Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1329: Muốn một công đạo (2)

Chương 1329: Muốn một công đạo (2)


Hậu Thổ giọng nói lành lạnh, thản nhiên nói: “Cơ Huyền Viễn, đừng làm như thể chỉ có mình Đại Chu các ngươi là chịu thiệt. Lần này, Địa Phủ chúng ta đến là để đòi công đạo!”

Ba người Cơ Huyền Viễn lập tức sững người. Nghe Hậu Thổ nói vậy hình như là có ẩn tình gì?

Chẳng qua hình như có chút không đúng lắm. Đại Chu bọn họ đến cả việc của mình còn lo chưa xong, nào có lòng dạ gì đi quản chuyện bên ngoài?

Huống hồ, trong khoảng thời gian này, tình hình ở Đại Chu rất nhạy cảm cho nên bọn họ cũng yêu cầu thủ hạ của mình trong thời gian gần nhất đừng có sinh sự, phải biết điều. Rốt cuộc là ai đi chọc phá đám người của Địa Phủ này đây?

Cơ Huyền Viễn cau mày, nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Hậu Thổ hừ lạnh, nói: “Địa Phủ chúng ta khoảng thời gian này đang tìm kiếm một trận đồ Thượng Cổ. Kết quả phát hiện ra nó ở trong một phân đà của Bạch Liên giáo. Chúng ta mới vừa giải quyết người của Bạch Liên giáo xong thì đám người Tứ Đại Thần Bộ Lục Phiến Môn Phương Cửu Nguyên, còn có một đám võ giả triều đình của các người ở bên ngoài thẳng tay đánh lén, phá hủy hoàn toàn phân đà của Bạch Liên giáo!

Tất nhiên chúng ta không bị thương nhưng trận đồ Thượng Cổ mất bao công sức để tìm lại bị phá hủy! Các ngươi nói xem Địa Phủ có nên đòi các ngươi một cái công đạo hay không?”

Đám ngừi Cơ Huyền Viễn nhất thời sửng sốt. Còn có chuyện này sao? Là ai ra tay?

Trong khoảng thời gian này, Cơ Huyền Viễn và các võ giả Dương Thần cảnh khác đều liên thủ với Chân Vũ cảnh ở Đại Chu trấn áp long mạch cho nên bọn họ thực sự không biết chuyện khác.

Cũng chỉ có Thiết Chiến nhất định phải giữ được tin tức thông suốt. Vì vậy hắn có thể thường xuyên nhận được tin từ bên phía Lục Phiến Môn.

Vừa nghe đến ba chữ Phương Cửu Nguyên, Thiết Chiến lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền âm thầm truyền âm cho Cơ Huyền Viễn. Cơ Huyền Viễn nghe xong biến sắc.

“Ngu ngốc!”

Cơ Huyền Viễn tức giận mắng một tiếng. Hắn đã không biết phải hình dung đám người Cơ Ngôn Tú thế nào nữa rồi.

Người cũng lên được ngai Thái tử rồi sao không thể an phận ngồi yên một tháng được hay sao? Nhất định cứ phải gây chuyện! Lần này thì hay rồi, người ta đã đánh đến cửa!

Nếu như là thế lực võ lâm tầm thường đám người Cơ Huyền Viễn căn bản liền không cần để ý tới, trực tiếp đánh ra là tốt.

Nhưng vấn đề bây giờ là người Địa Phủ tới hỏi tội. Bọn họ có thể coi như không được sao?

Cơ Huyền Viễn đã cho Cơ Ngôn Tú cái danh hiệu là “thành sự chưa thấy bại sự có thừa” ở trong lòng rồi, giờ lại càng không thích hắn hơn nữa.

Lúc trước, Cơ Huyền Viễn chỉ có chút ít bất mãn vì năng lực của Cơ Ngôn Tú có chút yếu kém mà thôi.

Có điều, Đại Chu đã thành ra như bây giờ, coi như là chọn đại một người tầm thường cũng chỉ có thể chọn Cơ Ngôn Tú. Vì vậy cho nên Cơ Huyền Viễn không nói thêm gì. Nào có ngờ Cơ Ngôn Tú này so với tưởng tượng của hắn còn vô tích sự hơn. Bình thường thì thôi đi, thế mà cứ hết lần này đến lần khác chủ động đi gây chuyện.

"Đi, mời Thái tử điện hạ tới!" Cơ Huyền Viễn hừ lạnh một tiếng.

Qua chốc lát, đám người Cơ Ngôn Tú thấp thỏm đi tới. Thấy hai bên khí thế hung hăng, trong lòng Cơ Ngôn Tú nhất thời chùng xuống, thầm bảo không ổn rồi.

Cơ Ngôn Tú thận trọng chắp tay một cái, nói: “Vương gia, ngươi gọi ta tới có chuyện gì không?”

Cơ Huyền Viễn nhàn nhạt liếc hắn một cái, nói: “Điện hạ đã làm chuyện gì chẳng lẽ ngươi không biết hay sao?”

Cơ Ngôn Tú vội vàng nói: "Hiểu lầm, hết thảy các thứ này đều là hiểu lầm!"

Hậu Thổ lạnh nhạt nói: “Một câu hiểu lầm là coi như xong chuyện? Được thôi, nếu vậy hôm nào đó ta phá hủy tổng bộ Lục Phiến Môn hủy đi, sau đó nói là hiểu lầm thì các ngươi có tin hay không?”

Cơ Huyền Viễn chau mày. Mặc dù hắn biết chuyện này là do Cơ Ngôn Tù lỗ mãng gây ra nhưng trước mắt, Cơ Ngôn Tú là Thái tử Đại Chu bọn họ. Nếu hắn nhượng bộ thì tương đương với Đại Chu cũng nhượng bộ. Thế nên chuyện này bất kể đúng hay sai hắn cũng không thể nhượng bộ!

"Vậy Địa Phủ các ngươi muốn thế nào?"

Ánh mắt Hậu Thổ lạnh lùng, nói: “Rất đơn giản, người lúc ấy xuất thủ phá hư chuyện lớn của chúng ta phải bị phế võ công!”

"Tuyệt đối không thể nào!"

Hai thanh âm đồng thời vang lên, một người là Cơ Huyền Viễn, mà một người khác chính là Cơ Ngôn Tú.

Có điều, khác biệt giữa hai người này một là vì duy trì lợi ích của Đại Chu, một là vì duy trì lợi ích của chính mình.

Cơ Huyền Viễn nhìn Cơ Ngôn Tú một cái, rồi mới nói với Hậu Thổ: “Chuyện này chỉ là một hiểu lầm mà thôi. Các ngươi lại đòi phế đi ba võ giả Dung Thần cảnh của Đại Chu ta, nào có chuyện dễ dàng như vậy?

Huống hồ, lần trước Địa Phủ các ngươi dám giết Tứ Đại Thần Bộ Lục Phiến Môn Lưu Phượng Vũ của Đại Chu chúng ta ở Bắc Nguyên đạo, chẳng lẽ Địa Phủ các ngươi không tính giải thích chuyện này hay sao?”

Hậu Thổ hơi khựng lại. Hắn đương nhiên biết nguyên nhân trong đó. Lưu Phượng Vũ đó là bị Tô Tín gài bẫy. Chân tướng dĩ nhiên không thể nói ra được.

Cho nên Hậu Thổ nói thẳng: "Lưu Phượng Vũ chết là chuyện ngoài ý muốn. Ban đầu, ta tính đối phó với người của Thiên Đình. Nếu như không phải Lưu Phượng Vũ chắn trước chúng ta thì chúng ta đã không cho rằng hắn là người của Thiên Đình mà đánh chết hắn rồi."

Cơ Huyền Viễn hừ lạnh nói: “Tứ Đại Thần Bộ triều đình ta đây thế nào lại là người của Thiên Đình? Địa Phủ các người muốn đòi công đạo? Được lắm, Đại Chu ta cũng muốn đòi một câu trả lời!”

Ban đầu Lưu Phượng Vũ chết thế nào bây giờ đã không điều tra ra được rồi. Bất kể hắn có phải người của Thiên Đình hay không? Hay là bị những người Kim Trướng Hãn Quốc giết. Cơ Huyền Viễn chỉ biết, Lưu Phượng Vũ chết trong tay Địa Phủ.

Cứ như vậy vừa vặn, trước chuyển đề tài. Địa Phủ các ngươi cho Đại Chu một câu trả lời rồi hãy nói!








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch