rằng khi bước vào phòng thí nghiệm nhất định phải mặc đồ của phòng thí nghiệm, đừng xịt nước hoa, đừng dùng tinh dầu tóc, cho dù là mỹ phẩm dưỡng da cũng nên chọn sản phẩm có mùi nhẹ.

Bởi vì điều tối kỵ nhất lúc điều chế hương là bị những mùi khác làm quấy nhiễu.

Mà hôm nay cô ta chỉ chú ý đến Thẩm Thiên Nhu lại lơ là mất vấn đề này.

Cô ta lại nhìn Thẩm Thiên Nhu với ánh mắt nghi ngờ. Cô ta biết rõ nước hoa xịt trên người hôm nay của Thẩm Thiên Nhu là nước hoa bản Limited mới nhất của CHANEL.

Với tư cách là một thí sinh đã từng tham gia cuộc thi điều chế hương quốc tế, lẽ nào cô ta không biết điều cấm kỵ này sao?

Thẩm Phồn Tinh không định để ý đến những người này nữa, nhưng chưa kịp quay đầu thì đám phóng viên chộn rộn vây quanh cô.

Thật khéo làm sao chen chúc trong đám đông chỉ bao quanh Thẩm Phồn Tinh và Thẩm Thiên Nhu.

“Cô Thẩm Thiên Nhu, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, cho hỏi lần này cô đã chuẩn bị như thế nào?”

“Nghe nói lần này là vì Tô Thị và Tri Thấm đấu với nhau để tranh tiến vào trung tâm thương mại mới dưới trướng của Bạc Thị, cô có lòng tin mình có thể ký được hợp đồng này không?”

“Cô có thể tiết lộ cho chúng tôi chủ đề nước hoa lần này của cô là gì không?”

Thẩm Thiên Nhu khẽ mỉm cười: “Lần này tôi đã chuẩn bị rất đầy đủ, không, phải nói là mỗi lần tôi đều chuẩn bị rất chu đáo! Mỗi một tác phẩm tôi đều dành cả tình cảm, tinh thần và tâm huyết mới tạo ra được sản phẩm. Đương nhiên tôi rất tự tin với tác phẩm của mình, nhưng người xuất sắc còn rất nhiều, tất cả mọi thứ vẫn nên đón chờ kết quả của cuộc thi. Còn về chủ đề của nước hoa lần này, tôi nghĩ đến là ‘chung tình’.”

“Chung tình? Nó có ý nghĩa gì bên trong không?”

C413






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch