Trần Hạo nghe mà cả người nổi da gà, cảm giác so với lần đầu tiên nhìn thấy Liễu Nguyệt Nga còn lạnh hơn.
Đậu má, thực sự là một thân oán khí rồi, nếu như bị đột tử thì dám chắc tám chín phần nhất định sẽ biến thành lệ quỷ ngay và luôn.
Trần Hạo còn kinh hãi hơn, nhưng lại có chút ngạc nhiên.
Là tin tức gì để cho Bạch Như nguyên bản toàn tâm toàn ý cạnh tranh cùng Tiết Xông, tự nhiện lại bỏ qua như thế? Còn biểu hiện ra oán hận lớn như vậy.
Bạch Như nhìn Trần Hạo nói:
- Trần đại sư khẳng định nghĩ không ra, tôi cư nhiên còn có một người em trai tư sinh 14 tuổi, đồng thời cổ phần cha tôi tại tập đoàn Song Long, 80% đều để cho người em trai này của tôi đứng tên, ha ha, anh nói tôi có phải rất buồn cười không, tôi từ sơ trung bắt đầu phải cố gắng học tập, bỏ qua thứ yêu thích, bỏ qua mộng tưởng, bỏ qua những người bạn thân trước đây, chính là vì giúp cha tranh một hơi trong tập đoàn, cũng để chứng minh tôi không làm cho người thất vọng. Thế nhưng hiện tại thì sao, ngay cả nguyên nhân làm cha tôi thất vọng tôi còn không biết rõ, ông ấy thất vọng chính bởi vì tôi không phải là con trai, không thể trở thành người thừa kế chân chính của ổng, ha ha, tôi đột nhiên hiểu rõ, vì sao sau khi tôi lên cao trung, cha tôi đã không còn thở dài lần nào, thì ra lúc đầu không phải là bởi vì thành tích học tập của tôi đứng đầu toàn trường, mà là bởi vì khi đó ổng đã có con trai, đã có người có thể nối dõi tông đường chân chính.
Mấy chữ sau cùng, Bạch Như có chút nghiến răng nghiến lợi nói ra, hiển nhiên trong lòng không cách nào áp chế phẫn nộ cùng hận ý.
Trần Hạo nghe xong vẻ mặt không nói gì.
Đây chính là bi kịch nhà giàu, cẩu huyết, cẩu huyết voãi lone.
Bất quá hắn cũng không ngạc nhiên, dù sao thân phận địa vị, quyền lực tài phú đều có, kết quả lại không có con trai, đây không phải là suốt đời nỗ lực, nhưng không có người kế thừa sao, những người mang nặng tư tưởng truyền thống sẽ làm ra những việc mà mình cho là đúng.
Trần Hạo nói:
- Cho nên cô muốn làm thế nào? Là muốn tự lập môn hộ, hay là muốn âm mưu tính toán đoạt lại tất cả những gì thuộc về mình?
Bạch Như liếc mắt nhìn Trần Hạo:
- Trần đại sư nói đùa, tuy rằng tôi vô cùng tức giận, thế nhưng thân làm con gái, tôi không thể làm chuyện ngỗ nghịch lại cha mình, nếu như ông ấy đã có lựa chọn, như vậy tôi cũng nên có lựa chọn riêng của bản thân, dù sao tôi vẫn còn có mẹ, tôi không thể làm bà thất vọng được.
Trần Hạo bĩu môi, nhìn oán khí trên người cô còn cường đại hơn cả âm hồn, thằng nào tin cô mới là lạ.
- Được rồi, Bạch tổng chí hướng rộng lớn, tôi rất kính phục, bất quá việc đó và tôi có quan hệ gì? Tôi cũng không phải nhà kinh tế học, không hiểu việc buôn bán, cô tìm nhầm người rồi.
Bạch Như khẳng định nói:
- Tôi không có tìm sai, so với nhà kinh tế học, Trần đại sư có thể giúp tôi được nhiều hơn.
Trần Hạo cười cười:
- Được rồi, nếu mà Bạch tổng đã nói như vậy, tôi cũng không thể từ chối, tôi có thể đồng ý hợp tác, cô muốn tôi làm gì cũng được, xem phong thủy, kiểm tra hoàn cảnh nơi ở hay gì gì đó tôi đều biết một chút, chỉ cần có tiền, tôi lập tức giúp cô, bảo đảm giá cả vừa phải, không hét giá trên trời, về phần những thứ khác thì đừng nói, dù sao xã hội pháp chế, chúng ta đều người văn minh. Cô nói có đúng không?
Bạch Như nở nụ cười:
- Thế nào? Trần đại sư cho là tôi tìm anh để giúp tôi hại người?
Trần Hạo nói:
- Tôi cũng không nói lời này, hơn nữa tôi cũng sẽ không hại người, nều như có người tìm tôi đi hại người, người nhát gan như tôi nhất định sẽ tìm cảnh sát ca ca hỗ trợ.
Khóe miệng Bạch Như khẽ động.
Trần Hạo tiếp tục nói:
- Được rồi, tôi ăn xong rồi, còn có việc, không nói chuyện phiếm nữa, Bạch tổng đi làm sự nghiệp vĩ đại của cô đi, có gì thì cứ nhắn tin cho tôi, gặp mặt thì không cần, cô chính là nữ thần của vô số thanh niên tài hoa ở Thạch Thành, nếu như bị bắt gặp làm cho người ta ghen thì tôi phiền phức lớn rồi.
Nói xong, Trần Hạo đứng dậy muốn đi.
Bạch Như không nhúc nhích, trong miệng lại nói:
- Trần đại sư, tôi là mang theo sinh ý đến.
Trần Hạo dừng bước, kinh ngạc nói:
- Tốc độ này của Bạch tổng cũng quá nhanh đi? Vừa mới nói vài câu đã có sinh ý? Cô không tỉ mỉ suy tính một chút à? Cẩn thận lỗ vốn đó.
Bạch Như cười cười:
- Trần đại sư cũng biết, con đường phía nam ở Chu thôn.
Nhãn thần Trần Hạo khẽ nhúc nhích:
- Cô nói là khu vực nơi vảy ra vụ án phân thây? Thế nào, Bạch tổng muốn đầu tư vào đó?
Bạch Như gật đầu:
- Hiện tại bầu không khí thương nghiệp Thạch Thành vô cùng tốt, hơn nữa lần này khai phá Thanh Khê Sơn, nhất định sẽ trợ giúp Thạch Thành tiến hơn một bước. Trong các loại thương nghiệp, bất động sản là một món lãi kết xù, khu vực phía nam Chu thôn là một nơi tốt, nhưng lại bị vụ án phân thây và chuyện ma quái ảnh hưởng, cho dù địa phương khác Thạch Thành cũng bắt đầu tăng giá, bất động sản trên con đường này vẫn không nhúc nhích, nếu như không có Trần đại sư, tôi cũng không dám động tâm, hiện tại Trần đại sư nguyện ý hợp tác, vậy tôi muốn hỏi nếu như đầy tư vào đây thì có ổn hay không.
Trần Hạo trầm ngâm chốc lát, nhìn Bạch Như nói:
- Hai mươi vạn.
Sắc mặt Bạch Như trầm xuống.
Thật đúng là công phu sư tử ngoạm mà.
Tuy rằng tên này vừa mới cầm 3 triệu tiền thù lao.
Thế nhưng là vấn đề công trường Thanh Khê Sơn không nhỏ, thù lao ba trăm vạn cũng có thể tiếp nhận được.
Mà phía nam Chu thôn là một khu vực bình thường, chỉ chết một người, náo loạn một chút động tĩnh, cũng không cần làm gì, nói ra mấy câu mà chú cũng đòi 20 vạn? Miệng của chú làm bằng vàng à, mở ra một chút đều cần tiền đắp vào.
Không đợi Bạch Như mở miệng, Trần Hạo liền tiếp tục nói:
- Cô chớ ngại đắt, 20 vạn này không chỉ giải thích tình huống cụ thể cho cô, mà còn đề xuất cho cô một chủ ý, bảo đảm cuộc buôn bán này của cô không thua thiệt.
Nhãn thần Bạch Như khẽ nhúc nhích, nói:
- Đại sư mời nói.
Trần Hạo cười nói:
- Đầu tiên, bên dưới công ngầm chỗ đó quả thật có quỷ, bất quá không phải quỷ hồn người phụ nữ bị phân thây, mà là du hồn của một ông lão, đó là người dọn vệ sinh Thạch Thành nhiều năm trước, bất quá bởi vì một phần nguyên nhân đặc thù, vị quỷ đại gia này phỏng chừng cũng sẽ không tới nơi này nữa, cho nên nếu muốn đầu tư vào thì hoàn toàn không có vấn đề.
Nghe Trần Hạo nói như vậy, sắc mặt Bạch Như hòa hoãn xuống, chỉ cần không thành vấn đề là được.
Trần Hạo tiếp tục nói:
- Thứ hai, chuyện ma quái truyền thuyết là hạn chế, nhưng cũng là kỳ ngộ, đầu năm nay lời đồn thổi trong nhà ngoài phố đều có rất nhiều, có không ít người sợ ma quỷ, còn có không ít người lớn gan muốn dùng những biện pháp từ xưa truyền lại đi kiến thức ma quỷ một phen, cho nên cô có thể hoàn toàn dựa vào điểm này để phát triển, phát triển văn hóa đặc thù, ví dụ như kiến tạo rạp chiếu phim kinh dị, nhà ma, làm ra một vài truyền thuyết văn hóa thần bí, như vậy truyền thuyết rất nhanh sẽ biến thành truyền thuyết thực sự, sau đó biến thành một đống tiền mặt, cô nói thế nào?
Bạch Như nghe xong ánh mắt liền phát sáng.
Thật không nghĩ tới, Trần này đại sư không chỉ có một thân bản lĩnh, hơn nữa đối với thương nghiệp cũng có xúc giác nhạy cảm như vậy, hắn nói đơn giản, bất quá Bạch Như sau khi nghe xong, trong đầu lập tức liền hiện lên ba bốn cái phương án.
Có thể nói, chỉ cần đem con đường này lấy xuống, cô liền có thể chế tạo thành khu phố thần bí đặc biệt độc nhất trong Thạch Thành, đến lúc đó không chỉ có thể kiếm một số tiền lớn, còn có thể thắng được danh tiếng. Đây quả thực chính là con đường phát triển dành riêng cho cô!
- Hay, đại sư quả nhiên không hổ là đại sư, kiến thức bất phàm, ý nghĩ vô cùng tuyệt diệu, bất quá Trần đại sư, tôi hình như còn không có đáp ứng anh, anh cứ như vậy nói hết ra? Không sợ tôi quỵt tiền của anh sao?
Bạch Như cười híp mắt nói.
Trần Hạo cũng cười:
- Đây chính là cô nói, nếu như không trả thù lao, cô cũng không phải họ Bạch.