Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1330: Để cho hắn đến cái bù nhìn cũng không làm được

Chương 1330: Để cho hắn đến cái bù nhìn cũng không làm được


Cơ Huyền Viễn không nhường nửa bước. Cái này cũng khiến cho Cơ Ngôn Tú thở phào nhẹ nhõm.

Ít nhất như này thì cái thế lực hắn khổ cực tích lũy có thể giữ được.

Mà lúc này, bầu không khí ở hiện trường giống như ngưng đọng lại, áp lực khôn cùng.

Cơ Huyền Viễn và Hậu Thổ không ai nhường ai nửa bước. Thật giống như thể hai bên tùy thời đều có thể xông vào đánh nhau.

Nơi này là Thịnh Kinh thành, triều đình sẽ không thua, cũng không có khả năng thua. Nhưng vạn nhất thật sự trở mặt với Địa Phủ, triều đình sẽ lại phải chịu tổn thất nhường nào nữa đây?

Đặc biệt là Địa Tạng vương vô cùng thần bí ở Địa Phủ kia vẫn còn chưa xuất thủ.

Hai cung Thiên – Địa không phải là hư danh! Trên giang hồ, có tư cách tranh với Lý Bá Dương Tạo Hóa Đạo Môn thì ít nhất ở Trung Nguyên chỉ có Thiên Đế Thiên Đình và Địa Tạng vương Địa Phủ thôi.

Nếu như lần này triều đình thật sự trở mặt cùng Địa Phủ khiến Địa Tạng vương ra tay thì chuyện này với Đại Chu mà nói thì tuyệt không phải là chuyện gì tốt.

Lúc này bỗng nhiên Hậu Thổ lại nói: "Được, lần này ta nể mặt Đại Chu. Cái chết của Lưu Phượng Vũ và chuyện lần này coi như xóa bỏ. Nếu có lần thứ hai thì Địa Phủ ta đây tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ đâu!”

Nói xong, Hậu Thổ dẫn mọi người rời đi. Người ở Đại Chu nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, Cơ Huyền Viễn mới chuyển tầm nhìn sang Cơ Ngôn Tú, ngữ khí lạnh lùng, nói: “Thái tử điện hạ, bổn vương hy vọng ngươi có thể quản thủ hạ bên người mình một chút. Đừng cho chúng ra ngoài đi gây sự. Đại Chu chúng ta không sợ Địa Phủ nhưng Đại Chu chúng ta cũng không nên chỉ vì mấy chuyện nực cười thế này mà trở mặt với Địa Phủ, làm tổn thương đến nguyên khí!”

Cơ Ngôn Tú vội vàng bảo đảm nói: "Xin Vương gia yên tâm, lần này thật chỉ là ngoài ý muốn. Sau này ta nhất định sẽ chú ý!"

Cơ Huyền Viễn mang vẻ mặt lạnh lùng rời đi. Người làm Thái tử như Cơ Ngôn Tú lại bị khiển trách trước mặt mọi người một hồi, điều này khiến sắc mặt hắn có chút khó coi. Cảm giác mất hết mặt mũi.

Bên ngoài Thịnh Kinh thành, Thôi Phán Quan lắc lắc đầu, nói: “Chẳng ra gì. Ta còn tưởng Đại Chu sẽ ra tay nữa chứ. Không ngờ bọn họ lại lôi chuyện từ mấy năm trước ra.”

Đám người Thôi Phán Quan tưởng tượng bọn họ hẳn sẽ đánh với Đại Chu một trận, thăm dò lẫn nhau một phen rồi sau đó rời đi. Nào ngờ Cơ Huyền Viễn lại lấy chuyện Lưu Phương Vũ ngày xưa ra nói.

Lần này Địa Phủ vốn chỉ là giúp Tô Tín diễn kịch mà tới, dĩ nhiên không thể nào làm quá. Cho nên, chuyện này chỉ có thể cứ vậy bỏ qua.

