Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái

Chương 73: Muốn đọ sức

Chương 73: Muốn đọ sức

Nhưng quên đi, tạm thời quên những chuyện này đi, hôm nay Chu Tuế Phàm sẽ tới phủ

Để nữ nhi bái sư mau một chút.

Vào ban đêm.

Lý lão đầu và Tiêu Tử Phong đứng một bên nhìn Triệu Tuyền Lạc bái sư.

Có một sư phụ là Kiếm Tiên, Triệu Tuyền Lạc có thể tiến xa hơn trong quá trình tu hành sau này.

Triệu Tuyền Lạc không chán ghét Chu Tuế Phàm, danh tiếng của đối phương vẫn khá tốt, vóc người cũng không tệ lắm, theo lời của Lý lão đầu, tuy thực lực có chút thiếu sót nhưng tính tình vẫn có thể chấp nhận được.

Mà kiếm pháp của đối phương vẫn phù hợp với Triệu Tuyền Lạc hơn.

Sau khi bái sư, bốn người ngồi xuống tán gẫu.

Chu Tuế Phàm thấy Tiêu Tử Phong cầm Thanh Lân Kiếm của Lý lão đầu, mỉm cười hỏi: "Lý lão đầu, đây là đệ tử ngươi thu sao."

Lý lão đầu lắc đầu: "Không, hắn là đệ tử của Kiếm Thần."

Lý lão đầu và Triệu Tuyền Lạc đã thống nhất lời nói.

Khi Chu Tuế Phàm nghe thấy lời này, hắn không khỏi hứng thú.

Thực lực của Kiếm Thần cường đại nhưng lại vô cùng thần bí.

Không ngờ lại có thể gặp được đệ tử của hắn ở đây.

Hơn nữa nhìn vào tình huống này, có vẻ như có quan hệ khá tốt với Lý lão đầu.

Sau đó hắn đột nhiên nghĩ tới chuyện lần trước đã hỏi Lý lão đầu.

Nếu đối phương biết đệ tử của Kiếm Thần, Kiếm Thần lại xuất hiện ở Hoàng Đô, không có lý do gì không biết Kiếm Thần.

Hơn nữa với tính cách của Lý lão đầu, thực lực của Kiếm Thần mạnh như vậy, ông ta sẽ không khiêu chiến sao?

Chu Tuế Phàm nhìn Lý lão đầu, ánh mắt không khỏi có chút nghi ngờ.

Lý lão đầu nhìn ánh mắt của Chu Tuế Phàm, trong lòng lộp bộp một chút, thầm nghĩ không ổn.

Vì thế vội vàng giải thích.

"Lúc đó ta chưa hồi phục được thực lực nên không đọ sức với đối phương".

Ánh mắt Chu Tuế Phàm dường như muốn nói: "Ngươi đoán xem ta có tin hay không?"

"Đúng là Lý lão đầu không có đọ sức với sư phụ của ta."

Lúc này Tiêu Tử Phong bước ra để giúp giải quyết ổn thỏa mọi việc.

Lý lão đầu che áo lót cho hắn, hắn cũng không cần dây dưa với người khác, hơn nữa ông nói không sai, Lý lão đầu xác thực chưa từng đọ sức với Kiếm Thần, ông chỉ đọ sức với Tiêu Tử Phong mà thôi.

Lúc này Chu Tuế Phàm đưa mắt về phía Tiêu Tử Phong, nhìn Tiêu Tử Phong.

Chu Tuế Phàm có chút nghi ngờ hỏi: "Theo quan sát của ta, hình như ngươi đang đi theo con đường của một võ phu."

Tiêu Tử Phong thở dài trong lòng, lại phải bắt đầu khoe khoang.

"Ta tư chất kém, khí huyết có chút mạnh mẽ, chỉ có thể đi theo con đường võ phu."

Chu Tuế Phàm một mực quan sát Tiêu Tử Phong, bản thân khí huyết quả thực không thấp, nhưng thân là kiếm khách, lại nhận một võ phu làm đồ đệ... Hắn còn muốn hỏi, nhưng hỏi có chút không khách khí.

Tiêu Tử Phong cũng nhìn thấu hắn ta đang suy nghĩ gì, liền giải thích: “Sư phụ ta không thu đệ tử dựa vào tư chất tu hành mà chỉ dựa vào ngộ tính kiếm đạo.

Trong mắt hắn, ngộ tính kiếm đạo còn lớn hơn tư chất tu hành.

Nếu tư chất tu luyện kém thì ngày mai có thể bù đắp, sẽ luôn có cách bù đắp, nhưng nếu ngộ tính kiếm đạo kém thì thực sự không thể làm gì được.

Hơn nữa, kiếm pháp mà sư phụ ta tu luyện cũng phụ thuộc nhiều vào ngộ tính của bản thân, chỉ cần lĩnh ngộ thì có thể tu luyện thành, cho dù xuất thân giang hồ ở cảnh giới rất thấp, cũng có thể lấy yếu thắng mạnh.”

Chu Tuế Phàm nghe vậy cũng hiểu: "Thì ra là thế."

Cuối cùng, như nhớ ra điều gì đó, hắn ta nói: "Kiếm pháp sư phụ ngươi dạy là "Tiên Nhân Quỳ" sao?"

"Đúng vậy."

Chu Tuế Phàm nghe thấy điều này, hắn ta đã hơi xúc động.

Bởi vì chiêu kiếm pháp này, hắn ta thật sự rất muốn nhìn thấy, nhưng Kiếm Thần quá cường đại, hắn nhất định không có cơ hội.

Nhưng lời của đồ đệ này.

Sau đó, hắn kéo mặt hỏi: "Ngươi có thể cho ta mở mang kiến thức một chút không? Ta ngưỡng mộ "Tiên Nhân Quỳ" đã lâu."

Tiêu Tử Phong có chút ngượng ngùng nói: "Cái này cần một đối thủ."

"Ta sẽ lĩnh giáo, nhưng đừng lo lắng, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ áp chế cảnh giới của mình, duy trì cùng cảnh giới với ngươi."

Chu Tuế Phàm đề nghị.

Lý lão đầu ở một bên cố gắn áp chế, muốn lật ngược khóe miệng.

Triệu Tuyền Lạc nhìn vị sư phụ hời này, ngươi cho rằng cảnh giới của người khác thấp kém, chiêu này sẽ không có tác dụng gì với ngươi đúng không?

Ngay cả nàng cũng không muốn lĩnh giáo chiêu kiếm pháp này của Tiêu Tử Phong.

Bởi vì nàng đã đoán được kết quả, Lý lão đầu và mười vạn đại quân đều đã quỳ gối trước mặt nàng.

Nhìn khuôn mặt sốt ruột của vị sư phụ này, nàng có chút khó ngăn cản.

Chỉ là nhắc nhở: "Sư phụ! Ngươi không cần phải áp chế cảnh giới, chỉ một kiếm thôi, ngươi lại không làm tổn thương người khác, điều đó thực sự không cần thiết."

Chu Tuế Phàm nói rất công chính: "Là tiền bối, làm sao có thể lấy cảnh giới bắt nạt một vãn bối chứ?"

Khóe miệng Triệu Tuyền Lạc giật giật, ngươi thật sự cho rằng ngươi có cảnh giới cao có thể bắt nạt hắn sao?

Thanh Sơn Kiếm Tiên cũng bị hắn làm cho tự bế đó thôi.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch