Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 96: Tô Đồng phiền não

Chương 96: Tô Đồng phiền não




Triệu Tể đột nhiên ngã xuống đất làm quần chúng kinh hô, tạo thành náo loạn không nhỏ.

Cuối cùng vẫn có mấy người hảo tâm đi tới xem xét tình huống, đồng thời gọi cấp cứu.

Xe cứu hộ đến bế Triệu Tể đi, nghĩ biện pháp liên hệ với người nhà Triệu Tể.

Tất cả mọi người đều nghĩ đây là chuyện ngoài ý muốn, bao quát cả người nhà Triệu Tể, trừ phi Triệu Tể tỉnh lại nói ra tình hình thực tế.

Chỉ tiếc Lý Phong đánh ra một quyền vừa đúng huyệt vừa chuẩn lực, trừ phi có kỳ tích phát sinh, nếu không từ nay về sau Triệu Tể chỉ có thể làm người thực vật. . .

Giải quyết Triệu Tể xong, Lý Phong ẩn thân trở lại tầng 6, tới chỗ không người giải trừ trạng thái ẩn thân.

"Ẩn thân 5 phút đồng hồ, tiêu hao 300 điểm tích lũy. . . Bất quá giải quyết được Triệu Tể, số điểm tích lũy này tiêu rất đáng giá."

Âm thầm cảm thán một câu, Lý Phong trở lại văn phòng trợ lý.

"Lý Phong, ngươi vừa đi đâu vậy, Ngụy tổng đang tìm ngươi đấy."

Nhìn thấy Lý Phong Tô Đồng liền nói.

"Tìm ta?"

Lý Phong nhíu mày, 10 phút trước đó hắn vừa mới đi ra, tại sao lại tìm hắn?

Lý Phong mang theo nghi hoặc đi vào văn phòng Tổng giám đốc, hỏi: "Ngụy tổng, ngươi tìm ta?"

"Ừm." Ngụy Băng Khanh liếc hắn một cái, chậm rãi nói: "Bởi vì quan hệ của Triệu đại phu cùng nhà ta rất phức tạp, ta mới giúp hắn gặp ngươi, bất quá ta không có ý tứ muốn gây áp lực cho ngươi."

"Ừm ân, ta hiểu được, Ngụy tổng. . . Ngươi tìm ta không phải chỉ để nói chuyện này chứ?" Lý Phong lộ sắc mặt quái dị hỏi.

Xem ra Ngụy Băng Khanh lo lắng mình trách cứ nàng a, có điều nàng là Tổng giám đốc, hoàn toàn không cần thiết để ý suy nghĩ của một nhân viên như vậy mới phải.

Chẳng lẽ ở trong thâm tâm Ngụy Băng Khanh, hắn khác với nhân viên bình thường?

"Không phải, còn có sự tình khác. . ." Ngụy Băng Khanh cũng không biết tại sao mình lại muốn chủ động giải thích với Lý Phong, thật giống như lo lắng Lý Phong tức giận với nàng vậy.

Loại cảm giác này. . . Rất kỳ quái.

"Tối thứ sáu có một buổi dạ yến từ thiện, ta hi vọng ngươi có thể cùng ta tham gia, có thời gian không?"

Ngụy Băng Khanh sửa sang lại mạch suy nghĩ, nói tiếp.

"Là ngày mốt a. . ." Lý Phong suy nghĩ một chút, ngày đó xác thực không có gì làm, liền một lời đáp ứng.

"Ừm, khi đi nhớ mặc bộ quần áo ta mua cho ngươi lần trước." Ngụy Băng Khanh lại dặn dò.

Lý Phong tuy kỳ quái vì sao Ngụy Băng Khanh đưa ra loại yêu cầu này, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Trở lại văn phòng trợ lý, Lý Phong nhìn Tô Đồng, phát hiện nàng có chút đứng ngồi không yên, tựa như có tâm sự gì.

"Tô Đồng, ngươi có phải là thân thể không được dễ chịu?" Lý Phong không khỏi quan tâm hỏi.

"Không có. . . Không có." Tô Đồng lắc đầu, có chút muốn nói lại thôi.

"Chẳng lẽ là bị bà dì ghé thăm?" Lý Phong biết nữ nhân khi bị bà dì ghé thăm thì sinh lý, tâm lý đều sẽ có phản ứng dị thường.

Ngay tại thời điểm Lý Phong nghi hoặc, Tô Đồng có chút buồn rầu nói : "Lý Phong, ta có một chuyện phiền lòng, có thể tâm sự với ngươi không?"

"Đương nhiên có thể, ta xin rửa tai lắng nghe." Lý Phong ngồi trở lại vị trí của mình, nghiêm túc nói.

"Là như thế này, ta có một vị biểu ca tối nay muốn mời một khách hàng ăn cơm ở nhà hàng Victoria, hắn muốn ta cũng tới. . ."

(biểu ca:anh họ)

"Nghe ngữ khí của hắn, vị khách hàng này rất trọng yếu, cần ta làm cho người ta cao hứng, nên ta không quá muốn đi."

Tô Đồng nhíu chặt lông mày, buồn rầu nói.

Giọng nói của biểu ca có chút mập mờ, tựa như ám chỉ nàng sử dụng mỹ nhân kế vậy, cái này làm nàng không quá dễ chịu.

Lý Phong biết Tô Đồng khẳng định còn có lời muốn nói, liền ra hiệu cho nàng tiếp tục.

"Thế nhưng biểu ca ở trong nhà rất có thế lực, cha mẹ ta đều làm việc cho công ty hắn, nếu như ta không đi sẽ đắc tội hắn, bởi vậy. . . Ai!"

"Lý Phong, ngươi nói ta nên làm cái gì?"

Tô Đồng ra vẻ tội nghiệp nhìn Lý Phong nói.

Nàng thực sự không biết nên làm sao, cho nên muốn hỏi thăm ý kiến của Lý Phong.

Lông mày Lý Phong nhướng lên một cái, vừa muốn khuyên Tô Đồng đừng đi, đột nhiên thanh âm Chí Linh tỷ tỷ lại vang lên.

"Đinh, kí chủ, ngài có nhiệm vụ mới, có muốn lập tức xem xét?"

Sắc mặt Lý Phong nhất thời biến thành quái dị, vào thời điểm này tuyên bố nhiệm vụ, vậy hẳn là có quan hệ với Tô Đồng a?

"Xem xét!"

"Nhiệm vụ: Cứu vãn nữ thần Tô Đồng (1) "

"Mục tiêu: Trợ giúp nữ thần Tô Đồng vào bữa tiệc tối nay có thể toàn thân trở ra."

"Khen thưởng: 200 điểm kinh nghiệm, 1500 điểm tích lũy."

"Chú thích: Giúp nữ thần giải quyết vấn đề cũng là một con đường rất tốt để thu hoạch được hảo cảm nữ thần, khi nào nữ thần gặp phải khó khăn liền lập tức nhớ tới ngươi, ngươi đã cách không xa với việc chinh phục nữ thần —— trích 36 kế tán gái."

Xem hết giới thiệu nhiệm, khuôn mặt Lý Phong nhất thời cổ quái.

Xem ra bữa tiệc tối nay Tô Đồng tham gia có nguy hiểm nhất định?

"Ta cảm thấy ngươi không đi thì hơn." Lý Phong tắt hệ thống, khuyên nhủ.

Tuy làm thế sẽ khiến nhiệm vụ thất bại, nhưng an nguy của Tô Đồng mới là thứ nhất, Lý Phong không có khả năng vì nhiệm vụ mà bỏ qua an nguy của Tô Đồng!

"Không thể không đi a, cho nên ta mới buồn bực như vậy." Tô Đồng thở dài.

Tuy nàng có lo lắng, nhưng mặt ngoài đây chỉ là một bữa tiệc mà thôi, nếu như nàng không đến thì quá không nể mặt biểu ca.