Tô tin nói: "Bây giờ vốn là thời điểm chính trị nhạy cảm của Đại Chu. Đối với cấp bậc như Địa Phủ, đương nhiên Đại Chu nếu có thể tránh thì sẽ tránh không động thủ. Lần này còn phải đa tạ chư vị giúp ta diễn tuồng vui này, xem ra hiệu quả không tệ."

Mặc dù nhìn bề ngoài thì Cơ Ngôn Tú không có bị tổn thất gì, nhưng thực chất, danh tiếng của hắn đã chính thức bị ảnh hưởng trong lòng đám người Cơ Huyền Viễn.

Trước đó, Tô Tín có năng lực giữ lại mấy tên thủ hạ kia của Cơ Ngôn Tú. Có điều như vậy thì chỉ làm cho triều đình và Địa Phủ kết tử thù mà thôi. Còn Cơ Ngôn Tú tuy không còn tâm phúc trung thành, thì cùng lắm hắn chỉ trở thành một Hoàng Đế bù nhìn. Nếu như Cơ Ngôn Tú lại muốn đào tạo một nhóm tâm phúc thì quả thực cũng không phải là khó.

Cái Tô Tín muốn làm rất đơn giản. Đó chính là để cho Cơ Ngôn Tú đến làm một Hoàng Đế bù nhìn cũng không làm được!

Một tuồng kịch diễn xong, người Địa Phủ cũng chuẩn bị về. Thôi Phán Quan lại cười, đưa cho Tô Tín một tờ giấy: “Trong này còn có một tin tình báo. Đoán chừng sẽ cho kế hoạch của ngươi thêm vài phần chắc thắng.”

Đám người Thôi Phán Quan đi rồi, Tô Tín mới lấy tờ giấy kia ra nhìn. Tin tức được viết trên đó làm cho mắt Tô Tín lóe sáng.

Trên này dĩ nhiên là tin về Thiên Đình.

Bạch Ngọc thạch bản kia Thiên Đình cũng đang nghiên cứu, trong đó có một món đồ liên qua đến Bạch Ngọc thạch bản nằm trong tay Kim Trướng Hãn Quốc.

Nếu đổi lại là một thế lực nhỏ, Thiên Đình sẽ không ngại mà thẳng tay tiêu diệt, sau đó cướp lấy. Nhưng vấn đề chính là đối phương lại là Kim Trướng Hãn Quốc, là quốc gia duy nhất có thể ngang hàng với Đại Chu.

Cho nên Thiên Đình liền có ý định giao dịch với người của Kim Trướng Hãn Quốc.

Chỉ có điều hình như Thiên Đình có hút không tin tưởng người Kim Trướng Hãn Quốc. Mà Kim Trướng Hãn Quốc cũng chẳng có cảm tình gì với Thiên Đình cho nên hai bên mãi vẫn chưa đàm phán xong.

Dẫu sao, danh tiếng hai bên này cũng chẳng thế nào. Dưới con mắt của võ giả Trung Nguyên, Kim Trướng Hãn Quốc là đám người không nói đạo nghĩa, tham lam mọi rợ, dù chỉ có một ít lợi ích bọn họ cũng trở mặt bội nghĩa.

Mà Kim Trướng Hãn Quốc cũng không tin được Thiên Đình.

Lúc trước, dã tâm của Thiên Đình không phải là nhỏ, đây đã có tiền lệ cho nên Kim Trướng Hãn Quốc khó mà tin họ cho được.

Song phương truyền tin liên lạc mấy lần, cãi vã thật lâu, cho nên mới bị Địa Phủ phát hiện tung tích.

Lần này bọn họ hẳn là chuẩn bị thương lượng một lần cuối cùng, nếu như thành, song phương liền tiến hành đổi chác, mà địa điểm lựa chọn chính là Bắc Nguyên đạo.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch