Nghe thấy Trần Hữu Thanh nói, Trần Hạo có chút há hốc mồm.
Sẽ không phải là một nhiệm vụ siêu khó nữa chứ??
Hệ thống đại lão à, đừng có chơi tui như vậy mà.
Trần Hạo trong lòng thấp thỏm hỏi:
- Vậy ý của ông là muốn nhìn thấy người vợ quá cố của mình?
Trần Hữu Thanh gật đầu, vành mắt đều đã ươn ướt:
- Đây là nguyện vọng duy nhất của ông, nếu như có thể thấy vong thê, dù cho không vào phật quốc ông cũng nguyện ý, ông chỉ muốn gặp lại để nói chuyện với bà ấy.
Trần Hạo hết chỗ nói rồi.
Quả nhiên lại một cái nhiệm vụ siêu khó.
Người đã chết hết nhiều năm như vậy nếu như không có vào Luân Hồi, vừa không có cơ duyên xảo hợp biến thành lệ quỷ ác quỷ chỉ sợ sớm đã hồn phi phách tán.
Bất quá Trần Hạo cảm thấy vào Luân Hồi có khả năng lớn hơn, dù sao chỉ là người thường, năm đó đồng ý lựa chọn sinh đứa thứ hai, hơn nữa khó sinh mà vẫn đảm bảo hài tử bình an, vậy hẳn là là một người mẹ tốt, sẽ không chọn trở thành ác quỷ.
Thế nhưng là lời này có thể đi nói với Trần Hữu Thanh sao? Nói ra người ta còn không là tan vỡ à, nhiệm vụ này hoàn thành cái beep nào được.
Trần Hạo suy nghĩ cấp tốc, khổ tư tìm đối sách.
Đột nhiên trong đầu Trần Hạo hiện lên một đạo linh quang, trầm ngâm một lát, Trần Hạo nhìn về phía Trần Hữu Thanh, cười nói:
- Ông à, con cảm thấy ông quá để tâm vào chuyện vụn vặt.
Trần Hữu Thanh sửng sốt không là ý gì.
Trần Hạo nói:
- Ông có yêu vợ của mình không??
Trần Hữu Thanh không chút do dự gật đầu.
Trần Hạo tiếp tục nói:
- Con nghĩ bà nguyện ý mạo hiểm nguy hiểm tính mạng cũng phải sinh cho ông một đứa con trai, vậy khẳng định bà cũng phi thường yêu ông. Vậy vấn đề cần thiết phải lớn như vậy không. Hai người đã yêu nhau như thế, hơn nữa ông thành tâm lễ phật hơn mười năm, linh hồn đều mang theo phật tính, nói cách khác ông hẳn là người có đức, nếu đã thế thì vận mệnh của ông cũng không phải như thế này, ông hẳn nên lựa chọn thuận theo Thiên Đạo, bởi vì ông có phật tính nếu như lựa chọn Luân Hồi, vô cùng có khả năng đạt được một sự an bài vừa lòng đẹp ý. Như vậy ông vì sao còn phải chấp nhất nhìn thấy vong thê? Chỉ thấy một lần, nói nói mấy câu, thế nào thỏa mãn tưởng niệm và chờ mong hơn mười năm của ông. Ông nên tích cực chủ động, dựa vào tích lũy lễ phật của mình đi vào luân hồi chuyển thế, cùng vợ trước nối lại tiền duyên.
Nghe thấy Trần Hạo nói như vậy, ánh mắt Trần Hữu Thanh nhất thời sáng lên, trên mặt hiện lên thần sắc kích động, trong miệng nhắc tới:
- Đúng vậy, đúng vậy, ông muốn cùng Xuân Hồng nối lại tiền duyên, ông muốn cùng Xuân Hồng lại kết phu thê, ông làm sao có thể ở lại chỗ này? Ông phải đi tìm Xuân Hồng.
Ding: Quỷ chết già Trần Hữu Thanh, Tín Linh mười chín năm, di nguyện hoàn thành ban thưởng Chưởng Tâm Lôi ho.