Nàng ngược lại không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng cha mẹ nàng thì làm sao bây giờ?

"Vậy a. . . Này, ta đã nghĩ ra kế hay giúp ngươi rồi." Đột nhiên ánh mắt Lý Phong sáng lên.

"Thật sao?" Tô Đồng có chút nửa tin nửa ngờ.

"Đương nhiên, ngươi cứ dựa theo biểu ca ngươi yêu cầu mà tham gia bữa tiệc, sau đó ngươi hãy bấm điện thoại gọi ta rồi để vào túi xách, một khi có gì đó không đúng ta liền đi tới tìm ngươi, thế nào?"

Lý Phong hơi hơi trầm ngâm, liền nghĩ ra cái biện pháp này.

Làm như vậy đã có thể bảo đảm Tô Đồng an toàn, lại có thể bảo đảm hắn hoàn thành nhiệm vụ.

Tô Đồng lo lắng nhất chính là trong bữa tiệc có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nghe thấy biện pháp của Lý Phong lập tức sáng mắt lên, gật đầu đáp ứng.

Đợi đến chạng vạng tối, sau khi tan ca Tô Đồng đầu tiên là về nhà thay quần áo khác, sau đó đón xe đi tới khách sạn Victoria.

Đợi Tô Đồng đi vào cửa khách sạn, nàng liền thấy Lý Phong đã ở ngay bên ngoài.

Vốn đáy lòng còn có chút tâm thần bất định trong nháy mắt này an ổn lại.

"Đây chính là cảm giác được người khác bảo hộ a. . ."

Nghĩ tới đây, khuôn mặt Tô Đồng xuất hiện mấy phần đỏ ửng, tiếp theo nàng lấy điện thoại di động gọi cho Lý Phong.

"Muội muội ngươi lớn mật đi lên phía trước nha, đi lên phía trước, chớ trở về nha đầu ~ "

(hình như lời bài hát @@)

Tô Đồng: ". . ."

Nàng vốn định nói lời cảm tạ Lý Phong, kết quả là nghe thấy một câu sói tru như vậy.

Nhất thời, lời cảm tạ đến miệng bị Tô Đồng cứng rắn nuốt ngược vào bụng.

"Gia hỏa này, nhất định là lo lắng ta sẽ khẩn trương, cho nên mới dùng loại biện pháp này giúp bầu không khí đỡ ngột ngạt hơn a?"

Tô Đồng thấy tim mình ngọt ngào như được rót mật.

"Bảo trì cuộc gọi, yên tâm, hết thảy có ta."

Nghe đến câu này, Tô Đồng thấy mặt mình ửng đỏ nhìn về phía Lý Phong gật đầu, sau đó được lễ tân dẫn vào khách sạn.

Trong một gian phòng ở lầu hai, Từ Bác một tay sờ bắp đùi bóng loáng của nữ thư kí, lộ vẻ mặt hồng hào nói: "Ngô lão bản, biểu muội ta một hồi nữa sẽ đến, đợi chút nữa ngươi nhất định phải uống nhiều thêm vài chén với nàng mới được a."

Nam tử trung niên bụng phệ ở đối diện cười to: "Nhất định nhất định, có điều. . . Từ quản lý, biểu muội ngươi thật sự còn trinh sao? Ngươi không gạt ta chứ?"

"Loại chuyện này ta làm sao có thể lừa gạt Ngô lão bản? Yên tâm đi, biểu muội kia của ta đến yêu đương cũng chưa từng, rất ngây thơ!" Từ Bác cười dâm nói.

"Tốt, nếu quả thật giống như ngươi nói, vậy cuộc làm ăn này nhất định có thể thành!" Ngô Lợi cười ha hả. .

Đúng lúc này, cửa gian phòng bị đẩy ra, Tô Đồng mặc một thân váy trắng đi tới.

Nhìn thấy Tô Đồng, lập tức dâm quang nở rộ trong mắt Ngô Lợi!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch