Trong bầu trời đêm, một bóng người bao phủ dưới áo choàng đen nổi bồng bềnh giữa không trung, nhanh chóng lướt qua những mái nhà thấp bé.
Sau khi trở thành Ma Pháp sư trung cấp, tinh thần lực của Trần Lạc lại một lần nữa tăng trưởng về chất. Trong số ma pháp trung cấp, phép thuật đầu tiên hắn học là Phi Hành Thuật.
Mặc dù đây chỉ là một ma pháp trung cấp, nhưng lại để Trần Lạc có năng lực không chiến. Nếu như một năm trước hắn biết Phi Hành Thuật, giải quyết Baird đã càng dễ dàng hơn.
Trên đường bay, hắn vòng qua hiệp hội Ma Pháp, đền thờ và khu vực quý tộc hay tụ tập. Dù sao nơi này là Vương Đô, Ma Pháp sư có đẳng cấp cao nhiều vô số kể, cứ nghênh ngang như vậy bay tới bay lui cũng quá gây người ta chú ý.
Lúc ban ngày, Trần Lạc đã hỏi han địa điểm diễn ra phiên chợ đen, lúc này cũng xe nhẹ đường quen, nhanh chóng bay đến một trang viên đã bị bỏ hoang ở trong thành.
Giao dịch trong chợ đen đều nặc danh. Nghiêm ngặt mà nói, không được pháp luật của vương quốc, thậm chí là pháp luật của đế quốc cho phép. Nếu như không có con đường và quan hệ đặc biệt, Ma Pháp sư bình thường căn bản không cách nào biết được tin tức về chợ đen.
Không chỉ có như vậy, nơi này cũng được bảo vệ hết sức nghiêm ngặt.
Trần Lạc vừa đáp xuống lập tức có hai người từ trong bóng tối đi ra.
Dưới áo choàng đen của Trần Lạc lập tức truyền ra một giọng nói trầm thấp. “Lấy tên của Chúng Thần phát thệ, phàm người ác ý tiết lộ bí mật, nhất định sẽ bị hủy diệt, linh hồn vạn thế đều bị ngọn lửa vĩnh hằng đốt cháy. . .”
Arthur đều đã nói với Trần Lạc những điều cần lưu ý trong chợ đen. Bất kể một Ma Pháp sư nào tham gia giao dịch trong chợ đen đều phải phát thệ dưới danh nghĩa của Chúng Thần, tuyệt đối không tiết lộ bí mật của chợ đen cho vương quốc.
Bởi vậy có thể thấy được, hiệp hội Ma Pháp và cơ quan của vương quốc dường như không phải một lòng.
Sau khi Trần Lạc đọc xong lời thề, bước chân của hai người kia dừng lại, trong hư không tăm tối xung quanh bỗng nhiên xuất hiện vô số hỏa cầu.
Những hỏa cầu này xếp thành hai nhóm song song, ở giữa hình thành một cong đường, cuối còn đường là một cánh cửa.
Trần Lạc nhìn xung quanh một chút, rồi men theo bậc thang bước xuống lòng đất, sau khi đi xuống mấy chục bậc thì trước mặt hắn xuất hiện hiện một vùng không gian rộng rãi sáng tỏ.
Căn phòng này rộng chừng mười trượng, trên vách tường đều treo đầy giá đỡ, trên kệ rải rác những thùng gỗ tản mát ra mùi mục nát xen lẫn ngọt ngào. Điều này chứng minh nơi này đã từ là một hầm rượu.
Căn phòng kín dưới lòng đất này để cho Trần Lạc có cảm giác rất an toàn.
Nếu có bất ngờ gì xảy ra, hắn có có thể trong thời gian cực hắn, rút hết khí oxy ở chỗ này khiến kẻ địch vô thanh vô tức ngạt thở mà chết.
Lúc Trần Lạc đến, nơi này đã có hơn mười người mặc áo choàng đen giống hệt như hắn. Phần lớn những người này đều lẻ loi một mình, cho dù là hai người kết bạn, cũng không giao lưu gì với nhau. Mọi người dường như đang chờ đợi chuyện gì. Toàn bộ căn phòng hoàn toàn yên tĩnh.
Trần Lạc tìm một góc không người đứng đấy, sau đó thì lần lượt có năm sáu người lục tục bước vào. Sau một phút, bên ngoài truyền đến tiếng “kẹt kẹt”, cánh cửa gỗ nặng trịch của hầm rượu được đóng lại.
Một kẻ cũng mặc áo choàng đen từ lối vào đi đến, hạ giọng nói: “Các vị hẳn đều đã rõ ràng quy định của nơi này, ngoại trừ tài nguyên của hiệp hội Ma Pháp Lorrain không thể giao dịch, các người có thể giao dịch bất cứ đồ vật gì. . .”
Trước khi bắt đầu, ngươi mặc áo đen kia đọc lại quy định một cách ngắn gọn, dành cho những người lần đầu tiên đến tham gia chợ đen.
Ngoại trừ không thể tiết lộ bí mật của chợ đen với vương quốc, nơi này cũng không thể giao dịchc tài nguyên của hiệp hội Ma Pháp. Ngoài ra, trên chợ đen còn cấm đánh nhau, cũng cấm sử dụng ma pháp, kẻ nào vi phạm sẽ bị phạt rất nặng. Tất cả ân oán giữa các Ma Pháp sư đều đợi đến lúc kết thúc phiên chợ lại nói. . .
Sau đó chính là lúc phiên chợ bắt đầu, buôn bán trong trợ đen hết sức đơn giản. Các Ma Pháp sư theo thứ tự bước lên bục, nói vật phẩm mình muốn mua hoặc bán, các Ma Pháp sư có nhu cầu sẽ âm thầm liên hệ với họ.
“Ta cần ma pháp biến thể cao cấp hệ Hỏa hoặc hệ Phong, có thể dùng hệ Thổ hoặc hệ Thủy để đổi, cũng có thể dùng tiền. . .”
Người đầu tiên bước lên là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu đỏ và đeo mặt nạ.
Mặc dù ông ta không mặc áo choàng của ma pháp sư, nhưng dựa theo nhu cầu cũng không khó suy đoán hơn phân nửa người này là một tên Ma Pháp sư cao cấp chủ tu hệ Hỏa hoặc hệ Phong, hẳn là tinh thần lực gặp phải bình cảnh nên mới cần ma pháp mới để đột phá.
Mà ông ta sở dĩ không chọn mua ở hiệp hội Ma Pháp, có thể vì điểm cống hiến không đủ, cũng có thể giá ở hiệp hội quá cao, ông ta không thể nào mua nổi. Trần Lạc chú ý sau khi tên Ma Pháp sư đó đi xuống, lập tức có hai người lần lượt tiếp xúc với gã. Về phần bọn họ có đạt thành giao dịch hay không, Trần Lạc cũng không biết.
Người thứ hai bước lên là một lão già. Giống như Trần Lạc, toàn thân lão đều bao phủ bởi áo choàng đen, lão muốn một ma pháp siêu giai hệ Thủy với giá 10000 đồng vàng. . .
Ma pháp bình thường được chia thành học đồ, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, siêu giai và thánh giai.
Bốn đẳng cấp đầu tiên ứng với đẳng cấp của Ma Pháp sư.
Mà những ma pháp do Đại Ma Pháp Sư, Ma Đạo Sư, Đại Ma Đạo Sư thả ra có uy lực viễn siêu ma pháp cao cấp được gọi chung là ma pháp siêu giai, ví dụ như Hỏa lĩnh vực của John Cavendu có thể khiến cho khu vực xung quanh trong một phạm vi nhất định tràn ngập Hỏa nguyên tố, đốt cháy tất cả kẻ địch trong khu vực này. . .
Về phần ma pháp Thánh giai chỉ có Thánh Ma Đạo Sư mới có thể lĩnh ngộ. Trần Lạc chỉ biết đến ma pháp Thánh giai sẽ xảy ra biến hóa về chất, nhưng cụ thể là biến hóa gì, hắn cũng không rõ ràng.
Cho tới bây giờ, hắn còn không biết trên đại lục Thần Ân có ai đạt đến đẳng cấp trong truyền thuyết này hay không nữa.
Không nói ma pháp Thánh giai, ngay cả ma pháp siêu giai đều rất khó lấy được. Bình thường mà nói, Ma Pháp sư chỉ có thể thu hoạch thông qua hiệp hội Ma Pháp.
Nhưng muốn lấy không đồ vật của hiệp hội Ma Pháp là chuyện không thể nào, đầu tiên Ma Pháp sư nhất đỉnh phải gia nhập hiệp hội Ma Pháp, cũng có cống hiến đầy đủ với hiệp hội mới có thể thu hoạch được tài nguyên tương ứng.
Đây là nguyên nhân quan trọng vì sao hiệp hội Ma Pháp có nhiều cao thủ như vậy, bởi vì tài nguyên cao giai đều bị hiệp hội Ma Pháp lũng đoạn, các Ma Pháp sư muốn tiến càng xa trên con đường ma pháp, nhất định phải phụ thuộc hiệp hội Ma Pháp.
Mà những Ma Pháp sư không muôn gia nhập hiệp hội thì chỉ có thể tìm một con đường khác, một là tìm một người thầy lợi hại, hai là thông qua chợ đen.
Tinh thần lực của lão già này hẳn đã đạt đến Đại Ma Pháp sư, nhưng lại thiếu ma pháp siêu giai, chỉ có thể coi là nửa Đại Ma Pháp sư. Trong tình huống tinh thần lực không chênh lệch nhiều lắm, một người chỉ có thể dùng Hỏa Long Thuật, một người thì đã lĩnh ngộ Hỏa lĩnh vực, thắng bại căn bản không cần bàn cãi.
Để Trần Lạc kinh ngạc chính là ngay cả Đại Ma Pháp Sư cũng bị chợ đen hấp dẫn. Đồng thời, thật đúng có người lấy ma pháp siêu giai giao dịch trên chợ đen. Lão già kia vừa đi xuống không bao lâu thì có người tiến lên tiếp xúc với lão. Hai người bàn bạc rất lâu dường như đã đạt thành giao dịch.
So ra mà nói, nhu cầu cần ma pháp trung cấp biến thể của Trần Lạc cũng hơi ngượng.
Sau đó có mấy người lên đài, Trần Lạc cũng không đoái hoài gì đến những vấn đề này, rốt cục cũng đến phiên hắn: “Ta cần ma pháp biến thể và cải tiến của bốn hệ, càng nhiều càng tốt, có thể dùng tiền để đổi lấy. . .”
Nói xong, hắn trở lại góc hẻo lánh ban đầu, lẳng lặng chờ đợi.
Chỉ có điều, hắn chờ rất lâu cũng không thấy ai đến bắt chuyện với hắn. Điều này khiến Trần Lạc không khỏi hơi hoài nghi, chẳng lẽ những Ma Pháp sư này không thiếu tiền sao?
Hiện tại, ngoài tiền ra, Trần Lạc gần như không có gì cả, vật chân chính có giá trị thì người khác không học được, hắn cũng không có khả năng lấy ra.
Ngay lúc hắn cho rằng chuyến đi hôm nay đành phải tay không ra về, chợt có một bóng người đi từ bên cạnh đến, hỏi: “Ngươi muốn ma pháp trung cấp biến thể và cải tiến à?”
Trần Lạc nhìn người áo đen, nói: “Trừ những ma pháp trong hiệp hội.”
“Đương nhiên.” Người áo đen kia hừ lạnh một tiếng, nói: “Ở đây khắp nơi đều có tai mắt của hiệp hội Ma Pháp, ai đám đoạt mối làm ăn của bọn họ chứ?”
Người áo đen nhìn Trần Lạc một chút, hỏi: “Ngươi muốn bao nhiêu?”
Trần Lạc hỏi: “Ngươi có bao nhiêu?”
“Mười.” Người áo đen nói: “Đều là phép thuật thu thập từ nước khác, bảy hệ hỏa, một hệ Thủy, một hệ Thổ, một hệ Phong, nhiều như vậy, ngươi nuốt được sao?”
Trần Lạc lạnh nhạt nói: “Chuyện này ngươi không cần lo lắng.”
Người kia lại nhìn hắn một cái, đột nhiên hỏi: “Sơ cấp có muốn hay không?”
“Sơ cấp không cần.” Trần Lạc nói: “Nhưng nếu người có cao cấp, ta muốn lấy hết.”
Trong hiệp hội Ma Pháp, ma pháp trung cấp cải tiếng đã không nhiều giống như sơ cấp và học đồ, cao cấp ắt hẳn sẽ càng ít hơn nữa. Trần Lạc nhất định phải phòng ngừa chu đáo cho sau này.
“Cao cấp. . . thứ đó rất khó kiếm.” Người kia lắc đầu, nói: “Mười ma pháp biến thể, mỗi phép hệ hỏa giá 1000 đồng vàng, hệ thủy 1500, hệ thổ 1500, hệ phong 2000, tổng cộng. . .”
“Một bảy đến bảy, hai bảy mươi hai. . .” Người áo đen tính toán một lúc lâu, mới lại nhìn về phía Trần Lạc, nói: “Tất cả 10000 đồng vàng, một tay giao tiền một tay giao hàng.
Trần Lạc sửng sốt một chút, sau đó nhìn gã, hỏi: “Chỉ là ma pháp trung cấp, ở hiệp hội cũng không bán mắc như vậy, không thể giảm giá một chút sao?”
Người áo đen không cho Trần Lạc cơ hội mặc cả, quả quyết nói: “Vì lấy được những thứ này, ta đã phải bốc lên nguy hiểm tính mạng mới từ Gaya còn sống trở về, 10.000 đồng vàng, một cắc cũng không thể thiếu.”