Đang lúc Trần Hạo còn đang suy nghĩ làm thế nào để tiếp tục chém gió, đột nhiên tiếng Ding truyền đến.
Nhất thời, Trần Hạo trợn tròn mắt.
Á đù, thành công rồi? Nói mấy câu liền cởi ra khúc mắc? Không phải cũng quaa1 dễ dàng rồi sao??
Ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên trên người Trần Hữu Thanh tản mát ra bạch quang lất phất, thân ảnh từ từ bốc lên.
- Tiểu tử, cám ơn cậu, nếu không phải cậu một lời đánh thức ông vẫn còn hồ đồ không biết làm sao, đại ân đại đức kiếp sau lại báo.
Vừa dứt lời, thân ảnh Trần Hữu Thanh hóa thành quang mang, biến mất vô tung.
Trần Hạo ngơ ngác nhìn, có chút không phản ứng kịp.
Vốn tưởng rằng đây là một cái nhiệm vụ siêu khó, không nghĩ tới hoàn thành dễ dàng như vậy? Quả thật thế sự khó lường!
Đồng thời Trần Hạo đối với di nguyện khó giải cũng hiểu ra một chút.
Không có di nguyện không thể giải, chỉ có không nghĩ ra biện pháp hoàn thành di nguyện mà thôi.
Chậc chậc, hệ thống đại lão, ca trưởng thành rồi, ngươi không làm khó được ca nữa đâu.
Trong lòng thích vô cùng, Trần Hạo tìm tòi truyền thừa trong đầu.
Một cổ tin tức toát ra, Trần Hạo yên lặng tiếp nhận.
Sau một lúc lâu, Trần Hạo sợ hãi than một tiếng.
Như hắn suy đoán, Chưởng Tâm Lôi quả thật là một loại pháp thuật thần thông trâu bò.
Dùng pháp lực làm gốc, bàn tay sinh lôi, chuyên khắc yêu tà.
Hơn nữa Chưởng Tâm Lôi chỉ là cơ sở, phía sau còn có thể thăng cấp thành Dẫn Lôi Thuật càng trâu bò hơn. Đạo gia Dẫn Lôi, chí dương chí cương, chỉ cần không phải cấp bậc đại yêu, yêu ma quỷ quái gì đều một đạo lôi xuống tới là có thể lấy nửa cái mạng của nó.
Đừng nghĩ rằng chiêu này dùng cột tu lôi là có thể tránh được, pháp thuật đạo gia cũng không phải là lôi điện thông thường, bởi vì được khống chế nên không bị phàm vật ảnh hưởng.
Cho nên, Chưởng Tâm Lôi... có tương lai à.
Tâm tình thật tốt, cả người thư sướng, Trần Hạo chỉ cảm thấy thời gian tiếp theo sẽ là một vùng tươi sáng.
Sau đó, Trần Hạo rời đi ngôi chùa.
Đào căn cơ làm ăn của Quân Sơn Tự, nếu như để người ta biết còn không lột da hắn sao, ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách.
Hơn mười phút sau, Trần Hạo lái xe trực tiếp rời khỏi Hoàng Châu, rẽ vào đường cao tốc hướng về nha.
Đêm đó, Hoàng Châu đèn đuốc sáng trưng, Quân Sơn Tự cũng trở nên an tĩnh lại.
Một lão hòa thượng râu mày bạc trắng, thoạt nhìn phi thường già nua từ Quân Sơn Tự bước ra, theo đường nhỏ thản nhiên đi tới ngôi chùa nhỏ trong núi.
Như thường ngày, lão hòa thượng mặt mỉm cười tiến vào trong chùa chuẩn bị cùng Phật Linh tham khảo phật hiệu.
Ngày thứ hai, Quân Sơn tự đóng tự, truyền ra tin tức phương trượng chấp chưởng Quân Sơn Tự gần sáu mươi năm đã viên tịch.
...
Chuyện ở Hoàng Châu, Trần Hạo dĩ nhiên không quan tâm, khi tiến vào Đào Thành mua một phần ngọc ngọc phật Quan Âm liền trở về trong nhà.
Đem một gốc gỗ quý đưa cho một vị sư phụ điêu khắc, nói ra một chút yêu cầu, Trần Hạo thần thanh khí sảng quay về nhà, một bên tu hành một bên làm bạn với người nhà.
Tu hành chủ yếu là khai quang pháp khí.
Dù sao đạo hạnh không có nhiều, tùy tiện tiêu hao sẽ không tốt, quan trọng nhất là Chưởng Tâm Lôi như một vị đại gia, tùy tiện đánh ra một chưởng chính là hai năm đạo hạnh, quả thực vô cùng dọa người.
Cũng may uy năng không tồi, Trần Hạo thí nghiệm qua, dùng hai năm đạo hạnh thi triển Chưởng Tâm Lôi có thể một chưởng đánh nát cục gạch đá. Bởi vậy có thể thấy được Chưởng Tâm Lôi không chỉ có lực sát thương cực đại đối với yêu tà, cũng có lực công kích vật lý tương đối khả quan. Không hổ nó uy danh truyền xa.
Mà kiếm gỗ đào trải qua Trần Hạo liên tục hai lần khai quang, tổng cộng tiêu hao ba mươi năm pháp lực, rốt cục hoàn thành biến chất.
Kiếm gỗ đào: Linh khí khai quang. Gia trì trảm tà, phá sát, báo động trước, phá giáp, tăng phúc.
Năng lực gia trì không có tăng, vẫn giống như trước.
Bất quá một chứ Linh thay đổi làm cho kiếm gỗ đào từ mặt ngoài liền có thể nhìn ra bất phàm, này dường như thân kiếm ẩn hiện huyết văn, mà từ bề ngoài nhìn kiếm gỗ đào đã không giống như là kiếm gỗ, mơ hồ có một phần kim loại sáng bóng, Trần Hạo dùng để chặt ống thép thậm chí phát ra âm hưởng kim loại xen kẽ.
Thông qua khai quang truyền lại tin tức, Trần Hạo biết được năng lực gia trì linh khí khai quang phát huy so với pháp khí cường đại gấp ba trở lên.
Nói cách khác, yêu hồn mãng xà lúc trước ở Trấn Hải Tự nếu gặp phải kiếm gỗ đào này thì như rắn nằm trên thớt, tùy tiện chặt là có thể chém chết.
Bất quá cũng không cao hứng cho lắm.
Kiếm gỗ đào khai quang hóa linh, trực tiếp bay lên trời, tựa hồ để ăn mừng bản thân sinh ra, kiếm đầu nhắm chuẩn mèo mun và gà ngốc, thân kiếm dồn dập run rẩy như muốn dùng máu của yeu thú để tế kiếm.
Đối mặt linh khí kiếm gỗ đào, mèo mun và gà ngốc mặc dù không có trốn tránh, nhưng lại cảnh giác không thôi, không miệt thị giống trước nữa, đồng thời đối với Trần Hạo kêu to, biểu thị cần phải nghiêm khắc phê bình với hành động đồng môn tương tàn của đồng chí kiếm gỗ.
Trần Hạo nhìn dở khóc dở cười, cũng tấm tắc lấy làm kỳ.
Kiếm gỗ đào hóa linh cư nhiên thật sự có như có linh tính, lẽ nào đây là sự khác biệt giữa pháp khí và linh khí hay sao?
Ừm, lúc trước nghe Tứ Bình đạo trưởng nói Hồng Khánh Sơn tiếp nhận truyền thừa Hiên Viên Kiếm môn Hồng Lăng Kiếm, được người tôn xưng Hồng Lăng kiếm tiên.
Cây kiếm gỗ đào nhà mình nều như sau này tiếp tục tỉ mỉ bồi dưỡng vậy có thể giống như bảo vật truyền thừa Hồng Lăng kiếm hay không?