Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn

Chương 79: Sủi Cảo Ăn Ngon Không? (Thượng)

Chương 79: Sủi Cảo Ăn Ngon Không? (Thượng)




By:truyendichgiare.com




----------

Một màn này khiến cho người vây xem kinh ngạc, nghe được mấy lời của Hoa Liêu, bọn họ càng ngạc nhiên hơn.

- Không thể nào, chuyện này sao lại có liên quan đến Bất Hủ Tông? Không phải Bất Hủ Tông đã sớm xuống dốc sao?

- Ngươi vẫn chưa biết à? Bất Hủ Tông đã thu đồ đệ lại rồi, nghe nói là bọn họ còn có một trưởng lão đặc biệt mạnh. Ngay tại Dương gia phường thị, Luyện thể thập tam trọng của Bất Hủ Tông đã dùng 1 một quyền đánh chết một Luyện thể thập tam trọng khác đấy.

- Không thể nào… Chỉ một quyền? Vậy chẳng phải Tông chủ của Kháo Sơn Tông cũng phải nhượng bộ lui binh sao?

Tiếng nghị luận dần dần nhỏ đi, bị đám người của phủ thành chủ xua đuổi, đám đông cũng chậm rãi tản đi.

Bất quá, người tản, dư luận cũng theo đó tản. Một truyền mười, mười truyền trăm, tin tức Bất Hủ Tông quật khởi đã vào tai hơn phân nửa người tại Thương Ngô Thành.

Cũng như khi Bất Hủ Tông xuống dốc, tất cả mọi người đều lộ ra biểu tình kinh ngạc, vừa mừng vừa sợ.



Lúc hồi Dương phủ, Dương Tông Hiền có lẽ đã nhận được tin, hắn đứng trước cửa chờ, vừa nhìn thấy Vu Mạch và Ôn Bình cùng đi đến liền vội vàng chạy ra đón. Hiện tại, hắn không có tâm trạng đi hỏi hai người có sao không. Mà có sao hay không thì cũng bày ra trước mắt đó, hắn không mù.

Bảo hạ nhân đánh xe ngựa qua, tiếp hai người lên xe, sau đó, hắn mới đối với Ôn Bình nói:

- Ôn tông chủ, hôm nay ta đã tranh thủ hoàn thiện ba bộ Bất Hủ Thanh Phong cho ngài rồi, có thêm vài thứ linh tinh nữa, ngài cũng mang lên hết đi.

- Dương tộc trưởng không định giữ ta lại ăn cơm à? - Ôn Bình cười cười hỏi, ngược lại, hắn cảm thấy rất hiếu kỳ, vì sao Dương Tông Hiền lại trông mong hắn hồi Bất Hủ Tông như vậy.

Dương Tông Hiền bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Không giữ, không giữ. Ngài chỉ đến Thương Ngô Thành một chuyến đã gây ra nhiều chuyện như vậy, nếu cứ lắc lư thêm chút nữa, có khi ngài mang lão gia hỏa này đánh lên Kháo Sơn Tông luôn mất.

Vu Mạch khí thế bừng bừng nói:

- Một cái Kháo Sơn Tông nho nhỏ, muốn đánh thì đánh, chẳng lẽ còn có người dám đến tìm ta gây phiền toái?

Ôn Bình cười cười không nói, mang theo Vu Mạch ngồi xe ngựa thẳng hướng Vân Lam sơn mà đi.

Lúc về đến Bất Hủ Tông, trời đã chạng vạng tối.

Ngàn bậc thềm đá của Bất Hủ Tông quả là uy vũ thật đấy, nhưn g đối với người đang tay xách nách mang như Ôn Bình thì nói thật… Hắn rất muốn đập bớt một nửa cho nhẹ người. Hay là làm cái cáp treo đi lên nhỉ? Miễn sao đừng tốn sức là được.

Đương nhiên, chuyện này không phải mệt hay không mệt, mà là có hơi bất tiện. Tên hệ thống đáng ghét kia hẳn là sẽ giải quyết được vấn đề này.

Sau khi mang một đống đồ vào Thính Vũ Các, Ôn Bình ngồi phịch xuống ghế, cầm lấy chén trà, uống một ngụm rồi chạy ra đóng cửa, khởi động mê trận bảo hộ. Xong xuôi, hắn mới mở cái túi, bên trong là Mộc Lưu Sa to bằng hạt gạo, màu xanh sẫm. Âm thanh hệ thống lập tức vang lên:

“Mộc Lưu Sa là sa thạc chiếu theo hình dạng của lưu thủy, bóp nát nó, Kí chủ có thể nhìn thấy được hình thái thật sự của nó.

Ôn Bình gật đầu, sau đó cầm túi lên bóp chặt.

Ngay sau đó, hắn nhìn thấy chất lỏng màu xanh chảy ra từ khe hở.

Ôn Bình càng thêm kinh hỉ khi phát hiện Mộc Lưu Sa màu xanh sẫm đã không còn lại chút gì, tất cả đều hóa thành một đạo huỳnh quang màu xanh nhạt, tựa như là đồng ruộng vừa kịp nảy mầm vụ xuân.

Sợ hãi thán phục trôi qua, Ôn Bình vội vàng vận Trường Mạch Công, sau đó điên cuồng thôn phệ mộc khí bên trong dòng chảy của Mộc Lưu Sa.

Mộc khí nhập thể do Trường Mạch Công hấp thu, vận chuyển một chu thiên, sau đó dung nhập vào kinh mạc tụ về đan điền.

Mãi đến giờ Tý, bữa thịnh yến này mới yên lặng chấm dứt. Mộc Lưu Sa trong túi vải đã bị Ôn Bình hút khô. Nguyên bản Mộc Lưu Sa tựa như lưu thủy mang theo lục sắc quang mang giờ phút này đã biến thành những khỏa cầu màu trắng, thiếu đi một phần linh khí.

Ngay sau đó, thông tin cá nhân của Ôn Bình hiện lên.

Ôn Bình.

Giới tính: Nam.

Cảnh giới: Luyện thể thập nhị trọng.

Tư chất: Tam Tinh

- Ha ha, ta biến thành thiên tài rồi. - Nhìn thấy tư chất của mình biến hóa, Ôn Bình hưng phấn cười như điên, lúc nhìn đến cảnh giới, hắn không khỏi lia mắt nhìn ngực cùng chân của mình, chắc là định xem xem có thêm miếng cơ nào không.

- Cảnh giới cũng tăng lên.

Không thể không nói, chuyến này quả là không uổng công mà.

Đúng thật, người một khi đã bắt đầu may mắn thì vận may sẽ liên tục kéo đến. Còn một khi đã không may thì chẳng khác nào cái định luật Murphy chết tiệt.

- Hệ thống, mở địa đồ. - Trên người hắn hiện có khoảng mười vạn kim, cũng nên cải tạo kiến trúc rồi.

Trước tiên Ôn Bình tiến thành thăng cấp chủ điện, tiêu tốn hết 5 vạn kim. Kế đó là kiến trúc cuối cùng của Vân Lam sơn: Trù phòng. Chỗ này vậy mà lại tốn mất 3 vạn kim cải tạo, Ôn Bình có hơi bất ngờ.

Thành ra kim phiếu trên người thoáng cái bay vèo hết một nửa.

Trong lúc hắn còn đang ngồi rủa hệ thống là một tên “khắc kim” thì bất chợt nghe thấy âm thanh máy móc vang lên bên tai mình. Hệ thống nói một đống thứ để trấn an người nào đó vừa bị “luộc”:

- Kí chủ, sau khi cải tạo, tất cả trù cụ trong trù phòng đều được thăng cấp, món ăn làm ra cũng sẽ có biến hóa. Độ ngon tăng lên gấp bội, đồng thời có thêm hiệu quả điều tiết tâm trạng. Thương thành cũng sẽ ngẫu nhiên xuất hiện linh thiện, thứ này tốt hơn dược thiện không biết bao nhiêu lần đâu.

- Vậy mà cần đến 3 vạn kim à?

- Dân dĩ thực vi thiên, nói tóm lại, chờ sáng mai Kí chủ sẽ biết.

Mặc dù phải bỏ ra 3 vạn kim để nâng cấp trù phòng khiến Ôn Bình có hơi đau lòng, nhưng hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận. Vừa hay, sau khi cải tạo trù phòng, Vân Lam sơn xem như công đức viên mãn. Tiếp theo việc cần làm là thăng cấp.

Sau khi rời khỏi Thính Vũ Các, Ôn Bình bước trong màn đên hướng về phía Nhiễu sơn, tiến vào Chiến Cảnh tu hành một đêm.

Lần nữa tiến vào Chiến Cảnh, hiệu quả đã không còn như trước, toàn bộ lực phản ứng đều tăng lên với biên độ rất lớn. Tuy là thực lực của “Bản thân” đã tăng cao, nhưng ít nhất lúc này Ôn Bình có được năng lực hoàn thủ.

Không giống với lần đầu tiên, không có chỗ nào là không có sơ hở.

Sáng hôm sau.

Mặt trời còn chưa lên Ôn Bình đã chạy đến trù phòng.

Nhìn từ xa, trù phòng quả thật khác trước rất nhiều, cứ như là mới đập đi xây lại vậy đó.

Phía trước trù phòng là một cái hoa viên, bên trong trồng đủ loại cây cỏ, hiển nhiên, trước kia chỗ đó cũng có cây cỏ, nhưng không có chỉnh tề, gọn ghẽ như hiện tại.

Ngoài ra, cây cối hai bên đường cũng phá lệ đặc biệt, có loại cảm giác không nói nên lời.

Ngay khi hắn còn đang hồ nghi, trong đầu chợt hiện lên một ý niệm. Kế đó, hắn đưa tay sờ sờ lá cây, lúc ánh mắt rơi vào thân lá, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên kinh ngạc khó hiểu.

Vậy mà lại là Nguyệt Quang Thụ chỉ tồn tại trong đảo ở Đông Hồ.

Căn cứ theo ghi chép của Đông Hồ lục, mỗi một chiếc là của Nguyệt Quang Thụ về đêm sẽ phát ra ánh sáng chói lọi tựa như Nguyệt quang. Nhìn từ xa, tựa như trăng rằm giữa trời đêm. Nếu như chỉ sáng thôi thì Đông Hồ lục sẽ không dành riêng một trang giấy để mô tả về nó, và Ôn Bình hắn cũng không rãnh để kinh ngạc.

Chỗ thần kỳ nhất của Nguyệt Quang Thụ chính là nó có thể giải bách độc, đồng thời, có thể chế biến thành linh thiện trong truyền thuyết, tẩy kinh phạt tủy.

Đây là thứ mẫu thân thường nhắc đến, so với dược thiện còn tốt hơn. Cho dù là linh thiện bình thường nhất cũng đủ để mười năm trước hắn thoáng cái trở thành nhân vật thiên tài thiên tư trác tuyệt.

Về phần công hiệu thứ hai “Tẩy kinh phạt tủy” thì càng thần kỳ hơn.

Chỉ có tu sỉ Luyện thể thập tam trọng bước vào Thông Huyền Cảnh mới xuất hiện tình trạng như vậy. Phụ thân hắn từng nói, mạch môn vừa được đả thông, mạch khí nhập thể, trong nháy mắt sẽ xảy ra Tẩy kinh phạt tủy, loại bỏ hết tất cả ô uế, tạo thành vô cấu chi thể (2).

(2) Vô cấu chi thể nếu hiểu theo nghĩa đen là thân thể không một hạt bụi. Còn ở đây có thể hiểu là thân thể tu sĩ bị gột rửa từ trong ra ngoài, khiến cho thân thể trở nên sạch sẽ, không còn chất bẩn hay chất độc nào, làm cho việc tu hành trở nên dễ dàng, phát lực cũng lớn hơn. Để đạt được Vô Cấu chi thể, có thể dùng bảo vật, dùng lửa luyện thân, dùng lôi sét, hoặc thi tấn cấp đột phá... Cái này hay có trong truyện tiên hiệp.

Sau khi Tẩy kinh phạt tủy, cơ thể sẽ sinh ra những biến hóa có tính căn bản. Có thể nói, đó là sự khác biệt giữa mộc khối cùng cương thiết.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch